A6's homee !~
A6's homee !~
A6's homee !~
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

A6's homee !~

Welcom to ila6's 4rum
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 [Long fic]New sweet(Taiwan)

Go down 
2 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 3:09 pm

Casting mới:
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 D01eee556db780_full
Ella : là bạn than của Hebe và Sel, tính tình dễ thương, rất ham vui, khá mạnh mẽ nhưng ít bộc lộ ra bên ngoài vì từ nhỏ Ella đc dạy dỗ như 1 cô công chúa hoàng gia. Ella đi du học ở Mỹ 1 thời gian, ss cũng là con gái của Chủ tịch ngân hang lớn nhất ở Đài Loan nên có rất nhiều người muốn hứa hôn với ss. Và Ella đc mệnh danh là công chúa nhiều hôn phu nhất
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 3:13 pm

CUP 20 : PARTY

- Joe àh ! Bây giờ Tiểu Út mở party thịt nướng đấy ! Mình qua chơi nha ! – Ariel bỏ cuốn tạp chí xuống bàn
- Bây giờ àh ! Anh cũng ko đi đc đâu ! Tối nay anh có 1 ca phẫu thuật khá quan trọng ! – Joe xoay ghế qua trả lời
- Chán thật ! Ko biết em đến đó bằng cái gì đây ! – Ariel xụ mặt
- Chào bà chị ! Có cần em giúp ko ! ^^ - 1 cậu con trai bước vào kéo theo 1 cái vali
- Wu Chun ! Cậu về rồi sao ?? – Ariel bất ngờ
- Nhớ em, ko cần gọi hết họ tên ra như vậy đâu ! – chun đùa
- Chà ! Lớn quá nhỉ ? – Ariel cười
- Thì em lớn tuổi hơn chị mà !– chun cười
- Lại chọc chị ! Ai kêu ba em là em ba chị làm gì ? ^^ - Ariel đánh mạnh vào vai chun
- Đau ! Chà ! Anh rể nhìn đẹp trai hơn trước ấy nhỉ !? – Chun xoa xoa cái vai
- Đương nhiên rồi ! Chồng chị mà ! – Ariel tự hào
- Lâu quá ko gặp cậu rồi nhỉ ? Có bạn gái chưa đấy ? – Joe đưa cho chun ly nước
- Chưa đâu ! Em ko muốn như bà già này ! – Chun cầm ly nước lên
- Ai là bà già hả ?? Em đã đến tuổi này rồi mà chưa có bạn gái nữa àh ! – Ariel chọc
- Chỉ là em ko muốn thôi ! Chứ em thì hàng đống cô gái xếp hang kia kìa ! – Chun tự tin
- Tự tin ghê ! – Ariel trĩu môi
- Àh ! Chun ! Chút nữa em đưa Ariel đến party giúp anh nha ! Anh ko có thời gian để chở chị ấy đi đâu ! – Joe ném chìa khoá x e cho chun
- Ok ! Nhưng chỉ chở chị đến thôi đó ! – Chun cảnh báo
- Biết rồi ! Biết rồi ! Ko kéo em vào bữa tiệc đâu ! – Ariel mỉm cười rồi cùng chun ra ngoài
---------------------Party thịt nướng----------------
- Wa ! Thịt nướng ngon quá ! – guigui reo lên
- Trong đầu cô chỉ chứa có ăn uống thôi ! – wangzi lắc đầu đi ngang qua guigui
- Cái gì ?? Sao anh luôn muốn đối chọi với tôi thế hả ? – guigui tức giận đi theo wangzi
- Đừng chọn cậu ta ! Cậu ta nhỏ tuổi hơn cậu nhiều đấy ! – Hebe chỉ Ella
- Biết rồi ! Tớ cũng ko thík cậu ta đâu ! Bản tính cậu ta khá lạnh lung đương nhiên là ko phải loại người tớ tìm ! Nhưng tớ thấy lạ là sao đối với mọi người cậu ta lạnh lung đến thế vậy mà đối với guigui lại khác ! – Ella suy ngẫm nhìn couple
- Là ấm áp nhưng cố tỏ ra mình ghét guigui lắm phải ko ?? – Hebe mỉm cười
- Đúng đó ! Đúng đó ! – Ella gật đầu lia lịa
- Rồi sự thật sẽ đc giải ra thôi ! – Hebe cười nham hiểm
- Àh ! Hebe ! Ella ! 2 người giúp tớ đổ đống nước này nhé ! - Đại Nha đưa cho Hebe và Ella 2 thau nước nhỏ
- Uhm ! đưa cho bọn tớ ! – Hebe và Ella cầm 2 thao nước
- Nứơc gì thế Đại Nha ? – Hebe chưa đổ quay lại hỏi Hebe
Ào………- Nhưng Ella lại đổ xuống trước
-------------------Ở dưới đường--------------
- Đến nơi rồi ! Chị đi nhé ! – Ariel xuống xe đi vào
- A ! Bà già ! Chị quên cái bóp này ! – Chun bước xuống xe chạy theo Ariel thì bỗng nhiên nước đổ ào lên người pro
----------------Ở trên sân thượng---------------
- Là nước đá đó ! – lúc này Đại Nha mới quay qua trả lời
- Hả ??? Là nước đá sao ? – Ella quay lại la lên rồi e ngại nhìn xuống
------------------Ở dưới đường---------------
- Cô làm gì thế hả ?? – Chun tức giận ngước mặt lên la
- Hơ ! Tôi xin lỗi ! – Ella ở trên le lưỡi cuối đầu liên tục
…………………..
- Hahaha ! Lần này chị ko kéo em vào party mà là em tự vào đấy nhé ! – Ariel ôm bụng cười
- Thật phiền phức ! Cô ko còn cách đổ nước nào lịch sự hơn àh ! Lạnh muốn chết ! – Chun chum khăn lại
- Anh thật keo kiệt ! Tôi đã xin lỗi rồi mà ! Tôi mới là người hỏi anh là anh ko còn cách đối xử với con gái tử tế hơn sao ?? – Ella tức giận đứa dậy
- Woa !! – Hebe bất ngờ vì lần đầu tiên thấy Ella mạnh mẽ như vậy
- Wee ! Có nhầm ko vậy ! Cô mới là người có lỗi với tôi đó ! – Chun ngước mặt lên hỏi
- Tôi có lỗi nhưng đã xin lỗi rồi ! Tôi chưa từng thấy người nào cố chấp như anh đó ! – Ella giáp sát mặt Chun
- Um….Thôi bỏ đi ! Tôi đi về ! – Chun thẫn thờ 1 hồi rồi đỏ mặt quay ra
- Đã đến đây rồi thì ăn chút gì đi ! - Đại Nha mời
- Thôi ! Tôi ko ăn đâu ! Tôi no rồi ! – Chun từ chối thì bỗng nhiên
ọc…..ọc - bụng chun vang ko đúng chỗ
- No rồi mà bụng anh vẫn kêu àh ! Sao anh lại ko ăn ?? Sợ tôi nên chuồn về sớm sao ? – Ella cười chọc quê
- Cô ! Đc thôi ! Ăn thì ăn ! Sợ cô àh ! – Chun tức sôi máu
………………..
Chun vẫn cái cảm giác khó chịu đó mà ngồi ăn vì từ trước tới giờ điều Chun ghét nhất là party vì nó quá cách điệu nhưng lần đầu tiên Chun thấy 1 buổi party ấm áp và vui vẻ đến thế !
- Nhìn họ cứ như 1 gia đình ấy nhỉ ?? – Chun mỉm cười nghĩ thầm rồi đưa cây thịt nướng lên cắn
- Lần đầu tiên cậu thấy party như thế nào phải ko ?? Tôi cũng nghĩ như cậu đấy ! – Ella đến ngồi cạnh Chun
- Dường như cô ta đọc đc suy nghĩ của mình ấy ! – Chun giật mình
- Bất ngờ lắm phải ko ?? Vì hồi nhỏ tôi đã phải học cách làm 1 tiểu thư ! Đi hàng tá bữa tiệc cách điệu, lịch sự nhìu rồi ! Và tôi cảm thấy họ rất nhàm chán nhưng đây là lần đầu tiên tôi dự 1 buổi tiệc vui vẻ, tự nhiên như thế này đấy ! – Ella mỉm cười
- Ơ ! Sao cô ta có cách nghĩ giống mình quá nhỉ ?? – Chun nghĩ thầm nhìn mãi Ella
……………..
---------------------Ở dưới lầu--------------
- Way ! Cô đang định âm mưu gì đây ?? – wangzi phát hiện
- Xuỵt ! Tôi đang cái pháo hoa ! – guigui đưa ngón tay lên miệng ra hiệu im lặng
- Pháo hoa ?? – wangzi bất ngờ
- Anh muốn ko ?? – guigui vừa nói vừa đốt rồi ném qua cho wangzi
- Way ! Cô muốn hại tôi àh ! – wangzi giật mình ném ra ngoài cửa
Đùng……đùng………bụp
- Wa ! Pháo hoa kìa ! – Nha Đầu reo lên chỉ lên trời
- Kaiwai ! – các ss reo lên
- Là anh đốt hả ?? Ngao Khuyển ? - Đại Nha quay sang Ngao Khuyển tự hào
- Ko ! Tôi ko rảnh vậy đâu ! - Ngao Khuyển nhìn lên bầu trời
- Hùm ! - Đại Nha đá vào chân Ngao Khuyển rồi bỏ đi
- Aaaa ! Đại Nha ! Sao cô lại đá tôi ?? – Ngao Khuyển ôm chân
- Thật uổng công mình nghĩ anh ta vì mình mà đốt pháo ! - Đại Nha nghĩ thầm
………………
- Sao cô ko lên sân thượng coi ?? – wangzi thắc mắc
- Ko thík ! Đứng ở góc độ này coi hay hơn nhìu ko ?? – guigui cười tươi
- Ý cô nói là ở trên cây àh ? – wangzi đang ngồi trên trên cành cây thở dài
- Uhm ! Tôi và người đó đã từng ngồi trên cây để ngắm pháo như thế này ! – guigui cuối mặt xuống đung đưa cái chân
-----------------Hồi tưởng-------------
- Wee ! Sao lại ngồi trên cây để ngắm pháo hoa ?? Lên trên kia tốt hơn nhiều mà ! - cậu bé đó vừa hỏi vừa chỉ lên lầu thượng của cô nhi viện
- Cậu ko thấy nơi đó dễ phát hiện lắm sao ?? Đã trốn ra đây lén lút đốt pháo rồi mà còn muốn mấy sơ phát hiện àh ?? Ở đây là tốt nhất ! Sẽ chẳng ai thấy đc mình cả ! - cậu bè đó gắn cái phone vào tai
------------------Kết thúc hồi tưởng-----------
- Người đó ?? Cô có bạn trai rồi àh ?? – wangzi quay qua hỏi guigui
- Ko ! Đó chỉ là trò chơi lúc nhỏ ! Ko cần quan tâm đến nữa ! – guigui cười buồn
- Có vẻ như mình và guigui khá giống nhau về ! Mình cũng nên coi cái đó là trò chơi trẻ con và nên quên cô bé ấy đi ! – wangzi nghĩ thầm
……………….
- Mọi người ! Xuống ăn sang nào ! – Nha Đầu gọi
10 phút sau mọi người đã có mặt đầu đủ ở bàn ăn
- Nè sao các anh ko ngồi đi ! - Đại Nha cố mở đôi mắt ra
- Chúng tôi phải cẩn thận chứ ! Ko biết lần này guigui có bày ra trò quỷ ko ? – Ngao Khuyển và các pro xăm xoi cái ghế
- Ko sao đâu ! Sáng nay guigui đã ra ngoài rồi ! – Nha Đầu bê Macchiato cho từng người
- Cô ta đi đâu vậy ? – wangzi thắc mắc
- Đi làm 1 điều mà mỗi năm cô ấy hay làm ! – Nha Đầu mỉm cười lắc đầu
-Xin lỗi ! Tôi xuống trễ ! – Chun bước xuống
- Hả ??? Sao anh lại ở đây ?? – Ella giật mình
- Àh ! Hôm qua tôi quên nói với mọi người là từ nay Chun cũng sẽ ở chung với chúng ta khoảng 2 tuần ! - Đại Nha đừng lên giới thiệu
- Hả ?? 2 tuần sao ?? Chỗ đâu mà anh ta ngủ ! – Ella cố phanh phui
- Thì Chun sẽ ngủ với A Bu ! Phòng A Bu còn trống mà ! Cũng giống như Ella và Hebe đó thôi ! - Đồng Đồng ko bất ngờ vì chuyện đó
- Nhưng tại sao anh ta lại ở đây ?? – Ella thắc mắc
---------------------Hồi tưởng-------------
- Đại Nha ! Em có thể để thằng nhóc đó ở lại nhà em đc ko ? Chỉ 2 tuần thôi ! – Ariel nhờ
- Uhm ! Ko sao đâu ! Càng đông càng vui mà ! - Đại Nha cười gật đầu
- Ko đâu ! Em ko thík ở nhà này đâu ! – Chun chen vào kéo Ariel ra chỗ khác
- Đã bỏ trốn ba cậu về nước rồi mà còn cố chấp ! Ko có 1 xu dính túi mà còn thík ở khách sạn sang trọng ! Chị thấy em ở đây là tốt nhất đấy ! – Ariel cốc vào đầu Chun
- Bà già ! Ko cần phải nêu hết ra như vậy đâu ! Em cũng có thể ở nhà chị mà ! – Chun xoa xoa đầu nhăn mặt
- Đúng là ngốc ! Chị ko biết ! Chị sẽ để em ở đây ! Ko muốn thì chị gọi qua chú rước em về ! – Ariel vừa nói vừa cầm cái điện thoại lên bâm
- Đc rồi ! Đc rồi ! Em ở lại đc chưa ! Chị phiền thật ! – Chun giật ngay cái điện thoại của Ariel
- Ok ! Em phải làm việc cho tốt nhé ! – Ariel vỗ vỗ đầu Chun mỉm cười
- Vậy ai chở chị về đây ? – Chun thắc mắc
- Ko sao ! Chị đi về bằng taxi ! – Ariel nháy mắt
- Ơ ! Thì ra chị muốn kéo em vào buổi tiệc nên mới cố tình kêu em chở đến ! – Chun giờ mời biết mình bị lừa
-------------------------Kết thúc hồi tưởng--------------
- Hahaha ! Có vậy mà cũng bị lừa ! – Ella cười vô tư
- Tai ai hả ?? Nếu ko do cô đổ nước lạnh lên người tôi thì tôi đã ko vào buổi tiệc rồi ! – Chun tức giận nhìn Ella
- Anh keo kiệt hơn tôi tưởng đấy ! Chuyện có chút xíu mà nhớ dai quá chừng ! Anh mà lấy đc vợ chắc khó àh nha ! – Ella lắc đầu thở dài
- Đỡ hơn cô ! Đại tiểu thư giờ này chưa có ai rước ! – Chun chọc lại
@#$%6&@#$!% - và thế là họ cái nhau chí choé
- Hờ ! Lại thêm 1 cặp phiền phức nữa ! – A Vỹ nhin qua Chun và Ella thở dài rồi quay sang nhìn wangzi
- Cái gì ?? Sao lại nhìn tôi ! – wangzi giật mình
…………………..
- Chà ! guigui ! Em kiên trì quá nhỉ ?? – 1 cô gái đứng phía sau guigui
- Ơ ! Chị Sel – guigui giật mình
-------------------------Ở tiệm cà phê gần đó----------
- Em vẫn cái thói quen cứ đến cuối năm là bỏ sao vào cái lọ đó ! – Sel mỉm cười
- Chị vẫn còn nhờ sao ! hìhì ! – guigui gãi đầu
- Sao con quỷ nhỏ này có bạn trai chưa ?? – Sel ngắt mũi guigui
- Chưa ! Em ko thík có bạn trai đâu ! – guigui đỏ mặt xoa xoa cái mũi
- Đúng vậy ! Mấy bọn con trai chỉ là những đứa keo kiệt, lạnh lung, xấu bụng thôi ! – Sel ủng hộ
- Nghe chị nói vậy có nghĩa là chị chưa có bạn trai sao ? – guigui thì thầm
- Hùm ! Chị chả thík bọn con trai tý nào ! Lúc nãy xuống sân bay chị mới gặp 1 người nhỏ mọn ko chịu đc ! – Sel bực mình nhắc lại
----------------------Hồi tưởng-------------
- Ơ ! Xin lỗi tôi làm dơ áo anh rồi ! – do lúc máy bay đáp xuống làm chông chênh nên Sel lỡ làm đổ 1 chút cà phê lên áo của 1 cậu con trai
- Hùm ! Tôi ko biết có chuyện gì xảy ra hết ! Cô phải đền cho tôi cái áo này ! - cậu con trai đó tức giận
- Ơ ! Anh thật là thứ con trai nhỏ mọn ! Anh đã nói như vậy thì tôi sẽ nói 2 chữ là : Đừng Hòg ! – Sel tức giận đổ luôn ly cà phê vào áo của cậu ấy rồi bỏ đi
- Ơ ! Cô có phải là con gái ko đó ! - cậu con trai định đứng dậy
- Xin lỗi anh ! Cho chúng tôi kiểm tra hộ chiếu ! – cô tiếp viên ngăn lại
-----------------------Kết thúc hồi tưởng-----------
- Thật bực mình ! Sáng sớm đã gặp loại con trai nhỏ mọn đó rồi ! – Sel tức giận
- Hahaa ! Ko ngờ chị mạnh mẽ đến vậy ! – guigui ôm bụng cười
……………………
----------------------Ở tiệm Macchiato-----------
ting
- Chào quý khách ! – Nha Đầu mỉm cười chào
- Ko ! Tôi đến đây là tìm A Bu – 1 cậu con trai bước vao cửa hang
- Jiro !! Cậu về nước luôn àh ?! – A Bu ngước mặt lên bất ngờ
- Cậu ác thật ! Bỏ trốn về đây mà bắt tớ chép bài cho cậu ! – Jiro mệt mỏi ngồi xuống ghế
- Jiro ! Tớ ko nghĩ cậu thất thế tới vậy đâu ! – A Bu mỉm cười chỉ vào áo thui của Jiro
- Hùm ! Nhắc mới nhớ ! Cái cô gái đó đáng ghét ko chịu nổi ! – Jiro giận sôi máu
- Chà ! Cậu vậy mà cũng chịu lép vế cô gái đó sao ? – A Bu cười đưa cho Jiro ly nước
- Lép về gì ? Chỉ tại cô tiếp viên hàng kô đó thôi ! – Jiro cầm ly nước uống 1 hơi
- Vậy cậu tính ở đâu đây ? – A Bu thắc mắc
- Còn ở đâu nữa ! Thì ở chung biệt thự với cậu thôi ! – Jiro trả lời thản nhiên
- Biệt thự ?? Tớ đâu có ở biệt thự ! Tớ ở đây này ! – A Bu lắc đầu
- Ơ ! Đại thiếu gia như cậu mà chịu ở nơi này àh ? – Jiro bất ngờ
- Hìhì ! Nơi này vui lắm đó ! Chứ ở trong biệt thự chán chết ! – A Bu phì cười
- Chết ! Vậy tớ ở đâu bây giờ ! – Jiro lo lắng
- Vậy cậu ở đây luôn đi ! Chúng tôi cũng đang thiếu người làm ! - Đại Nha cười
- Ở đây sao ?? Tôi đc ở đây àh ? – Jiro bất ngờ
- Uhm ! Chỉ cần cậu làm việc như họ là đc ! - Đại Nha gật đầu
- Đúng đó ! Cậu chỉ ở đây có 1 tuần àh ! Đâu cần phải mướn khách sạn làm gì ! – A Bu phấn khởi
- OK ! – Jiro gật đầu
- Nhưng trước hết cậu phải thay cái áo đã ! – A Bu phì cười rồi đẩy Jiro lên lầu
…………………..

1 buổi party diễn ra đã đem thêm 1 rắc rối nữa đến ! Nhưng Chun có phải rắc rối ko ? Hay Chun là cách giải thoát cho 6 anh em kia ! ^^ ! Sel đã đến Đài Trung và gặp 1 cậu con trai mà đáng lý ra Sel ko nên gặp ! Và cậu con trai sẽ có định mệnh gì ? ^^ Đón xem cup sau nhé ! thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 3:16 pm

Casting mới:
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Ff9f4be9cab280_full
Wu chun : là em họ của Ariel ( mặc dù hơn tuổi Ariel), tính tình khá trầm lặng nhưng ko chịu lép vế con gái, lòng tự trọng của Chun cũng rất cao nhưng Chun cũng rất sợ ba. Từ nhỏ Chun đã có bổn phận thừa kế nên ba anh bắt anh đi rất nhiều bữa tiệc sang trọng khiến cho Chun ngán ngẫm và ko muốn tham gia bất cứ 1 bữa tiệc nào nữa !

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 41c59184d5da90_full
Jiro : là bạn than của Aaron, tính tình dễ nóng, ko bao giờ chịu lép vế bất cứ ai. Jiro cũng là hoàng tử con nhà giàu nên tính tình Jiro hay tự cao nhưng thật chất là 1 người rất tốt
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 3:53 pm

CUP 21 : FOE

-------------Tiệm Macchiato-------
- Mọi người ! Xem em dẫn ai về nè ! – guigui bước vào phấn khởi
- Chào mọi người ! – Sel bước vào mỉm cười
- Lão bà bà ! – các pro đồng thanh
- Tổng giám đốc ! – các ss đồng thanh
- Sel – Hebe và Ella mừng rỡ
- Ơ ! Sao tôi lại có nhìu biệt danh thế nhỉ ?? – Sel giật mình
- Hì ! ^^ ! Cậu mới đến àh ! Mà sao lại đến đây làm gì ?? – Hebe và Ella thắc mắc
- Hả ?? Hebe và Sel là bạn than của tổng giám đốc sao ? – các ss bất ngờ
- Ko ! Ko phải ! Hebe mới chính là……! – Sel phân bua đến đó thì
- Phải ! Phải ! Chúng tôi là bạn than hồi trung học thôi ! – Hebe nhanh tay chen vào
- Àh ! Thì ra là vậy ! Cứ tưởng guigui là con của Đại gia nên mới quen đến tổng giám đốc nếu như vậy thì guigui cũng phải là tổng giám đốc ấy nhỉ ! – A Vỹ cười nham hiểm tưởng tượng
- Thì nó là tổng giám đốc mà ! – S.H.E nghĩ thầm
- Nào mọi người ! Có công việc gì cho tôi làm ko ? – Jiro bước ra sau khi thay áo xong
- Ơ ! Là cô/anh àh ! – Jiro và Sel đồng thanh nhìn nhau
- Cái đồ con trai nhỏ mọn kia ! Sao anh lại ở nhà bạn tôi ? – Sel tiến lại gần la lớn
- Cô cũng thuộc hạng người đáng ghét, nhỏ mọn đấy thôi ! – Jiro cãi lại
- Đỡ hơn anh ! hứ ! Có 1 chút cà phê dính ngay áo àh ! Vậy mà cũng kêu tôi đền nữa ! Anh ko phải là người keo kiệt thì là hạng người gì ? – Sel bắt ghế đứng lên cho cao bằng Jiro
- Cô nói hay quá ha ! Cái áo của tôi cũng bị cô tạt hết ly cà phê rồi nè ! – Jiro giơ cái áo lên
- Hùm ! Cái đó là tôi dạy cho anh cách cư xử galăng với con gái đó ! – Sel bước tới nữa thì
- Sel cẩn thận ! – các ss la lên
Aaaaa…….- trượt chân té vào người Jiro
- Hờ ! Làm hết hồn ! Tưởng té rồi chứ ! – Sel nghĩ thầm thở dài nhưng đang nhắm chặt mắt nên ko biết là mình đang nằm trên Jiro
- Cô nằm vậy đủ chưa ?? Cô có biết cô nặng lắm đấy ! – Jiro tức giận
- Hả ?? Tôi nằm lên anh sao ?? Thật xui xẻo ! – Sel la lên rồi giật mình đứng dậy
- Nè nè ! Tôi là người cứu cô đó ! Cũng phải nói 1 tiếng cám ơn chứ ! – Jiro đứng lên lại gần Sel nhắc nhở
- Tôi thà bị té vào bệnh viện bó bột còn hơn là để 1 con khỉ như anh đỡ ! – Sel đạp vào chân Jiro rồi xách vali lên phòng
- Au ! au ! Cô có phải là con gái ko đó ! – Jiro ôm chân nhảy cò cò
- Hờ ! Lại them 1 cặp ồn ào ! – Ngao Khuyển nhìn Jiro và Sel rồi quay sang nhìn guigui và wangzi lắc đầu thở dài
- Hả ?? Sao lại nhìn chúng tôi ? – guigui và wangzi giật mình
………………
- 4 người àh ! Ko phải căn thẳng thế đâu ! Chỉ là bữa cơm tối thôi mà ! – A Vỹ nhìn 4 người đang hầm hầm với nhau
- Tớ ko thể ngồi ăn chung với hạng người này ! – Sel nhìn Jiro với ánh mắt rực lửa
- Tớ cũng vậy ! – Ella cũng ko kém
- Sắp có trận chiến bung nổ rồi đây ! – Hebe lắc đầu ngao ngán
- 4 người thôi cái ánh mắt đó đi ! Sẽ làm bữa ăn ko ngon đâu ! Cầm chén lên ăn nào ! – guigui tức giận đứng dậy
- Có vẻ như cô muốn ăn rồi nhỉ ?? – wangzi quay qua guigui nói thầm
- Chứ anh ko muốn sao ?? – guigui hỏi lại
- Tôi ko có ham ăn như cô đâu – wangzi bị trúng tim đen
- Ăn nào ! 4 người ko ăn là nhịn đó nha ! – guigui bực mình cầm đũa lên gắp
- Chúc em may mắn ! – all cười nham hiểm ( trừ 4 người kia)
- Sao lại chúc em may mắn ! Hôm nay A Vỹ nấu mà ! – guigui vừa nói vừa gắp món ăn bỏ vào miệng
- Guigui ! Hôm nay tôi ko nấu mà là Nha Đầu đấy ! – A Vỹ lên tiếng muộn
- Ơ….ơ…..ơ ! Sao ko nói trước ! – guigui ngất luôn ngay trên bàn
- Guigui ! Sao chị lại xỉu khi ăn món ăn của em ? – Nha Đầu lay lay guigui
- Điều căn thẳng của chúng ta ko phải là 4 người họ mà là món ăn của Nha Đầu ! – Ngao Khuyển lắc đầu thở dài
…………………………
----------------phòng S.H.E----------
- Sel ! Cậu đến đây làm gì vậy ? – Hebe xắp đồ phụ Sel
- Kiểm tra cậu ! ^^ - Sel buông nhẹ 1 câu
- Kiểm tra ?? Sao lại kiểm tra tớ ?? – Hebe khó hiểu
- Tớ nhờ cậu đến Đài Trung để tìm và coi mặt vị hôn phu của tớ ! Cậu đã hoàn thành công việc chưa ?? Hay là đã thík ai rồi ? – Sel nháy mắt cười nham hiểm
- Thík ai ?? Tớ mà thík ai chứ ! Có bị điên mới thík con người trẻ con đó ! – Hebe giật mình vị bị nói trúng tim đen nên mặt đỏ bừng chối lia lịa
- Uả ?? Tớ có nói là cậu thík ai đâu ?? Sao lại tự khai ? – Sel cười nhìn Hebe
- Hùm ! Tổng giám đốc Selina ! Còn còn công việc ở công ty thì sao ? – Hebe cố lảng qua chuyện khác
- Dzạ ! Thưa đổng sự trưởng ! Chị đi rồi để tôi gánh vác sao ?? Chị có thấy hơi bất công ko ?? – Sel giả vờ lại
- Thôi ! 2 đứa này ! Coi chừng mọi người nghe bây giờ ?? Để mọi người biết Hebe là đổng sự trưởng thì nguy to đấy ! – Ella nhắc khéo
- Chứ ko phải là ảnh hưởng đến việc cậu tìm chồng sao ? – Sel và Hebe nói trúng tim đen
- Ok ! Thua ! Đc chưa các chị ! – Ella thở dài
- Ê ! Tớ thấy Chun cũng đc đó ! Tìm đâu cho xa ! – Hebe cười nham hiểm
- Khùng ! May là ba mẹ tớ ko hồ đồ gây hôn ước với nhà cậu ta đó ! – Ella đỏ mặt phản bác
……………………
-------------------phòng hey girls----------
- Ngày mai là sinh nhật guigui rồi nhỉ ?? - Đại Nha nhìn lên tấm lịch ( guigui đang bất tỉnh nằm trên giường)
- Uhm ! Ngày mai em sẽ làm sinh nhật cho chị ấy ! – Nha Đầu xung phong
- Nha Đầu ! Tốt nhất là em nên nghỉ ngơi ngày đó ! Em nghỉ ngơi thì các chị mới an toàn đó ! - Đồng Đồng khổ sở
- Vậy thì chúng ta mới A Vỹ nấu đi ! – Nha Đầu đưa ra ý kiến
- Uhm ! Có lẽ đó là cách hay nhất ! ^^ - Meimei phấn khởi
- Vậy ai nhờ đây ? – Nha Đầu thắc mắc
- Còn ai nữa ! – các ss cười nham hiểm nhìn Nha Đầu
…………………….
- Nha Đầu ! Em hẹn anh ra đây có chuyện gì ?? – A Vỹ phấn khởi
- Em ! Em muốn…..! – Nha Đầu ngập ngừng
- Sao ? Em muốn in dấu môi àh ? – A Vỹ mơ màng chảy máu mũi
- Ko….phải !! – Nha Đầu hét lên tức giận
- Em…em ko cần phải la lớn đến mức đó đâu ! – A Vỹ bịt 2 lỗ tai lại
- Ngày mai là sinh nhật guigui ! Anh làm party nhé ! – Nha Đầu nhìn A Vỹ e ngại
- Ngày mai sinh nhật guigui àh ! uhm ! Chắc chắn tối mai anh sẽ nấu mà ! Vì để em nấu thì anh nghĩ mình sẽ ko thể thấy tương lai nữa ! ^^ - A Vỹ đau khổ nhìn lên trời
- Anh nói gì thế ? Em ko hiểu gì cả ! – Nha Đầu gãi đầu khó hiểu
- Tốt nhất là em ko nên hiểu ! Vậy anh đi trước nhé ! Chúc em ngủ ngon ! – A Vỹ hôn lên má Nha Đầu rồi hí hửng chạy nhanh về phòng
- Ơ ! – Nha Đầu giật mình đỏ mặt
-----------------Phòng Lollipop----------
cành…….
- Làm hết hồn ! Nguy hiểm chết đi đc ! – A Vỹ vuốt ngực thở dài
- Nhưng mà mình đã kiss đc Nha Đầu ! kaka – A Vỹ cười nham hiểm
- Bốp !........Làm chuyện gì mờ ám hay sao mà hí hửng dzữ vậy ! – Ngao Khuyển ném chiếc dép vào đầu A Vỹ
- Nha Đầu hẹn cậu ra ngoài chơi àh ! – wangzi quay qua
- Ko phải ! Ngày mai là sinh nhật guigui nên cô ấy nhờ tớ làm món ăn ! – A Vỹ bắt cái ghế ngồi gần các pro
- Sinh nhật guigui àh ! Wangzi ! Ngày mai là sinh nhật guigui đó ! – Ngao Khuyển đẩy đẩy ra hiệu
- Chuyện gì chứ ! Sinh nhật cô ta chứ có phải sinh nhật tổng thống đâu mà hân hoan ! – wangzi nằm xuống giường chùm mền lại
- Đúng là nói chuyện với cậu thì thà nói chuyện với Willium còn sướng hơn ! – Ngao Khuyển lắc đầu
- Nói chuyện với em thú vị thế sao ? – willium tự hào
- Thú vị cái đầu cậu ! – các pro chọi cái gối vào mặt Willium
- Sinh nhật cô ta àh !!! Thôi đi ! Nghĩ cái gì ?? Ko cần quan trọng như thế đâu ! – wangzi nghĩ thầm rồi tự nhủ
………………..
-------------------sáng sớm tại tiệm Macchiato----------
- Oáp ! Hôm qua ăn thức ăn của Nha Đầu xong là ko ăn cái gì nữa ! Nên đói ghê ! – guigui dậy sớm nhất mò mẫm cái tủ lạnh
- Nha Đầu ! Tôi đi ra ngoài chút nhé ! – wangzi đi xuống lầu tưởng Nha Đầu ( vì guigui đang lui chui trong tủ lạnh mà)
- Ơ ! Cậu ta đi đâu thế nhỉ ? – guigui dụi dụi mắt nhìn ra
……………….
- Thật phiền phức ! Mới sang sớm lại phải mua thuốc cho A Vỹ rồi ! – wangzi nghĩ thầm cầm trên tay cái túi nhỏ
Đang đi bỗng chốc pro dừng lại tại 1 tiệm bánh gato, Trong tiệm có trưng 1 chiếc bánh hình ngôi sao rất đẹp
- Ngôi sao àh ! – wangzi đứng lặng người mở lòng bàn tay ra nhớ lại
----------------Hồi tưởng-------------
- Chán thật ! Sao anh ko chịu tỉnh ! Từ đây nhìn ra ngoài đẹp lắm đó ! Anh biết tôi thík cái gì ko ? Anh ko biết đâu ! Tôi thík nhất là những ngôi sao trên bầu trời tối kia, vì mỗi ngôi sao là tượng trưng cho 1 sự sống mạnh mẽ ! Tôi là ngôi sao nào nhỉ ? - guigui nhìn ra cửa kính
……………………………..
------------------Kết thúc hồi tưởng--------
.........................
- Xin chào quý khách ! Quý khách muốn mua gì àh ! – cô nhân viên ra chào khi thấy wangzi bước vào
- ……………- wangzi bước đến cái bánh đó
- Quý khách muốn mua cái gato này àh ? – cô nhân viên tươi cười định mở cửa tủ
- Ko ! Cô có thể chỉ cách làm cái bánh đó ko ? – wangzi nói nhưng mắt ko rời cái bánh
- Hả ?? – cô nhân viên bất ngờ
- Chỉ tôi làm cái bánh đó đi ! Tôi sẽ mua cho cô 3 cái bánh gato – wangzi vừa nói vừa đưa cho cô nhân viên cái thẻ ATM
- Òh ! Đc thôi ! – cô nhân viên mừng rỡ
………....................
------------------------Ở phòng Lollipop-------------
- Wangzi làm gì mà đi lâu thế nhỉ ? Đừng nói cậu ta ngủ ở ngoài đó luôn nha ! – Tiểu Út đi qua đi lại
- Weee ! A Vỹ ! Cậu ổn ko đó ? – Ngao Khuyển đứng ngoài cửa WC nói vọng vào
- Ko ổn lắm ! ………- A Vỹ khổ sở nói vọng ra
- Tình cảm anh em mình thật tốt ! – Willium tự hào
- Tốt cái đầu cậu ! Là do chúng tôi cần ra nhưng A Vỹ đã ở trong đó 1 tiếng rồi đó ! – các pro ném gối vào mặt Willium
- Chết mất !.........- A Vỹ la lên đau khổ
- Ai kêu mộng du làm chi ! – các pro hồi tưởng lại
-----------------hồi tưởng tối hôm qua-------------
- Từ tối tới giờ chưa ăn gì đói quá chừng ! Đi lục cái gì ăn thôi ! – A Vỹ lờ mờ xuống nhà bếp
- Hơ ! A Vỹ ! Anh đói àh ? – Nha Đầu nghe lục đục nên đi xuống
- Đói quá đi mất ! – A Vỹ vẫn cứ lục tung ( mộng du mà !)
- Đc rồi ! Đc rồi ! Em hâm nóng lại đồ ăn tối cho anh ăn ! – Nha Đầu vẫn chưa biết A Vỹ bị mộng du nên đã đưa A Vỹ đến bàn rồi hâm lại đồ ăn
…………………..
- Xong rồi đây ! – Nha Đầu bưng ra bàn A Vỹ ăn 1 cách ngon lành, ko phản ứng
- Ko ngờ anh lại thík ăn đồ ăn em nấu như vậy ! – Nha Đầu vỗ vỗ A Vỹ
- Hả ?? Nha Đầu ! Sao em ở đây ? – A Vỹ giật mình tỉnh dậy
- Anh nói gì vậy ! Tất nhiên là em ở đây mà ! – Nha Đầu khó hiểu
- Nhà bếp ! Vậy sao anh ở đây ? – A Vỹ nhìn xung quanh thắc mắc
- Thì anh đói mà ! Nên em đã làm lại đồ ăn buổi tối cho anh đó ! Nhưng thật ko ngờ anh ăn hết luôn ! – Nha Đầu cười tươi
- Hả ?? Cái gì ?? Anh ăn hết toàn bộ đồ ăn anh nấu luôn àh ! – A Vỹ giật mình nhìn xuống bàn, quả thật mọi thứ đều sạch bon
- Anh nói chuyện lạ quá ! Thôi tối rồi em đi ngủ đây ! Anh đi ngủ sau nhé ! Nhớ dọn dẹp đó ! – Nha Đầu lờ mờ lên lầu ngủ tiếp, để lại A Vỹ ngồi cứng đơ như cục đá
…………và từ đó A Vỹ làm phiền các pro suốt đêm vì bị chứng ngộ độc
-----------------Kết thúc hồi tưởng----------------
……………………

Lại them 1 couple nữa ! Vậy có nghĩa là tiệm Macchiato sẽ có nhiều chuyện xảy ra hơn nữa ! Hôm nay là sinh nhật guigui, ko biết wangzi đang nghĩ gì nhỉ ? Và món quà của wangzi sẽ đặc biệt như thế nào ?? Cuộc sống “khó nuốt” hiện giờ sẽ ra sao ? Đón xem Cup sau nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 4:07 pm

CUP 22 : CANCEL

- Xong rồI ! – cô nhân viên reo lên
- Phiền cô gói lạI cho tôi nhé ! – wangzi vừa nói vừa rửa tay
- Anh có cần tôi nếm thử ko ? – cô nhân viên nhìn cái bánh lo lắng
- Ko cần đâu ! Tôi đang vộI ! Và cám ơn cô luôn nhé ! – wangzi nói xong lập tức cầm hộp bánh chạy thật nhanh ra ngoài
- Ơ ! Anh quên 3 ổ bánh chưa mang về nè ! – cô nhân viên chợt nhớ
- Ko cần đâu ! Cho cô đó ! – wangzi vừa chạy vừa quay lạI
- Waa ! Anh ta thật dễ thương và vô cùng ga lăng nữa chứ ! ^^ - cô nhân viên mơ màng
- Ko biết bánh anh ta làm có sao ko nữa ! Trông đẹp mắt lắm nhưng cái vị thì mình ko chắc ! – cô nhân viên nhìn theo bóng wangzi lắc đầu
---------------------phòng lollipop----------
- Tôi về rồI ! – wangzi bước vào phòng
- Cậu ngủ ngoài đó luôn àh ! Biết chúng tôi đang rất khó chịu ko ? – Ngao Khuyển đau khổ
- A Vỹ đã trong đó bao nhiu tiếng rồI ! – wangzi pha thuốc
- 2 tiếng rồI đó ! Tôi nghĩ cậu ta ko sao nhưng chúng tôi sắp có sao rồI đây ! - Tiểu Kiệt ôm bụng
- Đừng nói vớI tôi là các cậu cũng…..!! – wangzi nhìn các pro
-----------------hồI tưởng buổI sáng sau khi wangzi ra khỏI nhà ! -----------
- Đói quá ! Hôm qua bị bỏ đói ! – Ngao Khuyển lon ton xuống bếp cùng vớI các pro còn lạI ( trừ Tiểu Út)
- Wa ! Nhìn kìa ! - Tiểu Kiệt thấy rất nhiều món ăn trên bàn
- Trông ngon thật đấy ! Chắc ko phảI của Nha Đầu đâu ! – Ngao Khuyển xoa tay chép miệng
- Vậy thì nhào vào ! – các pro nhào vào ăn tớI tắp ( vì quá đói) nên ko phân biệt đc ngon hay dở
- Waa ! Các anh cũng can đảm quá nhỉ ? – guigui từ ngoài bước vào bất ngờ
- Hả ?? Can đảm ?? Vậy đây là…..! – các pro miệng còn dính đầu thức ăn ngước lên nhìn guigui
- Là em làm đó ! Các anh cảm thấy ngon lắm àh ! – Nha Đầu từ trong bếp đi ra
- Aaaaaaaaaaaaaaa! – các pro la lên
--------------------hồI tưởng kết thúc------------
- hahah ! Đúng là ngốc ! – wangzi ôm bụng cườI
- Weee ! Cậu cườI cái gì chứ ! Mau gọI A Vỹ ra cho cậu ta uống thuốc mau đi ! – Ngao Khuyển cằn nhằn
- Tôi ra rồI ! – A Vỹ bước ra từ wc vớI khuôn mặt ko còn sức sống
- Chà ! Nhìn cậu nặng hơn chúng tôi ấy nhỉ ? – Ngao Khuyển ôm bụng nhìn A Vỹ
- Các cậu ko vào àh ? – A Vỹ chỉ vào wc
- A ! Đúng rồI ! – các pro đồng thanh chạy đến cửa wc
- Anh vào trước !…….ko em vào trước ! Là tôi !!!! – các pro tranh cãi um lên, tranh giành nhau
- Tốt nhất là cậu nên nhắm mắt ngủ đi A Vỹ! – wangzi lắc đầu ngao ngán
- Tôi cũng nghĩ thế nhưng có vẻ khó ngủ hơn tôi tưởng ! – A Vỹ nằm xuống giường nhét đầy bông gòn vào 2 lỗ tai
………………………..
-------------------buổI tốI tạI phòng khách-----------
- Sao ? A Vỹ bị bệnh rồI sao ? – Nha Đầu la lên
- Ko cần phảI nghiêm trọng vậy đâu Nha Đầu ! – Ngao Khuyển ngồI xuống ghế sofa
- Nhưng cũng hay ghê ha ! Mấy cậu cũng bị dính chưởng mà vẫn khoẻ ra ha ! – A Bu nháy mắt đánh vào vai Ngao Khuyển
- Ko biết nữa ! Chúng tôi uống thuốc, ngủ 1 giấc là khoẻ re ! Có vẻ như A Vỹ bị nặng hơn chúng tôi ! – Ngao Khuyển nhún vai
- Nói đúng hơn là các cậu luôn quấy rầy A Vỹ ! Ko cho cậu ấy ngủ nên mớI bị nặng đấy ! – wangzi đi xuống lầu
- Quấy rầy ? – các pro nhớ lạI
- Đúng vậy ! Khi ngủ cũng đạp A Vỹ xuống giường ! Uống thuốc cũng tranh giành nên A Vỹ ko uống đủ liều ! Ko bị càng nặng cũng uổng ! - Tiểu Út lắc đầu cầm ly trà
- Ôi ! Ghê gớm vậy sao ? – S.H.E reo lên sợ hãi
- Ko phảI là ghê gớm ! Mà rất ghê gớm ! – Willium thì thầm
- Vậy tốI nay em đành làm đầu bếp thay A Vỹ để làm sinh nhật cho guigui thôi ! – Nha Đâu cầm chảo lên
- Hả ?? Thảm rồI ! – all reo lên
- Sao vậy ? MọI ngườI có chuyện gì àh ?? – Nha Đầu thắc mắc
- Òh ! Đúng vậy ! Hôm nay tụI chị có 1 buổI party quan trọng nên sẽ về khá trễ ! Em đừng làm phần các chị nhé ! – Sel nháy mắt nhanh trí
- Các anh cũng phảI đi xem concert Fahrenheit nên ko cần chờ các anh về đâu ! – Chun cườI huề rồI đẩy đẩy A Bu và Jiro ra ngoài
- Ơ ! các anh chị bận thế sao ? – Nha Đầu gãi đầu nhìn theo
- Nhưng vẫn còn chị em chúng ta chung vui là đc rồI ! – Nha Đầu quay lạI cườI tươi
- Nha Đầu ! Anh e là anh và ĐạI Nha có hẹn rồI nên phiền em đừng chờ tụI anh nhé ! – Ngao Khuyển nháy mắt ra hiệu vớI ĐạI Nha
- Hì ! Nhưng chắc anh chị sẽ về ko sớm đâu ! Nên em đừng chờ anh chị nhé ! - ĐạI Nha cườI lấy hên rồI nắm tay Ngao Khuyển
- Waa ! Anh chị đang cặp àh ! – Nha Đầu reo lên
- Ơ……uhm ! – 2 ngườI cuốI mặt xuống giơ tay lên
- Woa ! Hay quá ! Vậy 2 anh chị đi chơi dzui dzẻ nhé ! – Nha Đầu nháy mắt rồI đẩy aoya ra cửa
- Wa ! Nhưng vẫn còn nhìu ngườI mà ! – Nha Đầu quay lạI thì hog thấy bóng dáng ai cả
- Họ đi mất rồI ! – wangzi chỉ ra cửa sau
- Um ! Ai cũng đi cả rồI ! Sinh nhật của guigui nguy to rùi ! – Nha Đầu rầu rĩ
- Đừng lo ! Chỉ phiền em chăm sóc A Vỹ ! MọI chuyện cứ để tôi lo ! – wangzi đứng lên ko quên cầm áo khoác
- Ơ ! Anh cũng đi luôn àh ? – Nha Đầu ngước mặt lên nhìn wangzi
- Đi để giảI quyết chuyện con quỷ đó ! – wangzi buông 1 câu rồI bước ra ngoài
- Ko biết anh ta giảI quyết chuyện gì mà có quỷ trong đó nữa ! – Nha Đầu vẫn ko hỉu
……………………..
- Wa ! Lạnh quá nhỉ ? Đã qua giáng sinh rồI mà trờI vẫn còn rét ghê ! – guigui xoa xoa 2 bàn tay
- Cô là quỷ chứ có phảI ma đâu mà ko biết lạnh ! – wangzi thẩy áo khoác lên đầu guigui
- Wee ! Anh ko biết cách đưa áo khoác cho con gái àh ? – guigui lấy áo khoác ra khỏI đầu
- Chịu thôi ! Cô đâu phảI là con gái ! – wangzi nhún vai
- Thật đáng ghét ! Trả anh đó ! Ko thèm đâu ! – guigui tức giận đẩy áo khoác cho wangzi
- Thật sự là cô ko cần chứ ? – wangzi giơ áo khoác trước mặt guigui
- Còn lâu ! – guigui xuýt xoa, xoa ai cánh tay ngoảnh mặt ra chỗ khác
- Đồ ngốc ! – wangzi chồng áo khoác vào ngườI guigui rồI dắt tay guigui đi
- Ơ ! – guigui giật mình đỏ bừng mặt
- Wee ! Anh dẫn tôi đi đấy ! Đây đâu phảI đường về nhà ! – guigui giật mình lay wangzi
- Cô muốn ăn thức ăn của Nha Đầu àh ? – wangzi quay lạI
- Hả ?? Hôm nay Nha Đầu nấu ăn sao ? – guigui hoảng hốt đi ngang hàng wangzi ( vì lúc wangzi nắm tay guigui kéo đi thì đương nhiên ss đi sau rồI ^^)
- Còn phảI hỏI ! A Vỹ nằm liệt giường rồI ! – wangzi lắc đầu
- Nè ! Tay anh lạnh lắm đó ! Tôi có cách này nè ! – guigui tháo khăn choàng của wangzi ra rồI quấn quanh tay wangzi và guigui lạI
- Nè ! Sao cô lạI cột tay tôi và cô chung nhau ! – wangzi thắc mắc
- Anh ác thế sao ? Định để bàn tay tôi lạnh àh ? – guigui ngước mặt lên cãi
- Nhưng đi như thế này bất tiện lắm ! – wangzi nhăn mặt
- Sao lạI bất tiện ? Tôi thấy rất vui ấy chứ ! – guigui phấn khởI
- Con ngườI này thật đơn giản ! Cô ấy ko nghĩ như vậy rất giống tình nhân sao ? – wangzi nghĩ thầm rồI khẽ cườI
- Wa ! Wangzi ! Bên kia có cây thông lớn lắm kìa ! – guigui chỉ



- Ơ ! Đã hết giáng sinh rồI mà ! – wangzi thắc mắc
- Đây là cây thông love complex ! Dù còn giáng sinh hay hết giáng sinh thì ngườI ta vẫn để đèn sáng cho cây thông để cho những ai có nhưng tình cảm rắc rối như thík ai mà ko dám nói thì có thể viết 1 tấm giấy rồI rồI bỏ vào cái lọ nhỏ treo lên cây thông kia ! Nếu ngườI đó may mắn thì ngườI mình thík sẽ lấy đc tấm giấy ghi tâm ý của mình ! – guigui cườI tươi giảI thík
- Love complex ! – wangzi suy ngẫm nhìn cây thông
- Anh muốn thử ko ? LạI đây nào ! – guigui kéo wangzi lạI gần cây thông
- Đây ! Anh và tôi mỗI ngườI 1 tấm ! Đừng lo tôi ko nhìn đâu ! Anh thík treo ở đâu thì treo nhưng ngược lạI anh ko đc nhìn lén tôi đấy nhé ! – guigui nhắc nhở, đang định chạy ra xa thì
- Nè ! Cô định kéo tôi đi luôn àh ! – wangzi chỉ vào cái tay đang bị trói
- Ơ ! Đúng rồI nhỉ ! – guigui tháo khăn ra rồI chạy ra xa
- Viết cái gì nhỉ ? Ko lẽ………..- wangzi suy ngẫm rồI tần ngần viết vào tờ giấy nhỏ
……………………………..
- Wa ! Vui thật đó ! – guigui phấn khởI
- Mà anh định dẫn tôi đi đâu đó ! – guigui lay lay wangzi
- Đến 1 nơi rất khó đến nhưng cũng rất dễ đến ! – wangzi tần ngần bí hiểm
- Anh nói đi nói lạI cũng chỉ trở về câu hỏI của tôi thôi ! – guigui nhăn mặt
……………………………….
-----------------Ở 1 công viên cùng lúc đó----------
- Chà ! Cậu cũng có nhìu kế nhỉ ? – Jiro khoái chí ném chai nước cho Chun và A Bu
- Vậy giờ chúng ta đi đâu đây ? – A Bu rên rỉ
- Ko biết ! PhảI chi mỗI đứa có girlfriend nhỉ ! – Chun thở dài nằm xuống bãi cỏ
- Thì đâu phảI cô đơn như thế này ! – A Bu rên rỉ nốI tiếp lờI Chun
- Thì ra các anh còn chưa có bạn gái àh ? – Hebe từ đâu xuất hiện
- Ơ ! Các cô làm gì ở đây ? – Chun giật mình ngồI dậy
- Ko phảI các cô phảI đi họp sao ? – Jiro thắc mắc
- Họp cái gì ? Mà chả phảI các anh đi concert Fahrenheit sao ? – Sel hỏI lạI
- Các cô biết rồI mà ! Chỉ là kế né những món ăn kinh khủng của Nha Đầu thôi ! – A Bu ngoe nguẩy cái đầu
- Vậy các anh có định đi đâu ko ? – Ella lên tiếng
- Ko có ! – Chun thở dài
- Hay chúng ta đi khu vui chơi đi ! – A Bu đưa ra ý kiến
- Đúng là con nít ! Lúc nào cũng chỉ nghĩ toàn nhữ thứ con nít nghĩ ! – Hebe phan vào đầu A Bu cái dép
- A Bu nói đúng đó ! Bây giờ chúng ta chả làm gì cả thì vào khu vui chơi cũng ko phảI là 1 sáng kiến tệ ! – Chun hùa theo
- Đi nào các đạI tiểu thư ! Ko lẽ các cô muốn về nhà để thưởng thức những món ăn độc quyền sao ? – Jiro vừa nói vừa đẩy đẩy các ss đi
…………………………

Đã tớI sinh nhật guigui rồI nhỉ ? Nhưng mọI chuyện ko xảy ra như mong đợI ! RồI sinh nhật của guigui sẽ ra sao ? Các couple của chúng ta sẽ có điều gì xảy ra ! Đón xem Cup sau nhé ! Có lẽ cup này hơi ít nhưng cup sau sẽ hứa hẹn dài hơn 1 tý ! ^^ thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 4:11 pm

CUP 23 : HAPPY THING

------------------khu vui chơi Đài Trung-----------
- Wa ! Lâu rùi mớI tớI khu vui chơi này nhỉ ! – A Bu reo lên
- Chả phảI tháng trước cậu đã tớI cùng guigui sao ? – Jiro chen vào
* chú thík : A Bu chat vớI Jiro và kể cho Jiro nghe về chuyện đi chơi vớI guigui
- Cậu đâu cần phảI làm tớ mất hứng như thế ! – A Bu cằn nhằn
- Bây giờ chúng ta chơi gì nào ! – Chun phấn khởI
- Trò kia ! – Ella chỉ vào trò tàu lượn siêu tốc
- Ơ ! Tôi e là…..! – Chun tái xanh mặt khi thấy trò đó
- Ko sao đâu ! Ko chơi là uổng đó ! – Ella vừa nói vừa kéo Chun đứng vào xếp hàng, trò đó đông đến nỗI Chun ko thể ra khỏI đó mà còn bị đùn vào trong
- Chết rùi ! – Chun tái ngắt khi đang ngồi trên tàu lượn
- Waa ! Chưa bao giờ chơi trò này hết ! Dzui ghê ! – Ella hưng phấn
- Chưa bao giờ ? Có nhầm ko vậy ? Cô vậy mà chưa bao giờ chơi sao ? – Chun quay sang Ella thắc mắc
- Vì pa tui ko cho chơi ! Trò chơi này sẽ làm mất đi dáng vẻ quý phái của 1 vị công chúa ! – Ella cúi mặt xuống
- Công chúa ! hahah ! Cô mà là công chúa sao ? Trừ khi nào ba cô là 1 ngườI siêu giàu cỡ như ông tổng giám đốc ngân hàng bên Mỹ ấy ! – Chun cườI nắc nẻ quên đi chuyện tàu lượn sắp chạy
- Thì……ba tôi là……..- vừa nói tớI đó thì tàu đã chạy
Aaaaaaaaaaa !!
- Ghê gớm thật ! Chắc phảI mua cho cậu ấy mấy viên thuốc ngủ thôi ! – Jiro lắc đầu
- Trò này tôi chơi rồI ! Ko đáng sợ tý nào ! Trò mớI kia có vẻ thú vị đấy ! – A Bu chỉ vào trò xe đạp đôi trên không
*chú thík trò chơi xe đạp đôi trên kô : 2 ngườI ngồI trên xe đạp đôi ! PhảI tâm đầu ý hợp và cố gắng đạp thật nhìu để giữ thăng bằng trên kô, nếu ko làm đc thì sẽ bị rớt xuống đất ( xe đạp đôi và 2 ngườI đạp có dây phòng vệ nên ko sao) kết thúc trò chơi
- Anh đi mà chơi 1 mình đi ! Ghê thế ai mà chơi ! – Hebe quay mặt qua chỗ khác
- Ko đc ! Quy định là 2 ngườI mà ! – A Bu nũng nịu nhìn Hebe
- Sao lạI nhìn tôi ! Vẫn còn có Jiro và Sel mà ! – Hebe quay lạI thì Jiro và Sel đã đi từ lúc nào kô hay
……………………….
- Hú hồn ! – Jiro thở gấp gáp
- Wee ! Anh có thể thả tay tôi ra đc rồI ! – Sel chỉ vào tay Jiro đang nắm chặt tay mình
- Ơ ! – Jiro giật mình thả ra ngay
- Sao anh lạI chạy ? – Sel ra 1 cái ghế gần đó
- Cô ko phảI là muốn chơi trò đó vớI A Bu đấy chứ ! Ghê lắm đó ! – Jiro cũng mò tớI chỗ ngồI gần đó
- Tôi chưa đc chơi lần nào hết ! Nên cũng muốn thử ! – Sel phấn khởI
- Vậy sao cô ko chọn trò khác đi ! Thiếu gì trò cả giác mạnh ! – Jiro thở dài
- Ờ ha ! Vậy chúng ta vào nhà ma ở đằng kia đi ! – Sel chỉ
- Ơ ! – Jiro há hốc mặt tái mét
- Anh sợ àh ? – Sel nói trúng tim đen Jiro
- Sợ gì ! Chơi thì chơi ! Hãy đợI đó ! Tôi sẽ vượt qua cho cô xem ! – Jiro đứng lên quyết tâm nhưng trong lòng lạI nghĩ : “cứ nhắm mắt chạy qua là xong!”
- Chà ! Anh có vẻ cam đảm hơn tôi tưởng ! Đi thôi ! – Sel phấn khởI kéo Jiro đi còn pro thì nhắm tịt mắt
……………………….
- Đến đây làm gì ? – guigui gãi đầu khó hiểu vớI trước mặt là 1 cánh cửa lớn của nhà thờ START
- Để cho cô xem thứ này ! – wangzi nhẹ cửa lớn
- Waaaa ! Kaiwai ! – guigui bất ngờ khi cánh cửa dần mở ra vớI hàng tá ngôi sao treo lơ lửng làm bằng ánh sáng dạ quang lấp lánh, dướI đất là hàng đống bong bóng cũng hình ngôi sao và giữa nhà thờ là cái bánh gato nhỏ
- Cô thấy sao ! Tôi hơn cô rồI nhé ! Những trò quỷ cô làm sao mà bằng tôi làm đc ! – wangzi cườI chọc guigui
*chú thík : lần trước guigui cũng làm cả 1 bầu trờI đầy sao cho wangzi ( lúc wangzi sắp phẫu thuật) ^^
-…………..- guigui ko nói gì nhìn xung quanh chạy nhảy vào sâu trong nhà thờ thík thú nghịch mấy trái bong bóng dướI đất
- Anh thắng rồI ! Đồ ngốc ! ……..– guigui từ trong hét vọng ra
- Ơ ! - wangzi giật mình nhìn guigui vì lần đầu tiên guigui thừa nhận 1 ngườI thắng và đây là lần đầu tiên pro thấy vẻ mặt hạnh phúc của guigui và điều này cũng làm pro nhớ ra 1 người……
- Waaa ! Bánh kem ! Anh làm đấy àh ! – guigui phóng ngay tớI chiếc bánh kem
- Ai mà làm cho cô ! Rảnh dzữ ! – wangzi giật mình đỏ mặt chốI
- Vậy tôi ăn nhé ! – guigui phấn khởI nhìn wangzi
- Cô ăn đi ! Ai cấm đâu ! – wangzi quay mặt qua chỗ khác
- Um ! – guigui múc 1 muỗng đầy bỏ vào miệng
- ặc ! Khó nuốt quá đi ! Nhưng ko đc để anh ta biết ! – guigui nghĩ thầm nhăn kín cả mặt
- Tôi thấy cái bánh này ăn đi thì tiết quá ! Tôi có 1 trò này rất vui đấy ! – sau khi nuốt xong guigui giả vờ lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuốI rồI trong đầu ss lạI nghĩ ra 1 sáng kiến
- Cô lạI làm trỏ quỷ gì đây ! – wangzi quay lạI nhìn guigui
- LạI gần đây ! Tôi nói trò đó cho anh nghe ! – guigui vẫy vẫy tay
- Cô phiền thật ! Có gì đâu mà phảI nói nhỏ ! – wangzi nhăn nhó
- Trò chơi này là………như vậy nè ! – guigui chét 1 mớ kem vào mặt wangzi rồI bỏ chạy
- Cô !! Đc thôi ! Chơi thì chơi ! Thách cô lạI đây đấy ! – wangzi nắm cả 1 nắm kem rượt theo guigui
- Ngu gì lạI ! Kẻ thua cuộc ! Đồ ngốc ! – guigui lè lưỡI trêu
- Vậy đừng để tôi bắt đc cô ! – wangzi tự tin rồI chạy đuổI theo guigui vòng vòng nhà thờ
- Chúa ơi ! Xin ngườI đừng nỗI giận nhé ! Chỉ ngày hôm nay thôi ! Con chỉ mượn nhà của ngài chỉ tốI này thôi !!!! – guigui vừa nghĩ thầm vừa chạy
-------------------hồI ức------------
Sau khi chia tay vớI cậu bé đó ! guigui đi đến nhà thờ START để cầu nguyện
- Chúa ơi ! Xin NgườI hãy cho con gặp lạI con ngườI đó ! 1 tuần àh ko cho con 3 tháng đi ! Con muốn ở gần bên ngườI đó chỉ 3 tháng thôi ! 3 tháng là đủ rồI !
Sau đó guigui trở về thì điều kinh khủng nhất đã xảy ra ! 1 trận hoả hoạn làm mất đi gia đình xinh đẹp và hạnh phúc của guigui và guigui đã ko còn tin vào điều hạnh phúc sẽ xảy ra 1 lần nữa vớI mình ! Nhưng trong lòng guigui bây giờ ko hiểu sao lạI có cảm giác điều hạnh phúc đó trở về vớI cô 1 lần nữa !
………………………..
---------------ở 1 tiệm kem--------------
- Cám ơn ! Vì đã cứu tôi ! - ĐạI Nha vừa nói vừa múc kem
- Cứu cô ? Tôi đâu có cứu cô ! – Ngao Khuyển nhăn mặt lắc đầu
- Hả ?? Sao anh lạI nói dốI Nha Đầu là anh có hẹn vớI tôi ? - ĐạI Nha thắc mắc
- Tôi đâu có nói dốI ! – Ngao Khuyển nhún vai
- Vậy !! Ko lẽ !! Anh muốn hẹn vớI tôi ? - ĐạI Nha đoán
- Đi thôi ! – Ngao Khuyển đứng lên
- Đi đâu ? - ĐạI Nha thắc mắc
- Bắt đầu cuộc hẹn ! – Ngao Khuyển dửng dưng
- Ko đâu ! Tôi và anh đâu có là gì đâu mà hẹn ! - ĐạI Nha quay mặt qua chỗ khác
- Vậy làm bạn gái tôi là đc rồI ! Nói nhìu thật ! – Ngao Khuyển vừa nói dứt câu rồI nắm tay ĐạI Nha dắt đi
- Anh ấy nói mình làm bạn gái anh ấy ! Mình làm bạn gái anh ấy sao ? - ĐạI Nha nghĩ thầm cườI lén phía sau
- Ngốc thật ! Đừng nói là nói tớI dzậy mà em ko hỉu đấy nhé ! – Ngao Khuyển nghĩ thầm
…………………………..
- Piano ! Đẹp quá ! Ước gì mình đc chơi thử nó 1 lần nhỉ ? - Tiểu Huân đang đi dạo 1 mình chợt đứng lạI trước cửa hàng nhạc cụ
- Này cháu gái ơi ! – 1 ôg lão bước ra từ cửa hàng
- A ! Xin lỗI ! Cháu chỉ đứng ngắm nó thôi chứ ko ý gì đâu ! - Tiểu Huân bốI rốI
- Ko sao ! Chỉ là ta thấy cháu có vẻ là ngườI biết chơi piano nên chỉ muốn cháu vào đánh thử nghiệm cây piano mớI nhập hàng này ! – ông lão cườI thân thiện
- Thật sao ?? Cháu đc thử nó àh ! Đã lâu rồI cháu chư đúng vào thứ đắc tiền này ! - Tiểu Huân mừng rỡ chạy nhanh vào cửa hàng
- Waa ! Thật đẹp quá ! - Tiểu Huân mở hộc đàn ra
Sau 1 hồI suy nghĩ, bản nhạc concerto of Macchiato ( có thể seach trên baamboo.com vang lên theo tiếng đàn của Tiểu Huân làm mọI ngườI xem hàng gần đó cũng phảI dừng lạI mọI việc để lắng nghe
Nhưng đang lúc giữa khúc nhạc thì bỗng nhiên có tiếng đàn violon từ đâu ra cất lên hoà âm vớI bản nhạc làm Tiểu Huân bất ngờ
…………………..
waaa ! hay quá ! Cô tài thật ! Chơi hay lắm đó ! - mọI ngườI xung quanh đó vỗ tay
- Thật cám ơn ông và mọI ngườI ở đây ! Cho cháu hỏI ôg có biết ngườI chơi violon lúc nãy là ai ko ? - Tiểu Huân đứng lên cuốI đầu chào sau khi kết thúc bản nhạc rồI quay sang hỏI nhỏ ôg lão
- Ko ! Ta ko biết ! – ôg lão lắc đầu
- Òh ! Vậy cháu về nhé ! - Tiểu Huân chào rồI bước ra ngoài
- Ra đc rồI đó ! Cậu bé ! – ôg lão la lên
- Cám ơn ôg nhé ! – 1 cậu con trai bước ra từ bức màn
- HồI nãy là tiếng violon của cháu phảI ko ? Ta thấy cậu chơi violon tuyệt hơn guitar đấy ! – ôg lão cườI
- ^^ ! - cậu con trai cườI ngạI
- Bạn gái của cháu đấy àh ! Nhìn xinh đấy chứ ! Đã vậy chơi piano quá tuyệt ! – ôg lão cườI suy ngẫm
- Ko phảI bạn gái cháu đâu ! Chỉ là ngườI cháu thík thôi ! – cậu con trai ủ rũ
- Thík mà ko dám nói àh ! Ko ngờ cậu chủ của chúng ta nhát thế đấy ! – ôg lão cườI
- …………….- Tiểu Huân đứng ở ngoài đã nghe thấy hết
- Thôi cháu về nhé ! Tạm biệt ôg ! - cậu con trai vẫy tay tạm biệt rồI bước ra ngoài
- Là Tiểu Út sao ? - Tiểu Huân giật mình khi thấy ngườI bước ra từ cửa hàng là Tiểu Út
………………………………
-------------------ở tiệm Macchiato----------
- Ơ ! – A Vỹ chập chờn tỉnh dậy
- A ! Anh tỉnh rồI àh ? – Nha Đầu reo lên
- Ơ ! Nha Đầu ! Anh đã ngủ mấy tiếng rồI ! – A Vỹ xoa xoa cái đầu
- cả ngày luôn đấy chứ ! Bây giờ đã 10g tốI rồI ! – Nha Đầu chỉ lên cái đồng hồ treo tường
- Hả ?? 10g rồI sao ? Vậy còn sinh nhật guigui thì sao ? – A Vỹ giật mình
- Họ đi cả rồI ! Chắc ko cần làm nữa đâu ! – Nha Đầu ủ rũ
- Ko đc ! PhảI làm chứ ! – A Vỹ bước nhanh xuống giường
- Nhưng anh còn đang yếu mà ! VớI lạI mọI ngườI đi hết rồI ! Anh làm cũng vô ích thôi ! – Nha Đầu ngăn
- Bây giờ là 10g ! Chúng ta còn 2 tiếng nữa mớI kết thúc ngày sinh nhật của guigui ! Còn 2 tiếng vẫn phảI cố gắng làm cho xong bữa tiệc ! Vì đó là lờI hứa của anh vớI em mà ! – A Vỹ quyết tâm
- Ơ ! – Nha Đầu bất ngờ vì lần đầu tiên thấy A Vỹ nghiêm túc đến như vậy
- Còn ngồI đó làm gì ! Ko xuống phụ anh sao ? – A Vỹ kéo tay Nha Đầu xuống nhà bếp
- Nhưng em sẽ làm gì đây ! – Nha Đầu nhìn quanh
- Trước hết em rửa rau, sau đó dọn bàn ăn rồI cuốI cùng là làm Macchiato cho mỗI ngườI ! Công việc em chỉ thế thôi ! Bắt đầu nhé ! – A Vỹ sắn tay áo lên
MọI việc đều thuận lợI như A Vỹ nghĩ ! Và A Vỹ cũng có 1 buốI tốI hạnh phúc cùng vớI Nha Đầu trong nhà bếp !!!
- Xong rồI ! – Nha Đầu reo lên
- Waa ! 11g đúng rồI ! – A Vỹ mệt nhoài ngồI xuống ghế
- Cám ơn anh ! – Nha Đầu mỉm cườI
- Nha Đầu ngốc ! Đây là lờI hứa của anh mà ! – A Vỹ cườI tươi
- Chúng tôi về rồI đây ! – Fah và S.H.E bước vào nhà
- Chà ! Mùi gì thơm ghê !- A Bu đi vào trong nhà bếp
- Waaa ! Hoành tráng thật ! Em làm đấy hả Nha Đầu ! – Chun cẩn thận
- Đừng lo ! Là tôi làm đấy ! – A Vỹ từ trong bếp xuất hiện
- Waa ! An toàn rồI ! – Fah và S.H.E reo lên ngồI ngay vào bàn
- Chúng tôi cũng về rồI đây ! - mọI ngườI lần lượt vào nhà đông đủ
- Tiếc quá nhỉ ? MọI ngườI đã có mặt đầy đủ nhưng nhân vật chính vẫn chưa thấy về ! – Nha Đầu ngóng ra ngoài
- Em về rồI ! – guigui bước vào nhà
- A ! guigui về rồI kìa ! – all reo lên
- MọI ngườI ko cần chào đón em như vậy đâu ! – guigui giật mình
- Tôi cũng về rồI đây ! – wangzi bước vào ko đúng lúc
- Ồ ! Chuyện gì đây ! 2 đứa đi chung àh ! - Đồng Đồng dò hỏI
- Ơ ! MọI chuyện ko như mọI ngườI nghĩ đâu ! – guigui chốI lia lịa
- MọI ngườI nghĩ gì sao em biết ! – meimei đc thế
- Vậy mọI ngườI nghĩ gì ? – guigui bốI rốI đỏ mặt cuốI mặt xuống
- Nghĩ là……….chúc mừng sinh nhật em ! guigui ! – Hebe la lên
- Hở ?? – guigui ngước mặt lên bất ngờ
- Hở cái gì nữa ! Vào đây ! – Nha Đầu đẩy guigui và wangzi vào chỗ ngồI
- Nào ! MọI ngườI ! ăn thôi ! – A Bu phấn khởI
…………………….
Nép dzô 1 chút ! Chụp 1 tấm nào ! 1……2………3 cheese

……………………….

Sinh nhật của guigui trôi qua thật lạ ! Dường như đó ko phảI là dự định của mọI ngườI ! Nhưng sự sai lệch này đã dẫn mọI ngườI đến vớI điều hạnh phúc nhất ! Điều hạnh phúc nhất là phát hiện ra cái hạnh phúc ! Liệu sẽ có chuyện gì xảy ra nữa ! Và họ vượt qua như thế nào ? Xem Cup típ nhé ! ^^ thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 4:15 pm

CUP 24 : FEEL

--------------trên sân thượng-------------
- A Bu ! Anh làm gì mà đứng đó 1 mình dzậy ? Anh ko biết lạnh sao ? – Hebe đưa cho A Bu ly Macchiato
- MọI ngườI ngủ hết rồI àh ? – A Bu cầm ly Macchiato lên
- Đương nhiên ! Chỉ có mình anh còn thức thôi ! – Hebe tựa ngườI vào lan cang
- Ko phảI ! Là 2 ngườI chứ ! Cô cũng vậy mà ! – A Bu chỉ Hebe
- Tôi chả ngủ đc gì cả ! – Hebe thở dài
- TạI sao ? – A Bu thắc mắc
- Còn tạI sao nữa ! Anh bắt tôi chơi cái trò kinh khủng đó ! Gìơ đầu tôi cứ quay như chong chóng thế này ! – Hebe xoa xoa cái đầu
- Vậy àh ! Nhưng tôi thấy có sao đâu ? – A Bu nhún vai
- Ko sao ! Vậy sao anh ko ngủ đc ? – Hebe thắc mắc
- Chỉ là……mà thôi ! Tôi ko cần biết đâu ! – A Bu lắc đầu
- Là guigui phảI ko ? Tôi biết anh có chuẩn bị quà cho guigui nhưng lạI ko dám đưa cho nó ! – Hebe như biết hết những chuyện của A Bu
- Ơ ! Sao cô lạI biết ? – A Bu giật mình
- Dễ thôi ! Thường thì suy nghĩ của con nít là dễ đoán nhất ! – Hebe nhún vai
- Ko phảI là tôi sợ mà cảm thấy ko cần thiết tặng cho cô ấy nữa ! – A Bu ngồI bệch xuống
- Sao lạI ko cần thiết ? – Hebe khó hỉu
- Vì hình như cô ấy đã có 1 món quà mà cô ấy thík nhất rồI ! – A Bu thở dài
- Anh ngốc thật hay giả vờ thế ? Qùa nào thì cũng là quà ! Đâu cần phảI thík nhất hay ko ? – Hebe cốc vào đầu A Bu
- Au ! Cô cóc đau lắm đó ! – A Bu ôm đầu
- Anh thật trẻ con ! Anh đang ko dám đốI mặt vớI guigui ! Từ lúc từ bệnh viện có khi nào anh nói chuyện vớI guigui đâu ! Tôi nói có đúng ko ? – Hebe nói trúng tim đen A Bu
- Vậy tôi phảI làm sao ? ĐốI mặt vớI guigui bây giờ là rất khó nói ! Tốt nhất là né thì hơn ! Dù dzì tôi cũng phảI về nước rồI ! – A Bu nhún vai
- Sao ? Anh sắp đi rồI sao ? – Hebe giật mình
- Cô ko cần phảI hoảng hốt thế đâu ! Thì cũng đến lúc tôi phảI về quản lý công ty bên đó thôi ! – A Bu nhún vai
- Bao giờ ? – Hebe thắc mắc
- cuốI tuần này ! Chuyến bay 8g tốI ! – A Bu đặt ly cà phê xuống
- Hả ? Hôm này là thứ 6 rồI ! Sao anh đi gấp thế ? – Hebe bất ngờ
- Ko phảI là gấp đâu ! Mà là đến lúc rồI ! Tôi đã đặt vé máy bay từ cả nửa tháng trước mà vì có lý do nên tôi hoản lạI thôi ! – A Bu nhìn lên trờI
- Anh phảI đi àh ? – Hebe rũ xuống
- Wee ! Cô sao thế ? Cô đang bùn vì tôi đi đấy àh ? – A Bu phát hiện
- Gì chứ ! Buồn cái gì ? Có điên tôi mớI buồn ! Anh bị bệnh ảo giác àh ? Nếu buồn thì tôi chỉ buồn ngủ thôi ! – Hebe giật mình quay qua chỗ khác
- Vậy thì cho cô nè ! – A Bu chỉ vào vai mình
- Hả ? – Hebe khó hỉu
- Ngốc thật ! Cô buồn ngủ mà ! Cho cô mượn 1 lần đó ! – A Bu đẩy đầu Hebe dựa vào vai mình
- Ơ ! Sao thế này ! Mình sao lạI dựa vào vai hắn ! Nhưng mà sao vai cậu ta dễ ngủ thế nhỉ ? Mình chỉ muốn…..chỉ muốn nhắm mắt lạI và ngủ như thế này ? Ko lẽ mình lạI thík cậu nhóc này sao ?………..- Hebe nghĩ thầm rồI từ từ chìm vào giấc ngủ
- Lạ thật ! Sao cảm giác bây giờ lạI khác xa vớI cảm giác ở cạnh guigui ! Vậy cảm giác bây giờ là gì ? – A Bu ngước mặt lên trờI thì sao băng bỗng đi qua

------------------BuổI sáng ở tiệm Macchiato---------------

- Cho bàn số 7, 2 ly nhé Nha Đầu ! – A Vỹ xà vào nhà bếp nháy mắt vớI Nha Đầu
- bốp………..!! Lo mà làm việc đi ! Ở đó mà giở trò ! – Wangzi phan cái khay vào đầu A Vỹ
- Chà ! Hôm này đông khách quá nhỉ ? – Willium phấn khởI
- Thì ngày nào mà chả đông khách ! – Apple sửa lờI
- ĐạI Nha ! TốI nay mình đi xem phim nhé ! – Ngao Khuyển dựa vào quầy thu tiền
- Hùm ! LạI thêm 1 ngườI giở trò ! – Wangzi đi ngang qua lắc đầu
- Ai giở trò hả ? – Ngao Khuyển giật mình
- Tiểu Út àh ! Tôi có 2 vé coi buổi concert nhạc cụ ! Anh đi ko ? - Tiểu Huân xoè ra 2 tấm vé
- Ơ ! Sao cô lạI mờI tôi đi ? - Tiểu Út giật mình
- Chỉ là để cám ơn anh thôi ! - Tiểu Huân nháy mắt
- Cám ơn ? Về việc gì ? - Tiểu Út thắc mắc
- Về 1 việc bí mật ! Anh nhớ đến đấy nhé ! - Tiểu Huân đặt lên bàn 1 tấm vé mà Tiểu Út đang lau rồI đi ra chỗ khác
- Nhu Triết ! TốI nay chúng ta đi hộI chợ nhé ! Hôm nay ở bên khu thương mạI có hộI chợ lớn lắm ! - Tiểu Kiệt trượt patin đến gần Nhu Triết
- Ok ! – Nhu Triết phấn khởI
- Wee ! Có công bằng ko đó ! Rủ chỉ 1 mình Nhu Triết thôi àh ? - Đồng Đồng và meimei chen vào
- Em nghĩ 2 chị ko nên đi chung vớI họ vì nếu chị ở nhà thì chân mạng thiên tử của 2 chị sẽ đến ! - Tiểu Man giả vờ lấy 1 tấm bài ra rồI nháy mắt vớI Nhu Triết và Tiểu Kiệt
- Thật sao ? Vậy 2 chị sẽ ở nhà ! Make up lạI cái đã ! – 2 ss hào hứng
- Jiro ! Hôm qua anh nôn hết ra ngườI của tôi ! Hư mất cái áo đẹp nhất của tôi ! – Sel nhắc lạI chuyện hôm qua khi Jiro uống say
- Thôi ! Cô nương ! Làm ơn đừng nhắc nữa ! Hôm nay tôi sẽ mua cho cô cái áo mớI ! – Jiro chịu thua
- Hôm nay là ngày gì thế ? Sao ai cũng hẹn hò vớI nhau vậy ? – wangzi nhăn mặt suy ngẫm
- Hôm nay là valentine đó ! Anh ko biết sao ? – guigui từ đâu xuất hiện
- Tôi chả thèm quan tâm đến mấy ngày này ! Gì chứ ! Valentine ! Thật vô vị quá ! – wangzi lắc đầu
- Sao lạI vô vị ? Tuyệt lắm chứ ! Đc cùng ngườI mình iu trảI qua ngày này thật hạnh phúc quá ! – guigui mơ màng
- Tỉnh lạI đi ! Chả ai muốn trảI qua ngày này vớI 1 con quỷ đâu ! – wangzi gõ cái muỗng vào trán guigui
- Vậy anh đi vớI tôi nhé ! – guigui phấn khởI
- Cô có lầm ko vậy ? Tôi vớI cô có phảI là gì đâu mà phảI hẹn hò vớI cô ? – wangzi giật mình đỏ mặt
- Ko phảI ! Anh còn nhớ chuyện mình đc pizza miễn phí vì mình thắng trò chơi tình nhân ở trạm xe đấy ? – guigui nhắc lạI
- Uhm ! Thì sao ? – wangzi gật gù
- Anh quên là mình đc tặng phiếu 3 lần ăn pizza miễn phí sao ? Chúng ta đã sử dụng 1 lần rồI ! Chỉ còn 2 lần nữa thôi ! Đi nhé ! Vì tháng sau là hết hạng rồI ! – guigui cầm tấm phiếu lên năng nỉ
- Đc rồI ! Đc rồI ! Cô phiền thật ! – wangzi vừa lau bàn vừa trả lờI
- Yess ! Vậy nhé ! Hẹn anh ở tiệm pizza ! – guigui phấn khởI
- Sao lạI hẹn ? Cô và tôi cùng đi đc mà ! – wangzi nhăn mặt
- Ko đc ! Tôi có công việc phảI làm ! Nhớ đến nhé ! – guigui nói xong rồI cầm khăn và chai nước rửa kiến chạy ra ngoài
- Yess ! PhảI vậy chứ ! – guigui đứng ở ngoài giơ tay lên tỏ ý win
- LạI trò quỷ gì đây ! – wangzi thở dài
Ring……..ring
- Jiro ! Cậu ra nhấc máy đi ! – A Bu đang bận việc nên nhờ Jiro
- Ok ! – Jiro trả lờI rồI nhanh chóng nhấc máy
- Alo !
…………………………..
- Jiro ! Ai gọI thế ? – A Bu thấy mặt Jiro tái mét khi đặt điện thoạI xuống
- Papa của tớ ! – Jiro thừ ngườI ra
- Có chuyện gì àh ? - A Bu lo lắng
- Ông ấy bắt tớ phảI về ngay để nhận chức đổng sự trưởng ! – Jiro trả lờI
- Hả ?? Đổng sự trưởng ?? Nhưng cậu vẫn chưa tốt nghiệp mà ? – Chun chen vào
- Vì bà của tớ nói nếu tớ ko về nhận chức thì ngay lập tức toàn bộ công ty sẽ trao lạI cho anh họ của tớ nhưng pa tớ ko bằng lòng nên bắt tớ phảI về trong nay mai ! – Jiro thở dài
- LạI thêm 1 ngườI đi nữa rồI ! – Hebe thở dài
- Thêm ? Vậy còn ai đi nữa ? - ĐạI Nha thắc mắc
- A Bu ! – guigui trả lờI
- Hả ?? Guigui ? Sao em biết ? – all đồng thanh nhìn guigui
- Vì tốI hôm qua em nghe lén 2 anh chị nói chuyện trên sân thượng ! Và em định mang chăn ra đắp cho 2 ngườI thì em thấy 1 cái hộp này từ túi quần của anh rớt ra! – guigui chìa ra 1 cái hộp màu đen khá sang trọng
- Ấy chết ! Xem nữa là mất rồI ! Cám ơn em ! guigui ! – A Bu giật mình nhào tớI chộp ngay cái hộp
- Là cái gì thế ? – all tò mò
- Ko ! Ko có cái gì đâu ! – A Bu bốI rốI
- Nói dốI ! Mau cho mọI ngườI xem đi ! – Sel tò mò
- Là cái này ! – A Bu mở nắp hộp ra
- Waa ! Là cái nhẫn àh ? – all bất ngờ
- Chuyện gì đây ! Ko lẽ cậu muốn cầu hôn Hebe ? – Chun đánh vào vai A Bu
- Ko ! Ko phảI mà ! – A Bu đỏ bừng mặt lắc đầu
- Khoan đã ! Anh cho tôi mượn cái nhẫn 1 chút nhé ! – Sel nhăn mặt giật mình khi thấy chiếc nhẫn
- Ko sao ! Nhưng cô cẩn thận nhé ! Nó làm bằng thuỷ tinh trắng dễ vỡ lắm ! – A Bu căn dặn
- Thuỷ tinh ? Có nhầm ko vậy ? Tổng giám đốc của 1 công ty lớn đến thế mà dùng đồ thuỷ tinh àh ? – Đồng Đồng bất ngờ
- Đây là chiếc nhẫn từ nhỏ tôi đã có nó trên cổ rồI ! Tôi ko biết chiếc nhẫn này có ý nghĩa gì vớI tôi nữa nhưng tôi vẫn cảm đấy nó rất quan trọng – A Bu nhún vai
- Cậu nói là chiếc nhẫn này đã có trên ngườI anh từ khi còn nhỏ sao ? Cậu là 1 cô nhi àh ? – Sel giật mình nhìn chằm chằm A Bu
- Đúng vậy ! Có chuyện gì sao ? – A Bu thắc mắc
- Ơ ! Ko ! Ko có chuyện gì đâu ? Trả lạI cho anh ! – Sel trả lạI cho A Bu rồI lập tức chạy lên phòng
- Ơ ! Sel ! – Hebe đuổI theo Sel
----------------phòng S.H.E-----------
- Có chuyện gì àh ? – Hebe bước vào phòng thấy Sel lục cái gì đó trong vali
- Đây rồI ! – Sel reo lên
- Hả ?? Cái nhẫn bằng thuỷ tinh ? Cậu cũng có sao ? – Hebe bất ngờ
- Cậu thấy nó có giống cái của A Bu ko ? – Sel đưa cho Hebe
- Ý chang ! Ko khác dzù chỉ 1 li ! – Hebe bất ngờ
- Vậy là tớ tìm đc anh ấy rồI ! Hebe ! – Sel reo lên
- Anh ấy ? – Hebe giật mình
- Đây là 2 cái nhẫn bằng thuỷ tinh có 1 ko 2 pa của tớ làm cho 2 anh em ! Nhưng sau đó pa qua đờI ! Tớ và anh lạc nhau ! Tớ đi kiếm anh ấy khắp nơi nhưng thờI gian gần đây tớ nghe nói anh ấy ở Đài Trung nên mớI nhờ cậu tìm ngườI đó ! Ko ngờ tớ đã tìm đc rồI ! ^^ - Sel mừng rở reo lên
- Hả ?? A Bu là anh ruột thất lạc của cậu mà cậu nhờ tờ tìm sao ? – Hebe bất ngờ ko nói nên lờI
- Nhưng mà Hebe àh ! Chắc tớ sẽ ko nói cho anh ấy biết về tớ đâu ! – Sel ngồI xuống ghế
- Sao vậy ? – Hebe thắc mắc
- Vì anh ấy đã có 1 gia đình giàu có ! Có 1 sự nghiệp vững chắc ! Tớ ko nên khuấy tung cuộc sống của anh ấy lên nữa ! – Sel trả lờI
- Đồ ngốc ! Cậu là em gái của anh ấy thì anh ấy cần phảI biết chứ ! – Hebe ký vào đầu Sel
- Đến cả chuyện chiếc nhẫn anh ấy cũng quên nữa ! Huống chi còn nhớ cái gì ! – Sel lắc đầu thất vọng
- Có lẽ anh ta có chuyện gì thì sao ? – Hebe hỏI dồn
- Nhưng như vậy mình cũng đã vui lắm rồI ! Kiếm đc anh trai bị thất lạc cũng là may mắn lắm rồI ! Mà sao cậu hỏI rõ về A Bu thế ? – Sel nhìn chằm chằm vào mắt Hebe
- Gì chứ ! HỏI rõ thì có sao ? Đừng có mà tưởng ! – Hebe đỏ bừng mặt quay ra chỗ khác
- Tớ đâu có tưởng ! Có phảI là cậu thík anh 2 của tớ rồI phảI ko ? – Sel đẩy mặt Hebe lạI nói rõ
- Thík ! Thík cái gì ? Tớ ko thèm thík ngườI trẻ con đó đâu ! – Hebe bốI rốI đỏ bừng mặt
- Wee ! Đụng chạm bà ! – Sel chọt Hebe làm Hebe giật mình
- Ko phảI mà ! Tớ ko thík cậu ta đâu ! aaaa – Hebe tưởng Sel hỏI về A Bu nữa nên lập tức chạy ra khỏI phòng, chạy quanh nhà vớI tốc độ cực nhanh
- Làm gì phảI chạy chứ ? Tớ có hỏI gì nữa đâu ! – Sel thở dài
………………………………..

Sel đã kiếm đc ngườI cần tìm ! Thì ra A Bu là anh trai bị thất lạc mà Sel cần tìm nhưng tạI sao chỉ mình Sel nhớ đến chuyện hồI xưa còn A Bu lạI ko ? A Bu vs Jiro sắp đi rồI ! Liệu chuyện gì sẽ xảy ra ? Và ngày valentine sẽ thế nào đốI vớI các couple ? A Bu thật ra có cảm gì khi ở cạnh Hebe ? Đón xem Cup sau nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 4:21 pm

CUP 25 : NEW MACCHIATO

-----------------BuổI tốI ở Macchiato-----------
- Họ đi cả rồI ! guigui quả thật rất thông minh ! Biết cách dụ họ đi cũng ko phảI là chuyện dzễ ! – Sel nháy mắt
- Hìhì ! MọI ngườI quá khen ! – guigui gãi đầu cườI nhớ lạI
----------------------HồI tưởng--------------
- Làm phiền các anh ra ngoài mua cho chúng tôi thứ này ! – Nha Đầu mỉm cườI đưa cho các pro cả xấp giấy ghi những đồ cần mua
- Nhìu thế này sao ? – các pro đồng thanh la lên
- Ko nhìu đâu ! Các anh chỉ cần đi chợ 5 phút là xong ngay ấy mà ! – guigui nháy mắt
- Sao lạI là chúng tôi ? Guigui cô ta có kinh nghiệm hơn mà ! – wangzi chỉ sang guigui
- Biểu các anh đi thì các anh đi đi ! Nói nhìu ! - vừa nói guigui vừa đẩy các pro ra ngoài cửa rồI nhanh tay bấm nút đóng cửa
- Wee ! các cô làm gì vậy ? – Ngao Khuyển đứng ngoài cửa la vào
- Khi nào các anh mua đủ đồ mớI đc vào nhà ! ^^ ! Nhanh thôi mà ! bye ! – guigui cầm chìa khoá của các pro lên đung đưa
- Ơ ! Chìa khoá ! Chìa khoá mất tiêu rồI ! Cô ta lấy hồI nào thế ? – Ngao Khuyển lục lạI túi
- ĐốI vớI con quỷ đó ! Việc lấy chìa khoá từ túi cậu là vô cùng đơn giản ! Đi thôi ! – wangzi thở dài biết trước sự việc
- Đi đâu ? – A Bu nghiêng đầu hỏI
- Ko lẽ ! Các cậu muốn ở ngoài trờI lạnh này sao ? PhảI làm theo lờI cô ta dặn thôi ! – wangzi quay lạI nhìn các pro
- Đúng đó ! Gìơ mớI thấy lạnh ! – các pro xoa xoa 2 cánh tay
- Chờ đó ! Đừng tưởng chúng tôi thua các cô ! – Jiro vừa đi vừa ngoảnh mặt lạI thách thức
- Chúc các anh may mắn ! – guigui và các ss vẫy tay
------------------------Kết thúc hồI tưởng-------------
- Haha ! Thật là vui quá ! – Hebe cườI ôm bụng cườI
- Nhưng guigui àh ! Lỡ họ vượt qua chợ 5 phút thì sao ? Vậy họ sẽ về nhanh đấy ! – Nha Đầu lo lắng
- Em đã sắp xếp hết rồI ! Các chị đừng lo ! Sẽ có chuyện vui đây ! – guigui búng tay nháy mắt nham hiểm
- Đúng là họ khó sống rồI ! - Đồng đồng thở dài
- Mau lên mọI ngườI ! Chuẩn bị thôi ! Đầu tiên là socola và chút sữa…….! – Nha Đầu đứng trong bếp vẫy tay
- ĐạI Nha bắt nồI đi ! – Hebe sai rồI lục đục làm những chuyện cần làm
- Có phảI khổ thế ko ? Như chúng ta có phảI vui hơn nhìu ko ? - Đồng đồng cầm ly Macchiato ngồI xuống ghế sofa cạnh Tiểu Man và Meimei
- Vậy mà em lạI thấy có ngườI ghen tức đấy ! - Tiểu Man chìa tấm bài ra trước mặt Đồng Đồng
- Kòn lâu ! Chị ko bao giờ thík bọn kon trai cho nó khổ ! - Đồng đồng đỏ mặt quay qua chỗ khác
------------------trong lúc đó ở ngoài phố----------------
Sau 1 trận giằng co trong chợ vớI mấy bà già béo thì thân xác các pro tan tành
- CuốI cùng cũng mua đủ ! Qủa thật cái chợ này đúng là kinh khủng ! – Jiro nhìn lạI cái của mình bị rách ten ben
- Đầu tóc mớI tút lạI của tôi ! – A Bu la toáng lên
- Thì đầu tóc của cậu đâu có bao giờ bình thường ! – Ngao Khuyển lắc đầu
- Check lạI nào ! Rau, củ, ly, chén……..! Ok ! Đầy đủ ! – Chun cầm xấp giấy ra giỏ đồ
- Tôi e chưa đủ đâu ! - Tiểu Kiệt cầm tờ giấy bị rơi trên đường lên
- Còn cái gì nữa ? – các pro đồng thanh
- Ko ! Các cô ta muốn chúng ta vào wc nữ của trung tâm đằng kia để lấy 1 thứ đồ ! – A Vỹ giật tờ giấy từ tay Tiểu Kiệt
- Hả ?? wc nữ ?? – các pro đồng thanh
-----------------------hiện giờ tạI tiệm Macchiato--------------
- há há há ! – guigui bụp miệng cườI lên
- Em làm gì mà cườI dzữ thế ? – Hebe đứng kế bên guigui giật mình
- Em nghĩ bây giờ họ sẽ khó “mua” thứ này đây ! – guigui cườI nham hiểm
- Sao lạI ko mua đc ? Ở chợ 5 phút cái gì mà chả có ! – ĐạI Nha ko tin
- Ko ! Ko phảI em nhờ họ mua thứ này mà là em nhờ họ lấy thứ này ! – guigui đưa tay lên cằm
- Ko thể nào ! Nơi nào mà họ chả đến đc ? – Sel lắc đầu ko tin
- Trừ khi nơi đó là……………! – Nha Đầu đoán đc âm mưu của guigui
- Trừ nơi nào ?? – các ss nhìn chằm chằm Nha Đầu
------------------ở ngoài phố---------------
- Đúng là 1 ý nghĩ thâm độc ! – Ngao Khuyển đứng trước wc
- TồI tệ ! – A Vỹ tiếp nối
- Tàn nhẫn ! – Jiro quay mặt qua chỗ khác
- Và vô cùng kinh khủng ! – willium và A Bu ôm nhau khóc sướt mướt
- Khóc cái gì chứ ! Chỉ là bình thường thôi mà ! Mau vào đi rồI còn về nữa ! – wangzi phan dép vào đầu willium và A Bu
- Vào cái gì chứ ! Chỗ này cậu biết rõ chỉ có đàn bà vào đc thôi ! – Ngao Khuyển cãi lạI
- Hể ! Vậy thì ! – các pro nhìn wangzi
- Wee! Các cậu đừng có làm bậy đó ! – Wangzi la lên khi bị các pro kéo đi vào cửa hàng thờI trang
---------------------ở cửa hàng thờI trang trong trung tâm -----------
- Chào quý khách ! – 1 nhân viên mở cửa niềm nở
- Nè ! Ở đây đắt lắm đó ! Các cậu muốn hoá trang cho tôi cũng phảI trả khốI tiền đó ! – Wangzi dửng dưng vì tường mình thoát nạn
- Chúng tôi đâu nói là mua ! – Chun cườI
- Vậy các cậu định lấy cắp àh ? – Wangzi giật mình
- Ko ! Chỉ là mượn đồ của con marơcan này thôi ! – Ngao Khuyển chỉ con marơcan nữ đứng cạnh mình
- Hả ?? – Ngao Khuyển la lên
…………………..
- Good ! Đúng là như tôi nghĩ ! – Chun búng tay
- Nghĩ cái con khỉ ! Váy vè rườm rà ! LạI thêm cái bộ tóc ko ra gì này nữa ! – Wangzi nhăn kín cả mặt
- Thôi nào ! Vì anh em thôi mà ! – Ngao Khuyển cườI huề
- Đây sẽ là lần cuốI tôi mặt cái thứ đồ này đó ! – Wangzi bực dọc bước ra khỏI cửa tiệm
- Ơ ! – anh nhân viên nhìn chằm chằm wangzi
- Nhìn cái gì ! Chưa thấy con gái đẹp sao mà nhìn ! – wangzi gườm anh nhân viên
- Bye ! – các pro đi ngang qua anh nhân viên đang đứng ngơ ngác
- Sao lạ thế nhỉ ? Lúc nãy họ vào là 9 ngườI con trai ! Sao bây giờ lạI có 1 đứa con gái ? Nhưng cô ấy đẹp quá ! – anh nhân viên gãi đầu khó hiểu rồI mơ màng nhìn theo wangzi
…………………………..
- Vào đi ! Nếu ko hoàn thành công việc thì khỏI về đó ! VớI lạI tôi còn hẹn Nha Đầu nữa ! – A Vỹ đẩy đẩy wangzi vào
- Thật phiền phức ! Nơi nào ko để lạI để trong wc nữ ! Con quỷ đó muốn chơi mình đây mà ! – wangzi nghĩ thầm nhăn kín cả mặt
-----------------------trong wc nữ-------------
- Hơ kaiwai ! Cô ta xinh thật ! - mấy cô gái trong wc cứ trầm trồ nhìn wangzi
- Thật xấu hổ ! Chút về cô biết tay tôi ! guigui ! – wangzi cúi gằm mặt xuống
tờ giấy ghi : mấy anh chỉ cần bước vào wc nữ phòng số 2 có thứ tôi để trong đó ! Chúc các anh may mắn ^^
- Phòng số 2 đây rồI ! – wangzi đẩy cửa bước vào thì lạI thấy 1 miếng giấy vàng dán ở vách tường
miếng giấy ghi : haha ! Các anh bị lừa rồI ! Nhưng tôi là ngườI có lương tâm nên báo trước cho các anh là đừng nên chạm vào sợI dây trước mặt ko thôi thì tôi ko dám chắc đâu ! >.<
- Gì chứ ! Sợ cô àh ! Chạm thì chạm ! Coi ai sợ ai ! – wangzi nghĩ thầm rồI giật thật mạnh sợI dây trước mặt
Ào…………- từ trên trần nhà 1 xô nước đổ ụp vào ngườI wangzi
- Ngô Ánh Khiết ! Đừng để tôi bắt đc cô ! – wangzi nổI giận đẩy cửa ra ngoài thì trên cánh cửa lạI dán thêm 1 tờ giấy
giấy dán ghi : Đừng có chữI tôi chứ ! Tôi nói rồI các anh có nghe đâu ! ^^
- Hừm ! Cô đợI đó ! Hôm nay tôi ko bắt đc cô thì tôi ko phảI là hoàng tử nữa ! – wangzi quá tức giận nên giật tóc giả ra ném xuống đất
- Hớ ! Là con….con…trai sao ?? – các cô gái trong wc giật mình
- Đồ….đồ biến thái !!!! – các cô gái liên tục ném đồ vào ngườI wangzi
- Ko ! Ko phảI ! Các cô hỉu lầm rồI ! á á ! – wangzi vừa phân bua vừa né
------------------------ở tiệm Macchiato-----------
- hách xì ! – guigui bỗng nhiên nhảy mũi liên tục
- Sao thế guigui ? Em bệnh àh ? - ĐạI Nha đưa cho guigui khăn giấy
- Ko ! Hình như có ngườI đang mắng lén em ! – guigui cầm khăn giấy từ tay ĐạI Nha
- Nhưng em làm như vậy có thấy hơi quá ko ? – Hebe lo lắng
- Ko sao đâu ! Họ cũng phảI thông minh chứ ! – guigui vừa nói vừa đưa tay chỉ vào đầu
- Hebe ! Cậu khéo tay thật đó ! Chả trách vớI guigui ! - ĐạI Nha nhìn qua viên socola hình trái tim đc gói cẩn thận trong 1 cái hộp giấy
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 P1000091
Em thì sao chứ ! Của em cũng đẹp mà ! – guigui nhìn lạI kẹo socola của mình
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Chocolate-cake
- Guigui àh ! Chị cảm thấy em nên chọn cái gì mà em đc nhất ! Valentine đâu nhất thiết phảI tặng socola ! Em cũng có thể tặng bánh hay 1 đồ ăn thức uống nào đó liên quan đến socola đc mà ! - Đồng Đồng góp ý
- 1 thứ khác ! Nhưng em đâu biết làm món gì mà vật liệu lạI ko có ! Các chị đã làm xong hết rùi ! Ko còn món gì em làm ngon mà nhanh nữa ! Trừ Macchiato thui ! – guigui ngồI xuống ghế buồn thiu
- Chỉ có Macchiato thôi àh ! – các ss suy ngẫm
- Macchiato ! Em biết nên làm cái gì rùi ! – guigui giật mình reo lên
- Làm cái gì ? – các ss nhìn nhau hỏI
- Ở đây mình chỉ còn 1 thỏI socola ! Nguyên liệu pha Macchiato thì đều có đủ ! Mình phảI làm thôi ! – guigui nhìn quanh nghĩ thầm rùi xắn tay áo lên làm thật nhanh làm các ss đứng ngoài muốn giúp cũng ko đc mà chỉ biết nhìn guigui làm
……………………..
- Ok ! Xong rùi ! – guigui đặt trên bàn 1 tách Macchiato nóng hổI
- Woa ! Em làm đấy àh ? – các ss nhìn vào tách Macchiato bất ngờ
- Tue ya (đúng vậy) ! Đây ! Các chị uống thử đi ! – guigui đem ra 1 tách khác đưa cho các ss
- Um ! Hơ kaiwai ! Ngon quá ! – các ss reo lên khi nhấp 1 miếng
- Sao em lạI nghĩ ra kái này ? - ĐạI Nha thắc mắc
- Vì trong nhà bếp chỉ còn bao nhiu đây nguyên liệu ! Ngoài trờI lạI đang khá lạnh nên trong trường hợp này 1 tách Macchiato socola là tốt nhất ! – guigui giảI thík
- Woa ! Ko ngờ con quỷ nhà chúng ta cũng biết nghỉ ra điều hay rùi đây ! - Đồng đồng gật gù nhìn guigui
- Ơ ! Sao lạI nhìn em ? Em ko phảI nghĩ cho wangzi đâu ! – guigui giật mình
- Các chị đâu có nói em nghĩ cho wangzi ? Sao lạI tự khai ? – các ss dồn guigui vào tường
- Em ! Em đi đây ! Bye các chị ! – guigui giật mình chạy ra khỏI vòng bao vây ko quên cầm theo tách Macchiato ( bỏ trong bình giữ hơi nóng) chạy 1 mạch ra ngoài
- Ê ! Em đi đâu thế ? Ko mang theo áo khoác àh ? – Hebe gọI vớI nhưng guigui đã chạy mất tiêu
………………………..
- Chúng tôi về rồI đây ! Đầy đủ đấy ! – các pro bước vào nhà vớI 1 đống đồ còn wangzi thì ướt mem từ trên xuống dướI
- Wangzi ! Cậu bị dính trò của guigui àh ? - ĐạI Nha đưa khăn cho wangzi
- Qủa thật là con quỷ đó ! – wangzi vẫn chưa nguôi giận
- Wangzi ! Cậu ko đi chơi valentine sao ? – ĐạI Nha dò hỏI
- …………..- wangzi nhớ lạI chuyện lúc sáng guigui hẹn ở pizza rồI nhớ chuyện lúc chiều bị dính trò của guigui nên tức giận
- Ko ! – wangzi trả lờI sau 1 hồI suy nghĩ
- Vậy àh ! Vậy thì ở nhà 1 mình nhé ! Chúng tôi phảI đi chơi rùi ! Đồng đồng, meimei và Tiểu Man cũng đã đi trước ! Chìa khoá đây ! Muốn đi đâu cũng phảI khóa cửa đấy ! - ĐạI Nha và Ngao Khuyển là couple đi ra khỏI nhà sau chót
- Ở nhà thì ở nhà ! Chỉ là 1 mình thôi mà ! Có chết mình cũng ko tớI chỗ hẹn vớI con quỷ đó đâu ! – wangzi vừa nghĩ thầm vừa lấy khăn lau ngườI
--------------ở tiệm pizza-------------
- 7g rồI mà anh ấy chưa tớI ! Chắc là chuyện gì rồI ! Cứ ngồI đợI xem sao ! – guigui ngó đồng hồ đi qua đi lạI trước tiệm pizza
- Xin lỗI cô ! Cô có cần giúp gì ko ạ ? – 1 anh nhân viên ra tươi cườI
- Ơ ! Ko cần đâu ! Cám ơn anh ! Tôi đứng đây chờ 1 ngườI ! – guigui mỉm cườI cúi đầu
- Vậy àh ! TrờI ngoài đây lạnh lắm ! Cô có cần vào trong ko ? – anh nhân viên ái ngạI nhìn guigui
- Ko sao đâu ! Tôi vào trong sợ anh ấy ko thấy ! – guigui cườI lắc đầu
- Vậy tôi vào trước nhé ! – anh nhân viên xoa 2 bàn tay bước vào trong
- Sao rồI ? – 1 ông lão từ nhà bếp trong tiệm pizza bước ra hỏI anh nhân viên
- Cô ấy nói là phảI chờ 1 ngườI mà ông chủ àh ! Valentine là ngày cửa hàng chúng ta đông khách nhất sao ông lạI đóng cửa vả lạI còn dành nguyên 1 cửa hàng cho 2 ngườI họ ! – anh nhân viên thắc mắc
- Vì sẽ có điều nhiệm mầu mà ! – ông lão cườI
- Nhưng con e là cậu ta sẽ ko tớI đâu ! cô ấy đã chờ 1 tiếng rồI đó ! – anh nhân viên lo lắng
- Nhưng ta lạI nói nó sẽ đến đấy ! – ông lão mỉm cườI

…………………………….

BuổI tốI Valentine đã đến ! Các couple sẽ có 1 cuộc hẹn trọn vẹn chứ ? Còn wangzi thì sao ? Liệu pro có đến như lờI của ông lão nói và phép nhiệm mầu sẽ xảy ra như thế nào ? Và ông lão ấy là ai mà sao lạI dành hết cửa hàng cho couple của chúng ta ? Đón xem Cup sau nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 4:29 pm

CUP 26 : REMEMBER

- Sao anh ta chưa đến nữa ! Lạnh thật ! – guigui xoa xoa 2 bàn tay lạnh cóng
- Hoàng Tử là Đồ ngốc ! Anh dám cho tôi leo cây àh ? – guigui tức giận đứng lên la lớn rồI cuốI mặt xuống
- Này cô àh !……..
- Wangzi ! – guigui ngước mặt lên
---------------------ở tiệm Macchiato-------------
- Ơ ! – wangzi bỗng giật mình tỉnh dậy
- Wangzi àh ! lo cái gì chứ ! Con quỷ đó cũng thông minh lắm ! Ko thấy mình cô ấy cũng sẽ tự về thôi ! – wangzi phủI tay rồI vào bếp định rót nước thì thấy cái áo khoác để trên thành bếp
- Aó khoác của guigui ! Cô ta đi mà quên mang áo khoác sao ? Trong đây còn có cả điện thoạI di động nữa ! – wangzi cầm cái áo lên nhìn ra ngoài
-----------------ngoài tiệm pizza-----------
- Ơ ! Xin lỗI ! Tôi nhận nhầm ! – guigui ngước mặt lên nhìn rồI thất vọng
- Ko sao ! Chỉ là nhờ cô chụp giúp tôi và bạn gái của tôi 1 tấm ! – 1 couple lạ nhờ đưa cho guigui máy chụp hình
- Ơ ! Đc thôi ! – guigui cầm máy chụp gượng cườI
- Wangzi ngu ngốc ! Ngốc nghếch ! – guigui tức giận bấm máy liên tục
- Ơ ! Cô ơi ! Chúng tôi ko cần chụp nhìu đến vậy đâu ! – anh con trai ngăn guigui lạI
- Xin lỗI ! Chúng tôi đành nhờ ngườI khác vậy ! – cô gái rút máy chụp hình từ tay guigui rồI 2 ngườI cuốI đầu chào
- Wangzi ! Sao anh lạI hẹn rồI ko tớI ? – guigui ngồI xuống khóc
- Này con quỷ kia ! Cô hạI tôi chưa đủ sao ? Sao lạI quên mang áo khoác ? – wangzi đưa cho guigui cái áo
- Wangzi ! – guigui ngước mặt lên há hốc
- Phiền quá ! Làm như lần đầu tiên cô thấy tôi vậy ? Cầm lấy ! – wangzi đưa cho guigui cái áo
- Anh đến thật sao ? – guigui đứng lên nhìn wangzi hỏI rõ
- Tôi ko phảI ma đâu mà cô ko nhìn thấy tôi ! Đi thôi ! – wangzi quay mặt đi
- Đi đâu ? – guigui thắc mắc
- Cô ko đói àh ? – wangzi quay lại kéo tay guigui vào tiệm pizza
-------------------trong tiệm pizza-----------
- Woa ! Vào đây thật là ấm hơn nhìu ! – guigui phấn khởI xoay vòng
- Thật ngốc ! Sao lạI đứng ở ngoài chờ ! Cô vào trong đây chờ tôi cũng đc mà ! – wangzi kéo tóc guigui lạI
- Ko ! Tôi hẹn anh ở ngoài cửa là phảI đứng ngoài cửa ! – guigui nhất quyết
- Đúng là ý nghĩ này chỉ có ở mấy con quỷ ngốc ! – wangzi lắc đầu thở dài
- Xin lỗI ! 2 ngườI muốn ăn gì ? – anh nhân viên bước ra
- Cho chúng tôi loạI này ! A ! Khoan đã ! Đây là phiếu miễn phí ! Ơ ! Đâu rồI ? – guigui thò tay vào túi áo khoác
- Ko cần đâu ! Tôi trả ! Đúng là có điều gì làm cô nhớ ko ? – wangzi thở dài gác 2 tay lên bàn
- Có chứ ! Có 1 điều tôi rất nhớ nhưng mà………tôi ko kể cho anh nghe đc ! – guigui khẽ lắc đầu
- Càng tốt ! Tôi cũng ko muốn nghe ! – wangzi nhún vai
- A ! Mà sao anh lạI đến trễ vậy ? – guigui nhăn mặt
- Tôi đâu có hẹn vớI cô đâu mà đến trễ hay đến sớm ! – wangzi dửng dưng
- Nhưng rõ ràng thì anh đang hẹn vớI tôi chứ đâu ? – guigui chồm lên hỏI wangzi
- Thôi đi ! Là vì tôi đói nên muốn ra ăn pizza nên tiện thể mang áo cho cô thôi ! – wangzi đẩy mặt guigui ra
- Pizza của 2 ngườI đây ! – anh nhân viên mang 1 cái bánh pizza khá lớn để trên bàn
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 2302920856_b0089620ac
- Ơ ! Tôi đâu có gọI pizza kiểu này ? – guigui thắc mắc
- Ko ! Đây là của ông chủ của cửa hàng chúng tôi tặng cho 2 ngườI ! – anh nhân
- Tặng ? Sao ông ấy lạI tặng chúng tôi ? – wangzi nghi ngờ
- A ! Ko có gì ! Là bởI vì đây là pizza mà ông chủ chúng tôi mớI sáng chế nên chỉ muốn 2 ngườI dùng thử thôi ! – anh nhân viên ấp úng
- Wa ! Ngon quá ! Nếu có thể tôi sẽ đặt tên cho cái pizza này là Remember ! – guigui tườI cườI dồn hết bánh vào miệng
- Sao cô lạI đặt nó là remember ? – wangzi thắc mắc
- Vì nó có hương vị thật ngọt ngào nhưng lạI có 1 chút vị hơi chát làm ngườI ta cảm nhận đc ký ức ! Đúng là nên nhớ ko ? – guigui nhắm mắt lạI ngốn 1 đống pizza trong miệng
- Rốt cuộc cô ta là ngườI như thế nào ? Sao mình cảm thấy rất dễ chịu khi ở cạnh con quỷ nguy hiểm này ! Way sa ma ( tạI sao ? ) ? – wangzi nghĩ thầm nhìn guigui dồn liên tục pizza vào miệng
- REMEMBER àh ! – ông lão đứng bên trong khẽ cười
…………………………
- Cám ơn 2 ngườI ! Đây là quà tặng của ông chủ chúng tôi ! – anh nhân viên đưa cho wangzi và guigui 2 đồng xu
- Đồng xu ? Sao lạI tặng chúng tôi đồng xu ? – wangzi khó hiểu
- Ông chủ chúng tôi chỉ nói vớI 2 ngườI là tai yo ( cố lên ) ! – anh nhân viên đưa nắm tay lên rồI bước vào trong tiệm đóng sầm cửa lạI
- Wangzi ! Anh hiểu ko ? Sao phảI cố lên ? – guigui cầm đồng xu lên nhìn
- Tôi ko biết ! Nhưng ko hiểu sao tôi cảm thấy ông chủ trong cửa hàng này rất quen thuộc ! – wangzi nhíu mày quay lạI nhìn
- Là do anh quá nhạy cảm thôi ! Anh chưa từng gặp ông ấy sao anh có cảm nhận đc? – guigui đẩy wangzi đi
- Hắc xì ! – bỗng nhiên wangzi cảm thấy choáng váng
- Anh sao thế ? Anh bị cảm rồI àh ? – guigui sờ trán wangzi
- Ko sao đâu ! Chỉ là cảm thấy hơi chóng mặt thôi ! – wangzi xoa xoa cái đầu
- Vậy anh với tôi ra kia ngồi nhé ! – guigui lo lắng
- A ! Khoang đã ! Hình như tôi có cái này tặng anh ! – guigui mở hộp giữ nhiệt ra
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Ly_chocolate
- Macchiato ? – wangzi nhìn vào hộp
- Đây ! Tặng anh đó ! Qùa valentine ! – guigui đưa cho wangzi cốc Macchiato
- Hì ! Cô có nhầm ko vậy ? Valentine là phảI tặng socola chứ ? – wangzi cầm ly Macchiato lên
- Ko thík ! Nhưng anh đừng xem thường ly Macchiato này nhé ! Nó cũng hương vị của socola đấy ! Nó rất đặc biệt đúng ko ? – guigui nhìn chằm chằm wangzi
- Um ! Tôi thấy thật chất là cô ko biết làm socola nên mớI làm Macchiato thôi ! – wangzi quay sang guigui
- Gì chứ ! TạI tôi ko thík làm socola thôi ! Anh ko uống thì đưa tôi ! – guigui ấp úng giật ly Macchiato từ tay wangzi => bị nói trúng tim đen
- Ể ! Đồ tặng rồI mà cũng lấy lạI àh ? – wangzi chồm tớI guigui giật lạI
- Là anh ko muốn uống mà ! Vậy để tôi uống giúp cho ! – guigui chồm lạI wangzi
- Tôi đâu có nói là ko uống ! Cô phiền thật ! – wangzi quay lạI
- …………- thì 2 ngườI vô tình chạm môi nhau
- Ơ ! Xin lỗI ! – wangzi giật mình quay mặt ra chỗ khác
- Aaaaaaaa ! Nụ hôn đầu tiên của tôi ! – guigui la lên
- Làm gì chứ ! Làm như chỉ có cô bị mất nụ hôn đầu tiên vậy ? – wangzi bịt 2 lỗ tai lạI la lên
- Đồ đáng ghét ! Tôi ko muốn mình bị mất nụ hôn đâu tiên vớI anh đâu ! – guigui đẩy đẩy wangzi
- Gì chứ ! Cô tưởng cô có nhìu giá lắm àh ! Tôi cũng ko muốn mất nụ hôn đầu tiên vớI 1 con quỷ đâu ! – wangzi đứng lên
- Vậy chúng ta hãy koi chuyện này chưa từng xảy ra ! Cái hồI nãy là ko tính ! – guigui phủI tay thở gấp
- Đúng vậy ! Ko cần nghĩ ngợI nữa ! Nụ hôn đầu tiên gì chứ ! Tôi chưa có bao giờ! – wangzi quay mặt qua chỗ khác
- Vậy về thôi ! – guigui cầm giỏ đi trước
- Guigui ! Cô đừng nói vớI ai đấy nhé ! – wangzi đuổI theo
- Gì chứ ! Có bị điên tôi mớI nói ! – guigui quay sang wangzi le lưỡI rồI tranh giành đi trước
- Nèee ! NgườI bị thiệt thòi là tôi có phảI cô đâu mà cô tức giận ! – wangzi lần đầu tiên chịu lép vế guigui
- Thật thú vị ! Tai yo ! – 1 ngườI lạ nào đó cầm cốc Macchiato vẫn còn lên
……………………..
-------------------ở trên 1 cái cây trong công viên---------------
- A Bu ! Sao anh lạI rủ tôi đi vớI anh ? – Hebe đung đưa hai chân
- Vì tôi muốn guigui đc vui vẻ ! Ko có 1 chút e ngạI về tôi ! – A Bu xụ mặt xuống
- Anh còn thík guigui sao ? – Hebe nhìn chằm chằm A Bu
- Tôi ko biết ! Hình như là có mà hình như cũng là ko ! Tôi thík đc guigui nhờ vả, yêu thương và ko hề muốn rờI xa cô ấy ! Nhưng cảm giác này sao lạI khác khi ở cạnh cô ? Đến giờ tôi cũng ko biết mình đốI vớI cô thế nào nữa ! – A Bu dựa vào cây nhắm mắt thở dài => dường như pro tự khai hết nhưng lạI ko biết
- Anh cảm thấy thế nào khi ở bên tôi ? – Hebe cố hỏI cặn kẽ
- ThoảI mái, vui vẻ mặc dù cãi vớI cô rất mệt nhưng ko hiểu sao tôi lạI rất thík cãi vớI cô ! Nhưng khi ko gặp thì có 1 chút khó chịu ! – A Bu vẫn thế vô tình nói ra những điều trong lòng nghĩ
- Mình có nên tỏ tình vớI anh ta ko ? Thật ra mình thík anh ta từ lúc đi khu vui chơi vớI anh ta !! – Hebe nhớ lạI
----------------hồI ức-----------
………..tạI khu vui chơi ( sinh nhật guigui)
- Họ đâu mất rồI ? – Hebe và A Bu quay lạI thì Jiro và Sel đã mất tăm
- Vậy chúng ta đi thôi ! Chuyến này là đợt cuốI của trò chơi đó ! – A Bu phấn khởI đẩy Hebe đi
- Nhưng mà…….. tôi rất sợ độ cao ! – Hebe ngừng lạI khi bước lên trò chơi
- Ko sao đâu ! Đưa tay đây ! Tôi ko để cô 1 mình đâu ! – A Bu bước lên xe đạp trước rồI đưa bàn tay
- Uhm ! – Hebe suy nghĩ 1 hồI rồI đưa tay lên cho A Bu kéo lên
1……..2……….3 start
- Hebe cô cố đạp nhé ! Chúng ta ko thế thua đc ! – A Bu la lớn
- Uhm ! – Hebe cố đạp nhưng mắt cứ nhắm tịt ko dám nhìn xuống dướI
- Woa ! Chúng ta lên cao đc rồI ! Cô nhìn kìa ! Phía dướI đẹp lắm ! ^^ - A Bu reo lên
- Ko đâu ! Tôi ko thể ! – Hebe lắc đầu lia lịa mà mặt vẫn nhắm tịt, tay chân đông cứng
- Đồ ngốc ! Hebe là ngườI cứng đầu ! siu ngốc ! siu đáng ghét ! – A Bu la lớn
- Anh nói cái gì đấy ! Anh đang thách thức tôi àh ! Cái cậu nhóc kia ! – Hebe tức giận mở mắt ra quay sang A Bu
- Ơ !………- Hebe bất ngờ trước cảnh tượng trước mắt mình là 1 bầu trờI ko sao nhưng lạI nhẹ nhàng đến lạ kỳ
- Cô mở mắt ra thì mớI biết đc thế giớI của cô chứ ! PhảI mạnh dạn lên ! Tôi đã nói là ko bỏ cô 1 mình đâu ! – A Bu mỉm cườI
--------------------Kết thúc hồI ức----------------
- Này Ah Bu ! – Hebe quay sang A Bu
- Ngủ rồI sao ! Nhưng ngủ rồI càng tốt ! Mình có thể nói ra điều thật lòng mà ko sợ anh ấy biết ! – Hebe nghĩ thầm
- A Bu àh ! Thật ra tôi ….thík anh mất rồI ! Nhưng tôi ko cách nào nói cho anh biết đc ! Vì đốI tượng anh thík là em gái tôi chứ ko phảI là tôi ! Anh là ngườI thứ 2 nói vớI tôi là sẽ ko để tôi 1 mình ! Ai bảo anh nói chi hả ? Từ nhỏ tôi đã bị mẹ bắt tôi học rất nhìu ! Học nhìu đến nỗI tôi phảI đeo cặp kính cận dày cộm chẳng dzống ai cả, đầu tóc lúc nào cũng bù xù ! Có đôi lúc tôi rất muốn mình đc mẹ kề bên để chảI tóc, pha cho tôi cốc sữa mỗI khi học khuya hoặc là cùng tôi đi dạo công viên ! Tôi lúc nào cũng chỉ ở trong 1 căn phòng lớn chờ gia sư đến dạy ! Kòn mẹ thì chỉ biết mắng tôi mỗI khi tôi rớt hạng nhất của trường ! 1 mình đến lớp, 1 mình về nhà rồI 1 mình trong nhà ! Cho đến khi pa cườI thêm vợ 2 về ! Bà ấy là mẹ guigui ! Bà ấy cũng chính là ngườI đầu tiên nói ko để tôi 1 mình, chăm sóc tôi và coi tôi như con ruột và đó cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận đc mình có mẹ nhưng rồI sau khi sinh guigui ra bà ấy đã thất hứa vớI tôi ! Bà ấy lạI bỏ rơi tôi ! !!! – Hebe mở vì tiền ra có hình Hebe ( trông rất xấu) cùng chụp chung vớI mẹ của guigui trông rất hạnh phúc
- Hebe ! Cô ấy thík mình sao ? ……….– A Bu nghĩ thầm
----------------------ở ngoài phố-----------
- Jiro ! Sao anh lạI đứng lạI ? – Sel thắc mắc khi đang đi bỗng Jiro dừng lạI trước cửa hàng thú nhồI bông
- Wee ! Anh làm sao vậy ? – Sel quạt quạt tay trước mắt Jiro
- ………………- Jiro bước vào cửa hàng
- Này ! Anh vào đó làm gì thế ? – Sel chạy theo Jiro
- Chào 2 anh chị ! – cô nhân viên tươi cườI
- Phiền cô gói cho tôi con gấu đó ! – Jiro vừa nói vừa chỉ con gấu
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Vtc_173728_1
- Vâng ! – cô nhân viên nhanh mang đi gói
- Anh mua làm gì thế ? – Sel thắc mắc
- Chỉ còn ngày hôm nay tôi ở taiwan thôi ! Chỉ là mua về làm kỷ niệm ! – Jiro nhún vai
- Nhưng sao nhất thiết phảI là kon gấu đó ! Tôi thấy nó cũng đâu có đẹp bằng mấy con kia ! – Sel khó hỉu
- Ko phảI là lựa chọn gấu đẹp hay xấu mà lựa chọn nó bằng cái nhìn đầu tiên ! – Jiro phì cườI
- Cái nhìn đầu tiên ? – Sel vẫn ko hiểu
- Bất cứ ai nhìn thì đều thấy nó xấu, ko đáng mua nhưng khi nhìn thật kỹ thì đó chính là đặc điểm riêng của nó ! – Jiro vừa giảI thík vừa đi 1 vòng cửa hàng
- Đặc điểm riêng ? – Sel nghĩ thầm
- Của anh đây ! – cô nhân viên đưa cho Jiro 2 con gấu giống hệt nhau
- Ko ! Tôi chỉ mua 1 con thôi ! – Jiro cầm 1 con lên còn 1 con để lạI
- Ơ ! Ko phảI đâu ! Vì 2 con gấu này bán rất chậm thậm chí chẳng ai mua nên tôi tặng cho 2 ngườI thêm 1 con nữa ! – cô nhân viên tươi cườI đưa cho Sel con gấu
- Vậy tôi sẽ trả tiền ! – Jiro lấy cạc ra
- Ko cần đâu ! Anh trả 1 con là đủ rồI ! Hàng này cũng ko có giá ! – cô nhân viên từ chốI
- Cứ tính tiền cho tôi ! Tôi muốn cho nó có giá ! Gía của nó là 400 ngàn đài tệ, gấp 20 lần con gấu của tôi ! – Jiro đặt thẻ xuống bàn và ra giá
- Hả ? 400 ngàn đài tệ ! Như thế thì mua đủ cả 10 con gấu mắc nhất cửa hàng tôi ! – cô nhân viên bất ngờ
- Cô cứ làm đi ! – Jiro kiên quyết
…………………………..
….rờI cửa hàng
- Của anh này ! – Sel đưa con gấu cho Jiro
- Cho cô đó ! – Jiro đẩy con gấu lạI cho Sel
- Anh có nhầm ko vậy ? Con gấu của tôi và anh đều giống nhau nhưng sao anh lạI mua con của tôi mắc hơn gấp 20lần ! – Sel thắc mắc
- Đã nói cô giữ thì cô giữ đi ! Cô ko cần thắc mắc đâu ! Đây là món quà lần cuốI tôi tặng cô thôi ! – Jiro phủI tay
- Rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì thế ? Nhưng mà anh ta đi đáng lẽ mình phảI vui chứ sao lại…………?? – Sel ôm chầm con gấu bông đi theo Jiro
…………………………..

Valentine của các couple đều khác nhau ! Nhưng trong lòng mỗI ngườI đều cảm thấy điều gì đó khó tả ! PhảI chăng định mệnh đã đến vớI họ ? Và họ sẽ quyết định thế nào ? Đây có phảI là điều họ nhớ nhất trong đờI họ ? Và họ sẽ có ngày valentine thứ 2 ????

Thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 4:42 pm

CUP 27 : BYE !!!

-------------------Tiệm Macchiato------------
- Về tớI nhà rồI ! – guigui thở phào
- Tôi vào phòng trước đây ! – wangzi xoa xoa cái đầu
- Hơ…..! – wangzi đang loáng choáng
- Way ! Anh có sao ko đó ! – guigui đỡ
- Ko sao ! – wangzi phủI tay
- Thật bực ! Anh như thế sao mà lên phòng đc ! Để tôi đỡ ! – guigui nhăn mặt quàng tay qua wangzi qua cổ
- Cô làm đc ko đó ? – wangzi lo lắng
- Anh sợ cái gì ? – guigui quay qua wangzi thì bị trượt cầu thang xém té
- Tôi sợ cái này ! – wangzi kéo tay guigui lạI
- Hơ ! – guigui giật mình
- Tôi thấy ! Để tôi lên 1 mình là chắc nhất ! – wangzi lắc đầu thở dài
- Anh thở dài cái gì chứ ? Tôi chỉ có lòng tốt thôi mà ! – guigui đi theo cãi lạI
- Lòng tốt của cô còn đáng sợ hơn thần chết nữa đấy ! Cô thấy xém tý nữa cô té cầu thang ko ? – wangzi quay sang guigui
- Hể ? Anh lo cho tôi àh ? – guigui nhìn chằm chằm wangzi
- Ko ! Ko có ! Ý tôi là cô rất rắc rốI ! – wangzi đỏ mặt quay qua chỗ khác
…………………….
---------------phòng lollipop---------
- Cô đừng nhìn tôi chằm chằm như thế ! Sao tôi ngủ đc ? – wangzi nằm trên giường nhăn mặt
- Vậy tôi làm gì đây ? – guigui nghiêng đầu hỏI
- Cô xuống nhà xem tivi ! Còn nhìu thứ để cô làm lắm mà ! – wangzi bước xuống giường đẩy đẩy guigui ra cửa rồI đóng cửa lạI
- CuốI cùng mớI đc yên ! – wangzi chập choạng lên giường
phụp………….. – wangzi vừa nhắm mắt lạI thì xuất hiện cảnh kiss ko lương trước
- Hờ ! TạI sao mỗI khi mình nhắm mắt lạI thì hình ảnh đó lạI xuất hiện ! – wangzi giật mình ngồI dậy
- Ko đc ! Ko đc ! Mình ko đc nhớ chuyện đó nữa ! Nụ hôn đầu tiên àh ? Thật nhảm nhí ! – wangzi tự an ủI rồI nằm xuống giường trùm kin chăn
---------------------phòng khách-------------
- Gì chứ ? Mình có lòng như thế mà bị đuổI xuống sao ? Hoàng tử ! Anh còn bị gì nữa thì tôi ko them quan tâm anh đâu ! hùm ! – guigui tức giận đi xuống lầu
- Đồ đạc vứt lung tung ! Anh ăn xong ko biết dẹp sao ? – guigui lạI ghế sofa thu xếp đồ đạc
- Ơ ! Cái gì đây ? – bỗng guigui thấy vài tấm giấy dán, dán khắp bàn
giấy dán thứ I : (6g45 p.m) Con quỷ đó hạI mình ra nông nỗI này ! Mình hứa sẽ ko đi đến chỗ hẹn cho cô ta biết tay
giấy dán thứ II : ( 7g p.m ) Lạnh thật ! Ko biết con quỷ đó ở ngoài có sao ko ? Làm gì phảI lo chứ! Cô ta chả là gì của mình cả ! Ko cần mắc công phảI lo cho kẻ đã hạI mình
giấy dán thứ III : ( 7g hắc xì ! cảm rồI ! Chắc là do chiều hôm nay bị xô nước đổ xuống đây mà ! mình thề ko xử lý cô ta mình ko phảI là Hoàng Tử nữa !
giấy dán thứ IV : ( 7g30 p.m ) Đến giờ này cô ta chưa về nữa ! Ko lẽ cô ta chờ mình ở ngoài đó ! Ko đâu ! Cô ta ko ngốc đến mức đó đâu ! Thôi mình kím cái gì ăn cái đã
giấy dán thứ V : ( 8g p.m) Aó khoác của con quỷ đó ? Ngốc thật ! Đi mà quên mang áo ! Đã vậy điện thoạI di động cũng bỏ quên còn có cả phiếu ăn pizza miễn phí cũng quên luôn ! Trên đờI này ko biết cô ta nhớ cái gì nữa !!
- Thì ra wangzi bị dính mưu kế của mình ? Mình cứ nghĩ anh ta sẽ ko vào những nơi đó đâu ! Mà là 1 ngườI khác ! Đúng là mình tính toán sai rồI ! Vậy mà anh ta vẫn đến chỗ hẹn ! Rõ ràng là sợ mình lạnh nên đến đưa cho mình áo khoác còn viện cớ là đói để kéo mình vào tiệm pizza mặc dù bản thân anh ta đã ăn 3 hộp mỳ! Đúng là bản thân anh ta vẫn rất trẻ con nhưng ko muốn bộc lộ ra ngoài mặt ! Chỉ biết dùng những lờI nghe ko lọt và bộ mặt lạnh lùng để đốI mặt vớI mọI ngườI ! – guigui nghĩ thầm cầm 5 tờ giấy dán lên mỉm cườI
………………………………..
------------------ở trên phố----------
- A ! Tôi có thứ này cho anh ! – Sel chìa ra 1 hộp chocolate nhỏ
- Cho tôi ? – Jiro giật mình
- Uhm ! Hôm nay bọn con gái chúng tôi làm socola nên tôi cũng làm 1 cái cho anh! – Sel ngây thơ tự nhiên
- Ngày mai tôi đi rồI cô có điều gì muốn nói vớI tôi ko ? – Jiro nhìn chằm chằm Sel vẻ mặt nghiêm trọng
- Điều gì muốn nói ?………..Tôi nghĩ là……ko ! Tôi ko có điều gì muốn nói cả ! – Sel suy nghĩ 1 hồI lâu rồI quyết định trả lờI
- Thế àh ? Qủa thật như tôi nghĩ ! – Jiro bước đi vớI dáng vẻ đầy thất vọng
- Thật ra ! Mình rất muốn nói vớI anh ta 1 điều gì đó mà chính mình cũng ko nghĩ ra ! – Sel nghĩ thầm
……………………………..
- Đúng là về tớI nhà rồI ! – Ngao Khuyển phấn khởI
- Anh làm gì mà vui thế ? Bộ đi vớI em mệt lắm àh ? - ĐạI Nha kéo tai Ngao Khuyển
- Ai…ai… đau ! – Ngao Khuyển la lên
- 2 ngườI chịu về rồI sao ? – all đứng đằng sau đằng đằng sát khí
- hìhì ! Sao mọI ngườI ko vào nhà ? – Ngao Khuyểnquay lạI cườI huề
- Ko có chìa khoá sao chúng tôi vào nhà ? – all đồng thanh
- Hở ! wangzi ko có trong nhà sao ? – ĐạI Nha thắc mắc
- Hả ? wangzi ở nhà àh ? – all đồng thanh nhìn ĐạI Nha
- Uhm ! - ĐạI Nha và Ngao Khuyển gật đầu
- Haiz ! Sao ko chịu nói sớm ! Làm chúng tôi phảI đứng ngoài trờI nửa tiếng rồI ! – all xoa xoa tay
- Nhưng em đã thử bấm chuông rồI mà ko ai ra cả ! – Nha Đầu lắc đầu
- Chắc cậu ấy ngủ hay đi mua đồ đâu đó rồI ! Thôi mọI ngườI cứ dùng chìa khoá của tôi này ! – Ngao Khuyển ném chìa khoá cho Tiểu Út
……………………….
- CuốI cùng cũng đc vào nhà ! Ấm thật ! – all reo lên
- Tôi lên phòng đây ! – Ngao Khuyển ngáp ngắn ngáp dài bước lên phòng
cạch…………
- Wangzi àh ! Sao cậu……….- Ngao Khuyển giật mình bước vào phòng khi thấy guigui ngủ gật trên ngườI wangzi
………cạch
- Đúng là ko nên quấy rầy họ ! – Ngao Khuyển đóng nhẹ cửa phòng rồI đi xuống phòng khách
- Cậu đi đâu đó ? – Ngao Khuyển đi xuống thì vừa thấy Willium đi lên
- Đi ngủ ! – Willium nhún vai
- Uhm ! ……ơ ! Ko đc ! – Ngao Khuyển cản A Vỹ
- Sao vậy ? – Willium lắc đầu khó hỉu
- Ko sao cả ! Mà là vì trong đó có 2 con chuột rất to đang ngủ trong đó ! ^^ - Ngao Khuyển diễn giảI
- Chuột ! Thật sao ? –Willium giật mình nắm lấy áo Ngao Khuyển
- Uhm ! Vì thế hôm nay anh em mình nên ngủ ở dướI nhà ! – Ngao Khuyển giả vờ đưa ra ý kiến
- Anh gạt đc Willium chứ ko gạt đc chúng tôi đâu ! - Tiểu Út đứng đằng sau nghe hết mọI chuyện
- Chuột gì chứ ! Làm gì có chuột trong phòng ! – A Vỹ vừa nói vừa mở cửa
- Khoan đã ! – Ngao Khuyển chưa kịp ngăn thì A Vỹ và các pro đã nhào vào phòng
- Hớ ! – các pro há hốc
- Xuỵt ! – Ngao Khuyển đẩy đẩy các pro ra khỏI phòng rồI đóng cửa lạI
- Đã bảo đừng vào mà ! Hôm nay chúng ta cứ ngủ ở dướI nhà ! – Ngao Khuyển đẩy các pro xuống lầu trong khi mặt ai cũng vẫn chưa hết bất ngờ
…………………………….
-----------------------phòng Fah-----------
- Hôm nay cậu đi vớI Hebe có vui ko ? – Jiro vừa soạn đồ vừa đưa mắt hỏI A Bu
- Ko biết ! Chỉ là nhận ra 1 sự thật nhưng vẫn ko biết đốI xử nó thế nào ! – A Bu lắc đầu thở dài rồI quay sang sắp xếp đồ của mình
- Chà ! Cậu chủ trẻ con nhà ta cũng biết thở dài nữa àh ? – Jiro nhào tớI béo mặt A Bu
- Sự thật gì thế ? Ko lẽ là………..– Chun ngồI bật dậy
- Nghĩ gì chứ ! Hebe ko có thík tôi đâu mà các cậu suy đoán ! – A Bu đỏ mặt buộc miệng trả lờI
- Chúng tôi đâu có nói là Hebe thík cậu ! Vậy là đúng rồI phảI ko ? Vậy cậu có thík Hebe ko ? – Jiro cườI nham hiểm nhìn chằm chằm A Bu
- Gì chứ ! Ngày mai là đi rồI ! Ko sắp đồ cho lẹ đi ! – A Bu đánh trống lảng
- A Bu ! Cậu ko còn thờI gian để suy nghĩ đâu ! Cậu phảI quyết định mau đi ! Chuyện này phảI dùng con tim mà nghĩ ! – Chun dặn
- Àh ! Chun ! Sau khi bọn tớ đi rồI cậu sẽ làm gì ? – Jiro đưa mắt hỏI Chun
- Có lẽ tớ phảI trở về thôi ! Nếu để pa tớ biết tớ trốn đi thì sẽ có chuyện ! – Chun nằm xuống giường
- PhảI xa ngôi nhà này rồI ! Ko hỉu sao cảm thấy rất buồn ! – Jiro cũng nằm xuống
- Dùng con tim để nghĩ !…….. – A Bu nhắm mắt nghĩ thầm
-------------------phòng S.H.E---------
- Cậu làm gì thế ? – Ella ngáp dài nhìn Hebe
- Nếu cậu buồn ngủ thì tắt đèn đi ! Tớ dùng đèn bàn cũng đc rồI ! – Hebe vẫn chăm chú làm
- Thứ này cậu ra ngoài mua cho xong ! – Sel nhào tớI ngườI Hebe
- Sel này ! Bộ cậu ko muốn nhận A Bu là àh ? – Hebe quay sang Sel
- Ko cần nữa đâu ! Mình cảm thấy anh ấy rất vui trong cuộc sống hiện giờ ! Có lẽ để nó trở thành quá khứ đi ! – Sel dựa vào bàn
- Còn về Jiro ? – Ella đưa mắt hỏI Sel
- Có lẽ tớ cũng nên quên con khỉ đó đi ! Xong ngày mai thì tớ và Jiro đã thành ngườI của 2 thế giớI ! Tớ sẽ trở về làm tổng giám đốc giảI quyết biết bao nhiu công việc ! – Sel thở dài
- Sel ! Tớ cho cậu 2 sự lựa chọn ! – Hebe nhìn Sel nghiêm túc
- Lựa chọn ? – Sel khó hỉu
…………………………..
-----------------Sáng chủ nhật tạI sân bay---------------
- Ái chà ! Ôm cậu cái nào ! – Ngao Khuyển đưa tay ôm Jiro
- Um ! Bình thường tớ dám ôm cậu đâu ! NgườI cậu lúc nào cũng đầy mồ hôi ! Nhưng hôm nay miễn cưỡng mớI ôm cậu đó ! – Jiro cườI
- Cái gì chứ ! Miễn cưỡng àh ? – Ngao Khuyển đánh vào vai Jiro
- Wangzi ! Cho phép tôi gặp guigui 1 lát nhé ! – A Bu lạI gần wangzi và guigui
- Gì chứ ! Anh gặp cô ta thì có gì liên quan đến tôi ? – wangzi giật mình
- Cứ bình tĩnh ! Chỉ cần 1 lát thôi ! – A Bu kéo tay guigui ra xa ko quên đi ngang wangzi thì thầm
- Ơ ! – wangzi giật mình
…………………….
- Chuyện gì thế A Bu ? – guigui nghiêng đầu hỏI
- Chỉ là chuyện anh muốn nói rõ vớI em ! – A Bu nhìn guigui
- hở ? – guigui bắt đầu lo lắng
- Là………anh sắp phảI buông tay em ra rồI ! Em phảI hạnh phúc đấy quỷ con ! Có lẽ anh đã níu giữ tay em quá nhìu rồI ! Đã đến lúc để em tự quyết định ! Gìơ anh mớI hiểu, thật ra anh ko thík em mà chỉ quý mến em như 1 ngườI thân, 1 đưa em gái thật sự ! Vì lúc trước anh đã có 1 đứa em gái nhưng rồI cũng làm đánh mất nó ! Đúng là anh ngốc lắm phảI ko ? – A Bu phì cườI
- Ko đâu ! Em chắc là đứa em gái đó cũng cảm thấy rất hạnh phúc khi có 1 ngườI anh như anh cũng như em vậy ! A Bu àh ! Đưa tay đây cho em ! – guigui chìa tay ra
- Làm gì ? – A Bu khó hiểu chìa bàn tay ra
- …………….- guigui cầm bàn tay A Bu lên dùng ngón tay viết chữ vào
- Chứ gì thế ? – A Bu khó hiểu
- A Bu ! Anh phảI hạnh phúc nhé ! – guigui quay qua ôm chầm lấy A Bu
- Cám ơn em ! guigui !!……- A Bu mỉm cườI
- A Bu ! Mau lên ! Sắp lên máy bay rồI ! – Jiro kêu
- Oh ! Thôi anh đi nhé ! Tạm biệt em ! – A Bu vừa chạy vừa ngoảnh lạI vẫy tay tạm biệt A Bu
- Um ! – guigui vẫy tay mỉm cườI
- Ơ ! Bye ! – Hebe nhìn theo máy bay đang dần bay ra khỏI thế giớI này

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Plane-2
A Bu và Jiro đã trở về nơi vị trí cũ ! Hebe cũng vậy nhưng Sel thì sao ? Lựa chọn mà Hebe đưa ra cho Sel là gì ? Hebe đưa cho A Bu thứ gì ? Cả thứ mà A Bu đưa cho Hebe nữa ? Và chuyện gì sẽ đến vớI nhóm Macchiato nữa ? Đón xem cup sau nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 4:58 pm

CUP 28 : MEIMEI ( EM GÁI)

------------------ở tiệm Macchiato------------------
- Chúng ta lạI mất đi 2 ngườI rồI ! Cảm thấy buồn quá ! – Nha Đầu thở dài
- Òh ! – các ss cũng thở dài nhìn nhau
- Àh mà sao sáng đến giờ ko thấy Sel nhỉ ? - ĐạI Nha ngó quanh
- Chắc là Sel đã lựa chọn rồI ! – Ella cườI nhìn Hebe
- Lựa chọn ? – all khó hỉu
- Hì ! Cái này cho mọI ngườI ! – Hebe đặt lên bàn 1 lá thư
Dear all
Sorry vì đã đi mà ko báo trước vớI mọI ngườI ! ^^ ! Tôi phảI đi thực hiện sự lựa chọn của chính mình ! Tôi rất vui khi sống chung vớI mọI ngườI trong khoảng thờI gian tuy ngắn nhưng rất vui ! Nói thật nhé ! Ngôi nhà này vừa nhỏ, ít phòng, cuộc sống khá bất tiện nhưng đó chỉ là suy nghĩ của 1 bà tổng giám đốc Selina còn bây giờ tôi mớI chính là tôi ! 1 Selina thật sự ! Selina thật sự suy nghĩ về ngôi nhà này chỉ 2 chữ thôi………ấm áp ! Mong mọI ngườI vẫn sống vui vẻ bên nhau vậy hoài ! RồI sẽ tớI lúc tôi trở về !!!

Selina
…………………………..
-------------------------sân bay nước Pháp--------------
Máy bay của A Bu và Jiro đã đáp xuống nước Pháp
- A Bu ! Đi thôi ! – Jiro lay A Bu khi thấy đang đi bỗng chốc đứng lạI trước tấm poster khu bán đấu giá nhẫn ở Pháp
* Đây là khu bán đấu giá những chiếc nhẫn bằng thuỷ tinh , A Bu chính là ngườI có cổ đông lớn nhất ở đây nên A Bu cũng là vị khách ko thể thiếu khi mỗI lần mở cuộc bán đấu giá
- Tớ muốn đến chỗ này ! – A Bu chỉ vào tấm poster
- Cậu lạI đến đó để tìm em gái àh ! – Jiro thở dài
- Tớ đã làm thất lạc nó ở Đài Bắc ! Đã đến lúc tớ phảI tìm nó rồI ! – A Bu nhún vai
Ring ring……….
- ux ! Ba tớ lạI gọI rồI ! – Jiro chán nản
- Cậu bận thì cứ đi trước đi ! Tớ sẽ đi 1 mình – A Bu đẩy đẩy Jiro
- Đc ko đó ? Có cần tớ kêu trợ lý đến giúp ko ? – Jiro nhìn A Bu lo lắng
- ĐạI thiếu gia àh ! Đây là Pháp chứ ko phảI là Taiwan ! Cậu ko cần lo tớ bị lạc đường đâu ! – A Bu phủI tay
- Tớ thấy cậu ở trong biệt thự của chính mình còn bị lạc nữa ! – Jiro lắc đầu
- Ok ! Ok đc chưa ! Lần này tớ sẽ ko lạc nữa đâu ! – A Bu đẩy đẩy Jiro ra taxi
- Cậu nhớ đó ! Có gì thì gọI cho tớ ! – Jiro mở kính taxi ra nói
- Ok ! – A Bu ngán ngẫm
- Ái chà ! Gìơ mình đi đc rồI ! – A Bu nhìn lên đồng hồ rồI đón taxi
- Khu bán đấu giá nhẫn àh ! – 1 cô gái đứng đằng sau cây cột cườI nham hiểm
-------------------khu trưng bày nhẫn----------------
- Woa ! Hello đổng sự trưởng Aaron ! – A Bu vừa bước xuống xe thì tổng giám của khu bán đấu giá đã đón tiếp nồng nhiệt
- Lần này có bao nhiu mặt hàng về ? – A Bu nghiêm túc đến đáng sợ
- Chỉ có 3 mặt hàng nhẫn về ! Tất cả đều là thuỷ tinh ruby ! – ông chủ trả lờI
- Ok ! GọI thư ký của tôi đến ngay ! – A Bu bước vào
- Woa ! Ko ngờ bây giờ anh ấy oai như vậy ! – cô gái đó bất ngờ
- PhảI mau đi đăng ký thôi ! – cô gái đó mở 1 cái hộp nhỏ ra
………………………..
- Tôi muốn đăng ký cái này ! – cô gái đó đưa cho cô giám định
- Cô muốn trưng bày loạI nhẫn thuỷ tinh này àh ? – cô giám định nhìn chiếc nhẫn lắc đầu
- Sao ? Ko đc àh ? – cô gái đó thắc mắc
- Đc ! Nhưng mà nhẫn của cô tôi e là sẽ đc bán đấu gia cuốI cùng nhưng số tiền khởI điểm ko nhìu đâu ! Vì đa số những chiếc nhẫn đc trưng bày trong đây đều làm bằng thuỷ tinh ruby đắt tiền vậy mà đổng sự trưởng còn ko thèm động tớI ! Thật sự tôi ko biết cậu ấy nghĩ gì nữa ! – cô giám định lắc đầu thở dài
- Vậy àh ! Vậy cô cứ để nó ở 1 góc nào đó cũng đc ! Vì nếu anh ấy còn nhớ thì thể nào anh ấy cũng tìm ra chiếc nhẫn ! – cô gái mỉm cườI rồI bước ra ngoài
- Đúng là 1 cô gái kỳ lạ - cô nhân viên khó hiểu nhìn theo
…………………………..
Cuộc bán đấu giá bắt đầu ! Xin mờI mọI ngườI vào hậu trường
Xì xầm…….xì xầm
- GiớI thiệu vớI quý vị đây là Đổng sự trưởng của công ty trang sức lớn nhất ở taiwan ! – ông chủ giớI thiệu
- Òh ! Là ngườI khó tính về mặt hàng nhẫn đây mà ! – 1 ngườI xi xầm vớI ngườI kế bên
- Nghe nói ! Nếu ai đc cậu ta chọn đấu giá chiếc nhẫn thì ngườI đó phát tài rồI ! – 1 ngườI nữa xì xầm
- Lạ là yêu cầu nhẫn của cậu ta phảI làm bằng thuỷ tinh, từ trước tớI giờ biết bao nhiu nghệ nhân, những nhà đạI gia chọn loạI thuỷ tinh tốt nhất như ruby nhưng vẫn ko lọt vào mắt cậu ta ! – 1 ngườI quay sang thêm chuyện
- Ko biết anh ấy còn nhớ về chiếc nhẫn ko nữa ! – cô gái đó nghĩ thầm lo lắng
Mở màn…………
Sau bao nhiu chiếc nhẫn thuỷ tinh quý giá lần lượt đem ra bán đấu giá nhưng A Bu vẫn ko có 1 chút động tĩnh nào, đến mức cho giá A Bu còn ko thèm đưa mức giá lên……..
- Bây giờ là chiếc nhẫn thuỷ tinh cuốI cùng ! – ông chủ quản chuẩn bị búng tay mở thì
Ring….ring - tiếng chuông điện thoạI vang lên
- Sorry mọI ngườI ! MọI ngườI cứ tiếp tục ! – A Bu chạy ra ngoài nghe điện thoạI
- A Bu !!! Có lẽ mình nên thu hồI quyết định của mình ! Cứ mãi để là chuyện bí mật ! Mình phảI trả lạI thế giớI cho A Bu thôi ! Tạm biệt anh 2 – cô gái đó cuốI mặt xuống vừa bước ra ngoài thì A Bu vừa bước vào
* do cô gái đó ko biết A Bu có điện thoạI ( do ngồI quá xa) nên tưởng A Bu chán nên bước ra ngoài
- 20 đô lần thứ 3 ! Có ai mua ko ? – ông chủ quản rao giá
- Là chiếc nhẫn đó ! Chủ quản ! NgườI chủ nhân của chiếc nhẫn đó là ai ? – A Bu đứng lên la lớn
- Ơ ! Vâng ! để tôi hỏI ngườI giám định ! – ông chủ quản giật mình gọI ngay cho ngườI giám định
- Chiếc nhẫn chỉ làm = thuỷ tinh đơn giản đó là 1 cô gái dáng ngườI rất đẹp ! Tóc đen xoắn trông khá sang trọng, mặc chiếc váy màu cam nhạt ! - ngườI giám định nói trong điện thoạI
- A ! Tôi có thấy cô gái đó ! Cô ấy vừa mớI đi ! – 1 ngườI tham gia cuộc bán đấu giá reo lên
- Cô ấy đi hướng nào ? – A Bu tiến lạI gần ngườI đó
- Hướng này ! Cô ấy vừa mớI đi thôi ! – 1 ngườI khác gần đó chỉ
- Si shì ! Tôi sẽ mua chiếc nhẫn đó ! VớI giá 100000000$ ! – A Bu mừng rỡ quay sang ngườI chủ quản rốI chạy nhanh ra ngoài
- Hả ? 8 số ko ? - ngườI chủ quản đưa ngón tay đếm bất ngờ
A Bu vừa bước ra ngoài thì Sel vừa mớI đi xuống cầu thang làm A Bu ko thấy đc Sel
- Viêm Gia Tuyên !!! – A Bu đứng ở thành cầu thang la lớn
- Ơ ! – Sel quay lạI
- Cơ ( anh ) ! – Sel đứng dướI cầu thang nhìn lên bất ngờ
- ……………- A Bu ko nói gì đưa vòng tay ra
- Em tìm đc anh rồI ! – Sel cườI tươi chạy lên cầu thang ôm chầm A Bu
…………………..
- Viêm Gia Tuyên ! Em nặng lên rồI đấy àh ! – A Bu cườI trêu Sel
- Hùm ! Viêm Á Luân ! Anh vẫn như thế ! Lúc nào cũng chọc em ! – Sel cốc vào đầu A Bu
- ThờI gì rồI ! Còn gọI tên anh ! Bây giờ anh là Aaron ! Aaron Yan ! – A Bu nghiêm mặt nhìn Sel
- Anh cũng thế ! ThờI gì rồI mà còn gọI Viêm Gia Tuyên ! Em bây giờ là Sel ! Selina Ren ! – Sel cãi lạI
- Chà ! Em khác nhìu quá nhỉ ! Có phảI em gái anh ko đây ! – A Bu nhìn Sel cườI
- Anh vẫn trẻ con ! HồI trước lúc nào cũng là em cứu anh khỏI bọn con trai trong lớp ! Anh nghĩ có ngược ko ? – Sel chỉ vào đầu A Bu
- Xuỵt ! Ở chỗ này em phảI giữ phong thái cho anh 1 tý chứ ! – A Bu đưa tay lên miệng ra hiệu
- ĐạI thiếu gia Aaron có muốn ăn bữa trưa vớI em gái ko ? – Sel chọc A Bu
- Ok ! Đi thôi đạI tiểu thư ! – A Bu quàng vai Sel
- Hebe àh ! Cám ơn sự lựa chọn mà cậu đưa ra cho tớ chọn nhé ! Gìơ tớ mớI biết ! Tớ phảI tin vào sự lựa chọn của bản thân mình ! Shi shì ! – Sel nghĩ thầm mỉm cười
-----------------------hồI tưởng lạI tốI hôm qua------------------
- Sel ! Tớ cho cậu 2 sự lựa chọn ! – Hebe nhìn Sel nghiêm túc
- Lựa chọn ? – Sel khó hiểu
- Lựa chọn thứ nhất là cậu sẽ ở lạI đây ! Mãi mãi là ngườI thuộc về hiện tạI ! Ko có quá khứ và ước mơ ! Công việc thì hàng đống chiếm đi thờI gian hạnh phúc của cậu ! – Hebe giơ ngón tay cái lên
- Vậy còn lựa chọn thứ 2 ? – Sel hỏI tớI
- Lựa chọn thứ 2 là cậu sẽ nộp đơn xin từ chức và dùng vé máy bay của tớ để bay qua Pháp ngay sáng mai, cậu sẽ là ngườI thuộc về cả hiện tạI và quá khứ ! Sống 1 cuộc sống thật sự ! – Hebe giơ 2 ngón lên khẳng định
- Tớ……..!! – Sel ngập ngừng
- Đây ! – Hebe cho Sel 1 tờ đơn xin từ chức đã viết sẵn
- Cậu chỉ cần ký vào thôi ! Cho cậu thờI gian suy nghĩ là từ đây đến sáng mai đấy ! Đừng lo ! Tớ cũng có 1 chi nhánh bên Pháp ! Đành nhờ cậu hỗ trợ vậy ! – Hebe cườI huề rồI quay ra làm tiếp
-----------------------Kết thúc hồI tưởng------------
………………………
-------------------------bên ngoài tiệm Macchiato----------------
- Làm tốt lắm Selina ! Tớ đã làm phiền cậu quá lâu rồI ! Tớ phảI trở về vị trí cũ của mình thôi ! Và tạm biệt mọI ngườI ! Tạm biệt ngôi nhà này ! Tạm biệt những thứ ko mua đc = tiền….! – Hebe đứng trước tiệm Macchiato nghĩ thầm, mỉm cườI rồI quay lạI kéo vali đi dần trong đêm tối……chỉ 1 mình…………
………………………….
- Sel, A Bu, Jiro cả Hebe nữa ! Họ đều đi cả rồI ! – Nha Đầu xìu mặt
- Nha Đầu ! Vẫn còn anh mà ! Anh vẫn chưa đi nè ! – A Vỹ xà đến chỗ Nha Đầu
- Thôi đi ! Cậu đi ko ai tiếc đâu ! - Đồng đồng đẩy đầu A Vỹ ra
- Sắp hết hè rồI ! Buồn ghê ! – guigui thở dài nhìn lên lịch
- Đừng có lườI ! Lần này em phảI đi học đàng hoàng cho chị đó ! - ĐạI Nha ký vào đầu guigui
- Hả ? Các cô cũng đi học nữa àh ? – Ngao Khuyển bất ngờ
- Tôi, Đồng đồng, meimei còn năm này là năm cuốI ! Guigui, Nha Đầu, Tiểu Man, Apple, Nhu Triết thì năm nay mớI bước vào đạI học năm thứ 2 ! Chỉ riêng Tiểu Huân là thông minh nhất nên đã học nhảy nên bây giờ đã tốt nghiệp rồI ! - Đồng đồng chỉ từng ss giảI thík
- Vậy thờI gian đâu các cô làm việc ? – Tiểu Út thắc mắc
- Dễ thôi ! Sáng chúng tôi đi học ! TốI thì mở cửa nhưng thu nhập cũng ko đến nỗI tệ đâu ! – guigui cườI nham hiểm
- Thôi đi ! Em lúc nào ở trường cũng quậy tưng lên ! Đang học lấy cơm ra ăn, nhà vệ sinh nam cũng bị em thả pháo, học bơi thì em lấy mất quần bơi của các học sinh nam, vòi nước thì em bịt kín lạI làm ống nước bể làm các bạn nam chơi đá banh bị ướt hết……….., số ngày em đi học còn ít hơn số ngày em cúp nữa ! - ĐạI Nha liệt kê
- Nhưng em vẫn tốt nghiệp trung học rồI đó thôi ! LạI là bằng chả tệ ! – guigui tự hào
- Tự hào cái gì chứ ! Bằng A+ nhưng hạnh kiểm C ! Chênh lệch kinh khủng ! - Đồng đồng cốc vào đầu guigui
- Ok ! Ok ! Năm nay em sẽ ko quậy nữa ! – guigui giơ tay đầu hàng
- Ái chà ! Chắc những nam sinh trong trường của guigui dường như đều bất hạnh cả ! – Ngao Khuyển tưởng tượng vẻ mặt khổ sở
- Hể ? Còn các anh ? Năm nay các anh ko tham gia học kỳ àh ? – Meimei thắc mắc
- Lúc trước chúng tôi ko cần đợI đến học kỳ ! Khi nào chúng tôi thík học thì vào trường còn ko thík thì đi chơi, ngủ, ở nhà………! – Ngao Khuyển nhún vai
- Nhưng năm nay thì khác rồI ! Chúng ta bị phá sản thì đồng nghĩa chúng ta sẽ bị đuổI ra khỏI trường ! – wangzi thở dài
- Phá sản ! Nói vậy lúc trước nhà các anh giàu lắm àh ? Từ lúc các anh bước vào ngôi nhà này chúng tôi vẫn chưa hỉu rõ lắm về thân phận của các anh ? – guigui chồm tớI
- Chuyện chẳng hay ho gì ? Dài dòng ! Ko cần nghĩ nữa đâu ! – wangzi phủI tay
- Àh ! Từ sáng đến giờ ko thấy Chun và Ella đâu cả ! – ĐạI Nha ngó quanh
- Anh chun thì qua nhà bác sĩ Joe và Ariel ăn cơm tốI rồI ! Còn chị Ella thì em ko biết ! – Nha Đầu lắc đầu
……………………………
---------------------------Ở 1 căn biệt thự khá sang trọng--------------
- Ella ! Con đi lâu vậy rồI mà chưa quyết định àh ! – 1 ngườI đàn ông lớn tiếng
- Ông àh ! MớI gặp mặt con mà ! Đừng lớn tiếng vớI nó đc ko ? – 1 ngườI phụ nữ dáng vẻ thanh cao đưa cho ngườI đàn ông đó ly nước
- Pa !!! Sao Pa thík ép buộc con thế ? Mấy đứa con rể của pa đó ! Pa tự chọn đi ! Pa đụng đâu là hẹn ước đến đó ! Lúc nào cũng đem con ra là vật trao đổI ! Pa vui lắm àh ? – Ella la lên
- Ella ! Kon ko đc ăn nói vớI pa như vậy ! – mama Ella ngăn lạI
- Con lấy đâu ra những câu đó thế ? Chẳng giống hoàng tộc tý nào ! – papa Ella đứng lên la lớn
- Hoàng tộc ! Lúc nào cũng hoàng tộc ! Ăn cơm thì ko đc nói ! Đi chơi thì ko đc chơi trò cảm giác mạnh, đi đứng phảI giữ ý tứ ! Con chán lắm rồI ! – Ella phản kháng
- Ella ! Con !! Ta ko ngờ cho con đi chỉ 1 tháng mà con trở thành 1 đứa con gái thô kệch ! Ta quyết định rồI ! CuốI tuần này ta sẽ mở buổI party, mờI cuộc họp báo vớI nhan đề con gái của Đổng sự trưởng ngân hàng công bố việc đính hôn ! Nha mà chọn 1 trong những hoàng tử mà pa đính ước cho con đi ! - Đổng sự trưởng ( papa Ella ) tức giận bỏ vào trong nhà
- Pa !! – Ella la lên
- Mami ! Má thuyết phục pa giúp con đc ko ? – Ella mếu máo sà đến mama
- Lần này gây rồI đây ! Mà sao con ko chọn 1 ngườI cho mình đi ! Con cũng đã 27 rồI kòn gì ? – mama Ella thở dài
- Gì chứ ! Những ngườI pa chọn toàn là những ngườI con ko quen biết hoặc là lấy con chỉ vì cái đầu tư của pa ! – Ella thở dài nằm lên ghế sofa
- Vậy còn 6 cậu con trai của chủ tịch tập đoàn Macchiato thì sao ? – mama Ella gợI ý
- Nhà họ đã phá sản rồI mà ! Thể nào pa cũng huỷ bỏ hôn ước đó thôi ! – Ella thở dài
- Ko ! Tập đoàn Macchiato vẫn tồn tạI mà ! Đã vậy ! Tập đoàn đó còn đang vững mạnh ở New york nữa kìa ! – mama Ella khó hỉu nhìn Ella
- Sao ??? – Ella ngồI bật dậy há hốc
……………………………..

Sel đã lựa chọn đúng hạnh phúc của mình ! Hebe thì trở về vớI cuộc sống hiện tạI ! Dường như câu chuyện sắp kết thúc ! Nhưng chưa đâu ! Ella đang gặp khó khăn vớI hàng chục vị hôn phu ! Còn tập đoàn Macchiato nữa ? Đáng lẽ là đã phá sản rồI chứ ! Liệu trong chuyện này có khuất mắt gì ? Và Ella sẽ giảI quyết những hôn ước của mình như thế nào vào ngày họp báo cuốI tuần này ! Đón xem Cup tiếp theo nhé ! Đáp án sắp đc giảI rồI đấy ! ^^ thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:03 pm

CUP 29 : PREPARE

Ring…..ring
- Có bắt máy ko lão gia ?
- Của ai ?
- Là Đổng sự trưởng !
……………………
--------------------ở tiệm Macchiato--------------
- ax xì ! – wangzi bỗng nhiên nhảy mũi liên tục
- Wangzi ! Anh chưa khỏI bệnh nữa àh ? – guigui lo lắng
- Tôi ko biết ! Nhưng cảm thấy rất bất an ! – wangzi lắc đầu khó hỉu
- Chỉ toàn là tưởng tượng thôi ! Bất an là chỗ trong chúng ta chưa ai tốt nghiệp cả ! Sắp tớI học kỳ rồI ! Ko lẽ chúng ta ở nhà sao ? – Ngao Khuyển ngồI xuống ghế thở dài
- Thì các anh cùng đi học vớI chúng tôi ! Tiền học sẽ trừ vào tiền lương ! - ĐạI Nha búng tay
- Hả ?? Tiền lương của chúng tôi chỉ bằng 1 phần tiền tiêu vặt hàng ngày của chúng tôi hồI xưa ! Bây giờ các cô đòi trừ nữa thì…….! – A Vỹ tỏ vẻ mặt thảm thương
- ĐạI thiếu gia àh ! Các anh đc ăn, ngủ miễn phí rồI còn gì ! - Đồng đồng phan chảo vào đầu A Vỹ
- Ý kiến của ĐạI Nha cũng rất hay ! Trước mắt vẫn là tốt nghiệp cái đã ! – wangzi gật gù
- Woa ! Dzậy là từ nay mình đc học chung dzớI wangzi ! – guigui mơ màng
- Nhưng ! Wangzi ! Tôi lưu ý vớI các anh trước là các anh sẽ học chung trường vớI guigui đó ! – Đồng đồng chỉ chỉ guigui
- Hả ?? – các pro la lên
- Ko cần phảI mừng thế đâu ! – guigui cườI phủI tay
- Lá bài này lạI cho thấy ! Các anh sắp gặp 1 chuyện nghiêm trọng ! - Tiểu Man đưa tấm bài lên
- Chuyện nghiêm trọng ? Ko lẽ là……..! – các pro suy nghĩ đến chuyện khi bước vào trường bị guigui hành hạ = những trò quỷ như bỏ pháo trong nhà vệ sinh, lấy quần bơi, ống nước bị bể, chỗ ngồI có keo dán sắt………..
- Hic ! hic ! Em ko muốn chết sớm ! – willium ôm chân Ngao Khuyển
- Các anh đừng lo ! Năm nay tôi sẽ ko phá ai đâu ! – guigui phủI tay
- Vậy chuyện nghiêm trọng đó là gì ? - Tiểu Kiệt khó hỉu
- Chào mọI ngườI ! Tôi về rồI ! – Ella bước vào nhà mặt thất thiểu
- Ella ! Chị bị sao thế ? – Nha Đầu lo lắng
- Ko sao ! Chỉ là chị sẽ phảI gặp chuyện nghiêm trọng khó giảI quyết thôi ! – Ella thở dài
- Chuyện nghiêm trọng khó giảI quyết ! Chuyện gì thế ? – các ss đồng thanh hỏI
- Ko có chuyện gì đâu ! Đây ! CuốI tuần này mong 6 ngườI đi nhé ! – Ella đưa cho các pro 6 tấm thiệp mờI
- Cái gì thế ? – các ss đứng xung quanh các pro
- Là party ! Sinh nhật cậu àh ? - ĐạI Nha quay lạI hỏI Ella
- Ko phảI ! Nhưng nếu các cậu muốn đến thì đi cùng họ ! Đến đó rồI mọI ngườI tự khắc sẽ biết ! Mà tôi dặn các cậu là đừng quá bất ngờ ! – Ella đi ngang qua các pro buông 1 câu khó hiểu rồI đi lên phòng
- Ơ ! – wangzi nhìn theo Ella khó hỉu
- Dấu mộc này là gì thế ? – guigui lật mặt sau của tấm thiệp lạI
- Dấu mộc đó là của…! Ơ ! Là của hoàng gia ! – A Vỹ reo lên
- Hoàng gia ? Chúng ta đc đi bữa tiệc của hoàng gia àh ? LạI còn ở Đài Bắc nữa ! – các ss bất ngờ
- Woa ! Vậy là phảI lục lạI đồ tây rồI ! – các pro phần khởI reo lên ( trừ wangzi)
- Thật ngốc ! Các cậu ko thấy lạ sao ? Nhà chúng ta đã phá sản rồI tạI sao lạI có thiệp mờI của hoàng gia mờI chúng ta ! Đã vậy lạI là Ella đưa cho chúng ta ? Chỉ trong giớI hoàng tộc mờI có tấm thiệp này ! Ko lẽ Ella là………..! – wangzi nghĩ thầm giật mình
…………………………..
---------------------phòng Hey girls---------------
- Làm sao đây ! Từ trước đến giờ chúng ta có khi nào đi party của hoàng gia đâu mà có lễ phục ! – Nha Đầu thở dài
- Apple ! Em có ko ? - Đồng đồng chồm tớI Apple
- Ko ! – Apple thở dài lắc đầu
- Ko biết còn ai có đây ! – meimei suy ngẫm
- Chị Hebe ! Chắc chắn chị Hebe có lễ phục vì chị ấy là tổng giám đốc nên chắc chắn đi rất nhìu bữa tiệc ! – guigui reo lên
- Đúng đó ! BuổI tốI cuốI tuần này là bắt đầu ! Ngày mai là thứ 7 rồI ! Chúng ta mau đặt vé tàu điện ngầm để tốI mai mình đi ! Thì sáng chủ nhật tớI nơi ! Sau đó chúng ta ghé ngang qua nhà Hebe ! – Nhu Triết tính toán tỉ mỉ
- Hể ! Ý kiến hay ! Mà ko biết từ lúc này cô bé khờ nhất nhà ta lạI biết tính toán ấy nhỉ ? – các ss nhìn Nhu Triết
- Ơ ! Em ko có thík Tiểu Kiệt ! - NhuTriết la toáng lên
- Hùm ! Em vẫn khờ như thường ! TụI chị đâu hỏI em đâu sao tự nhiên em khai ! Đúng là ngốc ! - Đồng đồng ký vào đầu Nhu Triết
- Mau gọI điện đặt vé đi ! Ko thôi ngày mai lết bộ bây giờ ! – guigui hốI ĐạI Nha
…………………………
---------------------BuổI tốI tạI ga điện ngầm-----------------
- Hành lý đầy đủ chưa ? – Guigui phấn khởI
- Câu này tụI chị phảI hỏI em mớI đúng đó ! – Apple chỉ guigui
- Ấy chết ! Hành lý em ở quầy bánh kẹo rồI ! – guigui hoảng hốt
- Biết ngay mà ! Tôi đã lấy cho cô rồI ! Thấy cô đi tay ko là biết rồI ! – wangzi đưa cho guigui vali lắc đầu thở dài
- Wa ! Quan tâm quá ! – các ss suýt xoa
- Cái gì chứ ! Ko đờI nào đâu ! – 2 ngườI đồng thanh
- Đúng là 1 perfect couple ! – các pro hùa theo
- Cái gì ? Chuyện đó ko bao giờ xảy ra ! – 2 ngườI đồng thanh lần nữa
- Tôi sẽ ko bao giờ thík 1 con ngườI lạnh lùng như con ngườI này ! – guigui chỉ wangzi
- Tôi cũng ko bao giờ thík 1 con quỷ ! – wangzi nhìn guigui cãi lạI
- Cái con ngườI lạnh như tảng băng kia ! Tắm nước nóng để tan băn đi ! Tôi nghĩ cỡ anh là nước nóng chắc phảI 100 độ đấy ! – guigui ko chịu thua
- Hê ! Hê ! Ngoài việc để thờI gian tắm nước nóng thì tôi nghĩ mình nên mua bùa còn có ý nghĩ hơn nhìu ! – wangzi cãi lạI
- Aaaaaaa ! Đủ rồI đấy ! – Nha Đầu la lớn đến nỗI làm vỡ mấy chiếc ly trong cửa hàng thức uống cách xe điện ngầm 5, 6 mét
- A ! Lỗ tai của tôi ! – all xoa xoa 2 bên lỗ tai
Xin mờI hành khách lên xe ! Xe điện sắp khởI hành đến Đài Bắc
---------------------trên xe điện-------------
- Lên đường ! – các ss phấn khởI
- Khoan đã ! - cửa xe sắp đóng lạI thì Chun leo lên
- Chun ? – all bất ngờ
- Ko cần phảI bất ngờ thế đâu ! Tôi lên Đài Bắc là có chút việc ! – Chun phủI tay
- Việc gì ? – all đồng thanh
- Là cái này ! – Chun chìa ra tấm thiệp
- Wa ! Anh cũng đc dự tiệc hoàng gia nữa àh ? – Guigui reo lên
- Tiệc hoàng gia ? Đây là tiệc hoàng gia sao ? – Chun nhìn kỹ tấm thiệp
- Thiệp này ai đưa cho anh ? – wangzi cầm tấm thiệp từ tay Chun hỏI rõ
- Là của pà chị Ariel ! – Chun nhớ lạI
-------------------hồI tưởng tốI hôm qua tạI nhà Ariel--------------
- Chun này ! Chị có cái này cho em ! – Ariel đưa cho Chun tấm thiệp
- Cái gì thế ? – Chun mở tấm thiệp ra
- TốI cuốI tuần này có buổI party ở Đài Bắc ! Em đến dự nhé ! – Ariel nháy mắt
- Party ? Party của ai thế ? Sao chị ko đến dự ? – Chun chồm lên hỏI Ariel
- Ko đc ! Ngày mai chị và Joe có ca phẫu thuật ! Đây là 1 bệnh nhân đang đc Joe làm bác sĩ riêng ! CuốI tuần này họ mở party ! Em đi giúp chị nhé ! – Ariel năng nỉ
- Hùm ! Sao em lạI có 1 ngườI chị họ như chị chứ ! – Chun nhăn mặt
- Gì chứ ! Có 1 ngườI chị họ như chị là quá tốt rồI đấy ! HồI mẫu giáo là ai cứu em ra khỏI đám con trai trong lớp hả ? – Ariel kể công
- Nhưng cuốI cùng cũng là em cứu chị ! Ko có sức mà bày đặc cứu em ! – Chun lắc đầu thở dài
- Hax ! Sao chị lạI có đưa em họ chả biết nhớ ơn như em chứ ! – Ariel tán nhẹ vào đầu Chun
- Wee ! Bà già ! Ko đc bắt chước ! – Chun chỉ Ariel
---------------------kết thúc hồI tưởng------------
- Thì ra là vậy ! – all gật gù
- Àh ! Mà mọI ngườI lên Đài Bắc làm gì ? – Chun thắc mắc
- Cũng đi party này nè ! – Ngao Khuyển chìa tấm thiệp ra
- Sao mọI ngườI lạI có cái này ? – Chun bất ngờ
- Là của Ella đưa cho chúng tôi ! – A Vỹ trả lờI
- Ella ? Vậy cô ấy cũng đc mờI àh ! Vậy cô ấy đâu ? – Chun nhìn quanh
- Ella nói có việc nên sẽ đi riêng ! Thất vọng lắm àh ? – Ngao Khuyển chọc Chun
- Gì chứ ! Còn lâu ! Tôi ko có thờI gian đâu ! – Chun giật mình biện minh
- Chắc chắn Ella có thân phận ko nhỏ trong giớI hoàng gia ! – Wangzi nghĩ thầm
- Anh đang nghĩ gì thế ? – guigui từ đâu xuất hiện
- Cô ! Cô đọc đc suy nghĩ của tôi àh ? – wangzi giật mình
- Đọc đc suy nghĩ của anh đâu phảI là khó ! – guigui cườI nham hiểm
- Hả ? – wangzi giật mình
- Gạt anh thôi ! Con ngườI anh là 1 tảng băng rồI ! Suy nghĩ của anh đc dấu trong mấy lớp băng ấy chứ ! – guigui ngồI xuống ghế cạnh wangzi mở bánh ra ăn
- hờ ! Đúng là ở gần 1 con quỷ như cô thì tôi ko chết vì sợ mà cũng chết vì bị cô doạ ! – wangzi thở phào
- Ăn ko ? – guigui chìa gói bánh cho wangzi
- Bánh gì thế ? – wangzi vừa nói vừa bỏ cả đống bánh vào họg
- Bánh xà lách ! – guigui trả lờI
- phụt ! Cái gì ? Xà lách àh ? – wangzi phun ra
- Sao thế ? – guigui nhìn vẻ mặt wangzi đang xanh xao
- Tôi chịu hết nổI rồI !…..- wangzi chạy vào nhà vệ sinh của xe điện ngầm nôn hết ra
- Anh ấy bị sao thế ? – guigui nhìn theo wangzi khó hỉu
- Cuộc đờI cậu nhóc này ghét nhất là xà lách ! Tôi e là wangzi đã nôn hết tất cả những thứ ăn từ hôm qua tớI giờ ! – Ngao Khuyển lắc đầu thở dài
- Hả ? Xà lách mà cũng ghét sao ? – guigui ngớ mặt ra
………………………..
- Anh có sao ko ? – guigui nhìn wangzi lo lắng
- Trừ việc nhức đầu, buồn nôn, chóng mặt thì mọI thứ đều ổn ! – wangzi xoa xoa cái đầu
- Sao cái này giống có thai quá dzậy ? – guigui gãi đầu khó hỉu
- Có thai cái đầu cô ! Là ai làm tôi ra nông nỗI này hả ? – wangzi quát lớn
- Hùm ! Là anh tự lấy ăn thôi ! Lúc đầu tôi đâu có biết anh dị ứng vớI xà lách ! – guigui cãi lạI
- Au ! au ! Cái đầu của tôi ! – wangzi xoa xoa cái đầu
- Anh xoa đầu như vậy ko khỏI đâu ! Tôi sẽ giúp anh ! – guigui cườI nham hiểm
- Hả ? Cái gì ? Giúp tôi ? – wangzi cảm thấy lo lắng
- Ting ! Ting ! Cái này sẽ giúp anh tốt thôi ! – guigui chìa ra 1 cây kim
- Hả ? Kim ! – wangzi la lên rồI bỏ chạy
- Này ! Sao anh lạI chạy ! Chỉ cần đâm kim vào đầu các ngón tay sẽ làm anh bớt nhức đầu hơn đó ! – guigui đuổI theo wangzi
- Cô đừng có lạI gần tôi ! aaa ! – wangzi vừa chạy vừa quay lạI
- Sao cái tàu điện ngầm này dài thế nhỉ ? Nhưng sao anh lạI chạy ? – guigui mở dép ra rượt theo wangzi
- Ngao Khuyển ! Sao cậu ko nói vớI guigui là wangzi cũng sợ chích ! – A Vỹ quay sang Ngao Khuyển
- Nhưng guigui đâu có hỏI ! – Ngao Khuyển giả ngây
…………………………..
Chuyến xe điện ngầm sắp qua hầm đến Đài Bắc ! MờI các hành khách ổn định chỗ ngồI !
- Wangzi ! Sao anh ko dừng lạI ! – guigui thở gấp
- Dừng lạI cho cô bắt àh ! – wangzi đứng lạI lạI thở gấp
Xì…….xì……….cành….cành
- Ơ ! Chuyện gì thế này ? – guigui và wangzi cảm thấy xe chạy vớI tốc độ quá nhanh
- Á !!!! – guigui sắp ngã ra khỏI xe vì cửa phụ của xe đóng ko chặt
- Guigui ! – wangzi kéo guigui lạI
- Hơ ! – guigui vẫn chưa hết mất hồn
- Nguy hiểm thật ! Mấy cửa phụ mà cũng ko chịu khoá chặt ! – wangzi thở phào
- Wangzi ! Anh lo cho tôi àh ? – guigui nhìn wangzi vẫn chưa hết sợ hãi
- Guigui ! Lần đầu tiên mình thấy guigui sợ hãi đến vậy ! – wangzi nghĩ thầm
- Huhuhuhu ! Tôi tưởng anh sẽ ko nắm lấy tay tôi chứ ! – guigui dựa vào vai wangzi oà khóc
- Qua rồI ! Qua rồI ! Tôi ko thả tay cô ra đâu ! – wangzi giơ tay lên xoa đầu guigui
- Hey ! 2 ngườI tình cảm xong chưa ! 2 ngườI định ko xuống xe àh ! – Ngao Khuyển nhìn wanggui trêu chọc
- Ơ ! Tình cảm gì chứ ! MọI chuyện ko như mọI ngườI nghĩ đâu ! – wanggui giật mình buông ra đồng thanh biện minh
- Trước khi biện mình thì em nên lau nước mắt đi đã ! - ĐạI Nha đưa cho guigui cái khăn
…………………………………..
- Các anh về khách sạn trước đi ! Chúng tôi cần đến 1 nơi ! - ĐạI Nha đẩy các pro vào xe taxi
- Các cô đi đâu ? – A Vỹ ló đầu ra
- Bí mật ! TốI nay gặp nhau ở bữa tiệc ! – Nha Đầu đẩy đầu A Vỹ vào xe
- Các cô có biết đường đến bữa tiệc ko đó ? – wangzi hỏI
- Biết ! Biết rồI ! Đâu phảI đây là lần đầu tiên chúng tôi đến Đài Bắc ! – guigui phủI tay
- Con quỷ như cô thì dù có lạc trên sa mạc cũng biết tự lần đường về đc mà ! Đi thôi tài xế ! – wangzi lắc đầu rồI quay sang tài xế
- Này ! Hoàng tử ! TốI nay dự tiệc anh chết vớI tôi ! – guigui chạy theo la lên
------------------------Biệt thự nhà Tian ------------------
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Villa2
- Woa ! Đây là nhà Hebe sao ? Lớn thật ! – các ss reo lên
- Như vậy đây cũng là nhà của guigui àh ! – Đồng đồng tròn xoe mắt
- Ko đâu ! Đây chỉ là nhà riêng của tôi thôi ! Còn nhà riêng mà pa để lạI cho guigui còn lớn gấp đôi ! – 1 cô gái mỉm cườI đứng đằng sau
- Woa ! Thật sao ! Gấp đôi lận àh ! – các ss bất ngờ
- À ! Mà lúc nãy ai nói thế ? – các ss nhìn nhau
- Tôi chỉ mớI đi có 3 ngày thôi mà mọI ngườI quên tôi àh ! – Hebe khoanh tay lắc đầu
- Woa ! Hebe ! – các ss reo lên chạy đến
- Này ! Này ! MọI ngườI ko cần thể hiện tình cảm như thế đâu ! – Hebe bị all ôm kín mít ko thể thở nỗI
……………………..
- Sao ? Tìm tôi có chuyện gì àh ? – Hebe đưa cho từng ngườI 1 ly Macchiato
- Chị Hebe ! TốI nay bọn em có party hoàng gia ! Nên phiền chị…….! – Nha Đầu ấp úng
- Cho mọI ngườI mượn đồ phảI ko ? – Hebe mỉm cườI đoán
- Bingo ! Chị cho bọn em mượn nhé ! – guigui năn nỉ
- Em năn nỉ cái gì chứ ! Đồ của em nhìu gấp đôi chị đấy ! – Hebe chỉ vào đầu guigui
- Hả ? – guigui khó hỉu
- MọI ngườI đi theo tôi ! Anna ! Đưa cho tôi chìa khoá phòng đồ ! – Hebe quay sang cô quản gia
- Vâng ! Đây ! Tiểu thư ! – Anna đưa cho Hebe 1 cái remote
……………………………….
Tít……cành…cành

- Hơ kai o ! Đây là……….! – các ss mở to mắt bất ngờ
- Đây là toàn bộ đồ của guigui đấy ! – Hebe chỉ vào 1 căn phòng vớI 50 tủ
- Woa ! Vậy dị chi phòng này có bao nhìu đồ thế ? – Apple vừa nói vừa chạy ùa vào phòng mở tủ ra đếm
- 1000 bộ ! Chưa tính những bộ nhỏ như đồ ngủ, đồ thể thao có cả đồ để ăn tốI nữa! – Hebe trả lờI khiến các ss sửng sốt
- Guigui ! Em giàu thật ! Đây toàn hàng hiệu ko đấy ! – các ss cầm mấy bộ đồ lên nâng niu
- Nào mọI ngườI ! Chọn cho mình 1 bộ đi ! RồI còn make up lạI nữa ! – Hebe vỗ tay hốI các ss
- Sao ? Make up àh ! – các ss há hốc nhìn Hebe
- Ko lẽ mọI ngườI định để vậy mà đi sao ? – Hebe chỉ toàn thân của các ss
…………………….
- Đây là đâu thế ? – Meimei nhìn xung quanh
- Đây là spa riêng của biệt thự ! MọI ngườI cứ tự nhiên ! – Hebe nháy mắt
- Spa ? – các ss bất ngờ trước căn phòng, à ko là 1 ngôi nhà lớn trong căn biệt thự siu lớn này
……………………..
- Á ! á ! Tôi ko muốn tút lông chân đâu ! – guigui la lên giãy giụa
- Đừng nhổ long mi nữa ! Đau quá ! aaaaa ! – Nha Đầu la lên làm cả biệt thự chấn động
- TộI nghiệp guigui và Nha Đầu thật ! Cứ như chúng ta vậy này ! Massage thật ko sướng gì bằng ! - Đồng đồng, Tiểu Man, Meimei mơ màng
- Chị sơn cho em màu này nhé ! – Apple đưa chai sơn móng cho cô nhân viên
- Mặt nạ mát thật ! – ĐạI Nha, Nhu Triết, Tiểu Huân thík thú
………………………
9 tiếng sau…………….
- Sao rồI ! MọI ngườI thấy thế nào ? – Hebe cườI tươi
- Đau quá đi ! – guigui xoa xoa chân
- Đúng đó ! – Nha Đầu xoa xoa cặp chân mày
- Thật thík ! – các ss còn lạI phấn khởI
- Gìơ mọI ngườI nhìn vào gương đi ! – Hebe bấm remote lập tức bức tường biến thành chiếc gương to lớn
- Woa ! Mình đây sao ? – các ss reo lên
- MọI ngườI ra xe đi ! – Hebe chỉ ra ngoài cửa
………………….
- Woa ! Còn đc đi limo nữa àh ! Đắt lắm đó ! – các ss tròn xoe mắt bất ngờ nhào lên xe
- Cám ơn chị 2 ! – Guigui quay lạI cúi đầu
- Thật ngốc ! Những thứ này đáng lý là của em đấy chứ ! – Hebe xoa đầu guigui
- Đi thôi ! guigui ! – các ss hốI
- Oh ! Tạm biệt chị ! – guigui vẫy tay tạm biệt Hebe rồI chạy ra leo lên xe
Ring…ring…
- Hoàn thành công việc rồI nhé ! Chút nữa tớ sẽ đến sau ! – Hebe bắt điện thoạI
……………………………..

Party hoàng gia tốI nay đã làm các ss phảI chịu khổ ( nhưng hình như chỉ có guigui và Nha Đầu ) ! Party tốI nay sẽ thế nào ? Và bí mật gì sẽ đc mở ra ? Ella sẽ chọn ai ? Đón xem Cup sau nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:05 pm

CUP 30 : A LONG PARTY

------------------------Party hoàng gia-----------
- Họ đến rồI kìa ! – A Vỹ reo lên
- Các….các….anh ! Nhìn kìa ! – A Vỹ lay lay các pro đang xem mấy tầm poster dán lên tường
- Cái gì thế ? – các pro ( trừ wangzi ) quay lạI bất ngờ đứng ngẩn ngơ
- Hi ! Xin lỗI nhé ! Khiến các anh đợI lâu ! – guigui khều wangzi
- Các cô bị lạc đường àh ! Sao đến giờ mớI……! – wangzi la lốI quay lạI bất ngờ



- Thế nào ! Đẹp ko ? Con quỷ này khi make up lên cũng ko đến nỗI đúng ko ? Này ! Anh làm gì đứng ngẩn ra đó vậy ? – guigui nghiêng đầu tự tin rồI lay lay wangzi
- Vẫn xấu như vậy ! – wangzi giật mình kịp lấy lạI phong thái phán 1 câu
- Cái gì chứ ! Hoàng tử ! Anh đừng tưởng mặc áo vest là đẹp hơn tôi nhé ! – guigui nổI giận => ai đờI lạI so vẻ đẹp vớI con trai
- Quỷ vẫn là quỷ thôi ! – wangzi thở dài lắc đầu
- Hoàng tử ! Anh chờ đó ! Tôi hứa sẽ ko tha cho anh đâu ! – guigui tức giận đẩy cửa vào trong nhà hàng rồI đột ngột quay trở ra đá vào chân wangzi 1 cái rồI mớI chịu đi vào
- Au ! au ! Con quỷ kia ! Cô đừng để tôi bắt đc cô đấy ! Vì đây là party nên tôi mờI tha cho cô thôi ! – wangzi ôm chân la lốI
- Wangzi ! MọI ngườI đang nhìn cậu kìa ! – Ngao Khuyển khẽ lay wangzi
- Ơ ! Sorry ! Sorry ! – wangzi quay lạI ngạI ngùng cúi đầu xin lỗI
…………………….
- Woa ! Lớn thật ! – các ss reo lên
- Đồ ăn cũng nhìu thật ! – guigui nhào tớI hàng đống thức ăn đc bày biện bắt mắt
- Này ! guigui ! Cô quên đây là party hoàng gia sao ? PhảI đi đứng ăn uống cho lịch sự vào chứ !! - Wangzi kéo tay guigui lạI thì thầm
- Hờ ! Đc thui ! Phiền thật ! Ăn tiệc mà ko đc thoảI mái nữa ! – guigui nhăn nhó cầm chiếc dĩa lên
- Là Buffet đó ! – Nha Đầu tròn xoe mắt
- Lần đầu tiên em thấy tiệc buffet àh ! – A Vỹ chạy lạI cạnh Nha Đầu
- Tue ya (đúng đó) ! Nghe nói tiệc Buffet ngon lắm ! – Nha Đầu phấn khởI nhìn xung quanh
- Vậy em làm vợ anh nhé ! Anh sẽ cho em ăn Buffet mỗI ngày ! – A Vỹ mơ màng nhìn lên trần
- Bốp !……….Bây giờ chúng ta ko có tiền để ăn Buffet mỗI ngày đâu ! – Ngao Khuyển tiện tay phan thẳng chiếc dĩa vào đầu A Vỹ
- Nha Đầu ! Món này ngon lắm nè ! – guigui 1 tay cầm 5 cây thịt nướng Hàn Quốc, 1 tay cầm ly cà phê nóng chạy lạI chỗ all đang đứng
- Guigui àh ! Cậu ko cần phảI độc chiếm nhìu thế đâu ! Vẫn còn nhìu mà ! – Nha Đầu nhìn guigui ái ngạI
- Ko đâu ! Thứ này ở ngoài đắt lắm ! Ko lấy nhanh thì hết đấy ! – guigui đút thẳng 5 miếng thịt của 5 cây vào miệng
- Ở đây ko ai tham ăn như cô đâu ! – wangzi nhìn guigui lắc đầu thở dài
- Anh ăn ko ? Bán anh 1 cây đó ! 1 cây 50 đồng ! – guigui đưa cho wangzi 1 cây
- 50 đồng ! Thà tôi tự lấy mà ko mất tiền ! – wangzi nhún vai đi ra chỗ thịt nướng
- Vậy tôi bán rẻ cho anh 30 đồng thôi ! – guigui đi theo wangzi ra giá
- Wangzi quả thật khác trước nhìu rồI ! Lúc trước nó là ngườI ko tiếc tiền ! 50 đồng đốI vớI nó chưa mua đc cây kẹo nữa ! Vậy mà bây giờ nó lạI tiếc 50 đồng ! – Ngao Khuyển nhìn theo wangzi và guigui suy ngẫm
- Chun đâu rồI ? Từ lúc vào cửa đã ko thấy đâu ! - ĐạI Nha nhìn quanh
- Chun vào trước chúng tôi ! Cậu ấy chỉ đây đây thôi ! – Ngao Khuyển nhìn quanh
- Ơ ! Mình đi lạc vào đâu thế này ? – Chun nhìn quanh thì thấy 1 cửa phòng hé mở
-----------------------phòng make up ---------------
- Tiểu thư ! Bắt đầu đc chưa ? – cô quản gia lay Ella
- Cô thấy tôi bắt đầu đc chưa ? Trước gương bây giờ là 1 công chúa Ella ! Tôi vĩnh viễn sẽ ko trở lạI thành chính mình nữa rồI ! – Ella nhìn vào gương thở dài rồI đứng dậy
- Tiểu thư ! Cô ổn chứ ? Cô có cần tôi giúp cô bỏ trốn ko ? – cô quản gia lo lắng
- Ko cần đâu Nari ! Cô đã giúp tôi chạy trốn 1 lần rồI ! Lần này dù tôi có chạy trốn lần nữa pa tôi cũng sẽ tìm ra tôi thôi ! – Ella đứng lạI mỉm cườI rồI đi tiếp
…………………………..
- Chuyện gì thế ? NgườI đó là Ella sao ? Ko lẽ Ella là…………! – Chun nghĩ thầm bất ngờ
…………………………
- Xin chào các khách mờI ở đây ! Xin mọI ngườI và các quý nhà báo nán lạI vài phút ! Như mọI ngườI cũng đã biết tôi là Đổng sự trưởng của ngân hàng KY ! Hôm nay tôi xin phép giớI thiệu vớI mọI ngườI ! Đây ! Con gái tôi Trần Gia Hoa ! – pa Ella phấn khởI giớI thiệu
-Woa ! Cô ấy xinh thật ! - mọI ngườI ồ lên khi từ trong 1 cô gái vớI dáng vẻ dịu dàng, sang trọng bước ra
- Wangzi ! Wangzi ! Nhìn kìa ! – guigui lay lay wangzi
- Ơ ! – wangzi bất ngờ
- Hả ? Đó là Ella sao ? – các pro và các ss cùng 1 suy nghĩ
- Đúng là những gì mình đoán ! Ella ko phảI là 1 con ngườI bình thường ! – wangzi nghĩ thầm
- Vậy ! Ko lẽ ! Ella là con gái duy nhất của ngân hàng KY sao ? – Chun đứng lặng nhìn lên sân khấu
tách…tách….- tiếng chụp ảnh bắt đầu vang lên, ánh sáng chói loá hiện lên ko dịu dàng chút nào ! Và từ nay Ella sẽ là trung điểm của cả thế giớI. Cuộc đờI Ella buộc chặt từ đây…..các nhà báo lần lượt đổ dồn về Ella hỏI những câu hỏI mà Ella đã phảI tập để trả lờI từ lúc nhỏ………
- Đương nhiên là party lần này ko chỉ để giớI thiệu cô công chúa của tôi mà còn để thông báo vớI mọI ngườI là tháng sau con gái tôi sẽ kết hôn 1 trong những vị hôn phu mà tôi chọn ! Và bây giờ con gái tôi sẽ chọn hôn phu cho mình ! – Đổng sự trưởng bước lên gần Ella rạng rỡ giớI thiệu
- MờI từng vị hôn phu lên nhảy 1 điệu vớI cô Ella để ra mắt ! Tổng cộng là 99 vị ! – ông quản gia giớI thiệu
- Sao ? 99 vị hôn phu ! Từ nhỏ Ella đã có 99 ngườI chồng chưa cướI rồI sao ? – Guigui há hốc giơ tay lên đếm
- Chả trách tôi cảm thấy Ella có cái gì đó rất lạ ! – wangzi suy ngẫm nhìn Ella đang khiêu vũ vớI từng ngườI
- Ella ! Em lấy anh đi ! Anh sẽ cho em hạnh phúc ! Và nhớ nói pa em là giao toàn quyền quản lý ngân hàng cho anh nhé ! Anh sẽ làm cho lớn mạnh hơn ! – 1 vị hôn phu vừa nhảy vớI Ella vừa thì thầm vào tai Ella
- Ella ! Chọn anh nhé ! Công ty của anh đang rất khó khăn ! Có thể nói vớI pa em trợ cấp cho công ty của anh ko ? – vị hôn phu tiếp theo cũng thì thầm vào tai Ella khi đang nhảy vớI Ella
- Hôm nay em đẹp lắm ! Em xứng đáng làm vợ anh ! Lấy em về ! Các bữa tiệc lớn anh ko cần phảI quê nữa vì có 1 ngườI vợ nhìu tiền như em ! - vị hôn phu kế tiếp cũng thì thầm
……………………
- Chà ! còn 10 vị hôn phu nữa ! Ella sẽ khiêu vũ đến gãy chân mất ! - ĐạI Nha nhìn vào chân Ella đã bắt đầu sưng lên vì giày cao gót quá chật
- Chết rồI ! Đau quá ! Cố lên Ella ! Chỉ còn 6 vị hôn phu nữa thôi ! Ko đc để pa mất mặt ! Nhưng……nhưng mình sẽ chọn ai đây ?? Ko lẽ chọn trong 6 anh em họ vì họ ko có ý nghĩ kinh khủng như bọn ngườI kia nhưng mà………..! – Ella nghĩ thầm khi đang nhảy vớI ngườI thứ 7 rồI nhìn các ss thở dài
- Ella sắp ko ổn rồI ! – Chun nhìn vào chân Ella lo lắng
- NgườI thứ 6 ! Vị hôn phu wangzi ! – ông quản gia gọI
- Cái gì ?? – all la lên
- Ơ ! Xin lỗI ! Các vị có chuyện gì thế ? – ông quản gia e dè nhìn all
- Chắc là ông…….! – wangzi vừa bước ra
- Wangzi ! Câu ra đây ! – thì bị Ella kéo ra sân khiêu vũ
- Ella ! – wangzi bất ngờ nhìn Ella
- Suỵt ! Cậu giúp tôi chuyện này nhé ! RồI tôi sẽ giảI thík sau ! – Ella nháy mắt rồI thì thầm vào tai wangzi
- Ơ ! – wangzi giật mình khó hỉu nhìn Ella
- Wangzi ! – guigui nghiêng đầu ỉu xìu nhìn wangzi đang khiêu vũ vớI Ella
- Sao guigui ! Chỗ này của em có 1 chút đau đúng ko ? - ĐạI Nha lạI gần guigui
- Hình như có 1 chút ! – guigui thật thà thở dài <= vẫn ko biết mình đang nói vớI ai
- Vậy là em thík wangzi rồI phảI ko ? - ĐạI Nha đứng phía sau guigui thì thầm
- Hình như là em thík cậu ta rồI ! – guigui thở dài
- Ủa ! Mà hồI nãy mình nói chuyện vớI ai thế ? – guigui quay lạI thì các pro và các ss đang đứng đằng sau
- Ơ ! MọI ngườI ! MọI ngườI đã nghe thấy gì rồI ? – guigui giật mình
- Gần 99% là em thík wangzi ! – Ngao Khuyển nhìn guigui chọc
- Gì chứ ! Lúc đó chỉ là em say thôi ! Ko tính nhé ! – guigui cãi lạI
- Em đâu có uống rượu đâu mà say ! – Đồng đồng chỉ vào ly cà phê guigui đang cầm
- Ơ ! Thì….thì bây giờ em uống đây ! – guigui bốI rốI cầm ly rượu trắng nhìn cứ như nước lọc bình thường đưa lên uống hết ly
- Guigui ! Em uống thiệt sao ? – all hoảng hốt
- Đúng đó ! – guigui đặt ly rỗng xuống bàn làm mọI ngườI gần đó bất ngờ
- Hì ! Họ bị lừa rồI ! Đây chắc chỉ là nước lọc thôi ! – guigui cườI thầm
- Woa ! Cô gái đó tuyệt thật ! 1 lần uống hết cả 1 ly rượu Pháp mà ko sao ! - mọI ngườI gần đó bàn tán xôn xao
- Sao ? Đây là rượu Pháp sao ? – guigui hoảng hốt la lên
- Đây là rượu Pháp ký hiệu LX vớI nồng độ cao ! Vì thế rượu chỉ đc nhấm nháp 1 chút đã bằng loạI rượu thường rồI ! – anh phục vụ tươi cườI giảI thík
- Hả ?? Ơ ! Gìơ sao tôi thấy chóng mặt quá ! – guigui bỗng loạng choạng rồI ngã ra sau
- Ơ ! guigui ! – các ss chạy ra đỡ guigui
- Chuyện gì ồn ào ở ngoài kia thế ? – wangzi nghĩ thầm nhìn ra chỗ mọI ngườI đang xôn xao rồI định bỏ tay Ella ra
- Khoan đã ! wangzi ! Sắp hết bản nhạc rồI ! Nhảy cho xong đi ! – Ella kéo wangzi lạI
- Nhưng Ella ! Tôi thấy chân cô sắp ko chịu nổI rồI kìa ! – wangzi chỉ vào chân Ella đã sưng vù lên
- Ko….sao đâu ! – Ella cố chịu đựng
- Ơ ! – Ella sắp buông tay vì chịu hết nỗI thì
- Wangzi ! Cậu cứ để cho tôi ! Cậu qua bên kia đi ! – có 1 bàn tay đến đỡ Ella rồI nháy mắt ra hiệu cho wangzi
- Chun ! – Ella bất ngờ nhìn lên
- Nào ! Bây giờ cô làm theo tôi nhé ! – Chun kéo Ella lên
- Giơ tay lên ! Thẳng ngườI ! Bước nhẹ theo tôi ! – Chun nói thầm
- Nhưng chân tôi ko còn nhảy đc nữa ! – Ella đưa mắt vào bàn chân đang sưng to
- Cố lên ! – Chun buông 1 câu rồI kéo nhấc ngườI Ella lên
- Ơ !…..shi shì ( cám ơn ) ! – Ella bất ngờ rồI mỉm cườI
- Cậu ta là ai thế ? – pa Ella hỏI ông quản gia ngồI bên cạnh
- Dạ ko biết ! Chắc là ngườI thứ 5 ! Ngao Khuyển ! – ông quản gia lắc đầu
- Ngao Khuyển àh ! Cậu ta khá đấy ! – pa Ella gật gù suy ngẫm
………………….
- Có chuyện gì vậy ? – Wangzi đến chỗ các ss và các pro đang vây quanh ghế sofa
- Mệt quá ! Con gái gì nặng chết đc ! – Ngao Khuyển thở hổn hển
- Con quỷ này bị sao vậy ? – wangzi quay sang hỏI các ss rồI sờ lên trán guigui
- Ko sao cả ! Chỉ là uống rượu Pháp nên mớI bị như thế thôi ! - ĐạI Nha thở dài lắc đầu
- Hả ?? Rượu Pháp ? – wangzi khó hỉu
- Là loạI rượu LX gì đó đó ! Đã vậy còn uống hết cả 1 ly đầy trong vài giây ! - Đồng đồng chống cằm thở dài
- Đúng là ngốc ! Con quỷ này chỉ cần nhấm 1 tý thôi thì cũng đủ say rồI ! – wangzi nhìn guigui lắc đầu
- Vậy giao guigui lạI cho cậu ! Chúng tôi đi ăn chút gì cái đã ! – all lơ là lảng đi chỗ
- Wee ! Này ! Còn tôi ko biết đói àh ! – wangzi la lên
- Ơ ! – guigui chập chờn tỉnh dậy
- Woa ! Cô tỉnh rồI sao ? Ko ngờ sức của cô cũng ghê gớm thế ! MớI say có 1 chút đã tỉnh rồI ! Chứ cỡ ngườI bình thường thì chiều ngày mai mớI tỉnh ! – wangzi giật mình
- ……………..- guigui bước xuống ghế sofa ra mở cửa phòng ra ngoài
- Cô đi đâu đấy ? – wangzi hỏI vớI
- Đi lấy nước ! – guigui chập choạng bước ra ngoài
- Ko biết cô ta có gây chuyện gì ko đây ? PhảI đi theo mớI đc ! – wangzi suy ngẫm
- Ơ ! Con quỷ đó đâu rồI ? – wangzi bước ra khỏI phòng quay qua quay lạI nhìn 2 bên hành lang
…………………………….
- Sau đây là sự quyết định của cô công chúa tập đoàn ngân hàng KY ! – ông quản gia giớI thiệu
Waaaa ! bốp ! bốp ! - tiếng vỗ tay náo nhiệt hơn
- Chào mọI ngườI ! Chào pa ! NgườI đang đứng trước mặt mọI ngườI và pa đây ko phảI là con, ko phảI là 1 cô công chúa mà mọI ngườI nhìn thấy ! mà là 1 con ngườI hoàn toàn xa lạ, 1 ngườI ko có cảm giác ! – Ella bước lên hậu trường tự tin, dõng dạc
- Ella ! Con đang nói gì vậy ? – Ông đổng sự trưởng đứng lên nổI giận
- Pa ! Có bao giờ pa nghĩ là muốn gặp con ko ? – Ella cầm mic quay lạI nhìn vào đổng sự trưởng
- Gặp mặt ? Chẳng phảI ta đang gặp mặt con rồI đó thôi ! – ông đổng sự trưởng nghiêm nghị
- Đang ? Pa nghĩ ngườI đứng trước mặt pa bây giờ là con của pa sao ? Pa nhầm rồI ! Pa đang gặp chỉ là bản sau của 1 công chúa Ella thôi ! Cô công chúa thật sự là con đây ! – Ella vừa xong liền tháo bộ tóc giả dài thẳng mượt quăng xuống đất



- Woa ! Cô ấy thả tóc giả ra cũng xinh thật ! - mọi người trầm trồ
- Ella ! Con đang làm gì thế ? Con dám sao ? – ông đổng sự trưởng tức giận lạI gần Ella định giơ tay đánh Ella thì
- Nếu còn thờI gian để suy nghĩ thì hãy suy nghĩ đi ! Đừng để sau này hốI tiếc đấy ! – guigui bước ra đỡ tay pa Ella
- Cô là ai ? – ông đổng sự trưởng nhìn guigui
- Là 1 ngườI mà ông ko cần biết, ko cần suy nghĩ, ko cần nhìn tớI ! – guigui chập choạng
- Cô đang say àh ? – ông đổng sự trưởng nhìn guigui
- Hình như là vậy ! Mặc dù tôi say nhưng vẫn có thể nghĩ đc ! Vẫn cảm nhận đc sự hốI hận ! Còn ông thì đã dường như đã chết rồI ! – guigui ngồI bệch xuống đất
- Guigui ! – Ella bất ngờ
- Cô dám nói thế sao ? Cô ko sợ công ty cô phá sản àh ? – pa Ella tức giận
- Ông ko thể làm công ty tôi phá sản đc đâu ! Vì tôi làm gì có công ty ! – guigui phì cườI
- Ơ ! Cô ko thuộc hoàng gia sao lạI vào đc đây ? Cô vào trộm àh ? Bảo vệ đâu ! – pa Ella nhìn guigui suy ngẫm
- Ai nói guigui ko thuộc hoàng gia ! – Hebe bước lên
- Sao ??? – wangzi đang đi tìm guigui thì giật mình nhìn lên
…………………………………..

1 buổI Party dài ! 1 quyết định ngắn ! Liệu Ella sẽ quyết định như thế nào ? Cup sau guigui sẽ bị vạch trần ? Điều gì đã làm Ella trở nên mạnh mẽ hơn ? Và Cup sau bí mật gì sẽ đc giảI đáp ? Đón xem nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:11 pm

CUP 31 : CONDITION

- Chị Hebe ! Đừng nói ! – guigui giật nhẹ chiếc váy Hebe rồI ngước mặt lên khẽ lắc đầu
- Guigui ! – Hebe nhìn xuống dướI chân mình guigui đang cố ra hiệu lệnh đừng nói
- Chết rồI ! Như thế guigui sẽ bị lật tẩy là chủ tịch công ty quảng cáo lớn nhất châu Á ( xem Cup 11 ) ! Đã vậy ở đây lạI có rất nhìu nhà báo ! - ĐạI Nha nghĩ thầm lo lắng
- Cô gái kia ! Cô nói thế là sao ? Cô bé này là ai ? Và chính cô là ai ? – pa Ella chỉ vào guigui
*( lưu ý : Từ trước tớI giờ chủ tịch công ty là Sel nên Hebe vẫn chưa đc biết tớI vớI thân phận địa vị nào, kể cả guigui nhưng chỉ có duy nhất các ss biết )
- Là….là …….! – Hebe ấp úng nhìn guigui
- Là bạn của con ! Là bạn thân của con ! Vậy có đc tính trong giớI hoàng gia ko ? – Ella nhanh trí chen vào
- Hả ? – Hebe, guigui, và tất cả mọI người ngơ ngườI ra còn Ella thì cườI huề
- Phù ! May quá ! Vẫn ko bị lộ tẩy ! – guigui nghĩ thầm thở phào
- Bạn bè gì vớI những ngườI này ! Thì ra do những ngườI này đã làm con thay đổI nhìu ! Lần này ta phảI mang con qua Mỹ ko cho con đi ngao du vớI những hạng ngườI này ! – pa Ella tức giận
- Hạng ngườI này ! Hạng ngườI này là hạng ngườI nào ! Có khi chúng tôi đc hạnh phúc khi đc làm hạng ngườI này đấy ! – Chun bước lên nghiêm nghị
- Ơ ! Chả phảI cậu là Ngao Khuyển sao ? Là con trai đầu của công ty Macchiato sao ? – pa Ella khó hiểu nhìn Chun
- Hả ? Ngao Khuyển ? Là tôi mà ! – Ngao Khuyển chỉ vào mình
- Cái gì ? Vậy cậu là ai ? – pa Ella chỉ vào Chun
- Là vị hôn phu tương lai mà chính con chọn ! – Ella kéo tay Chun lạI nhón chân kiss lên môi Chun làm Chun bất ngờ
- Hả ??? - mọI ngườI xung quanh giật mình bất ngờ
- ……….- còn pa Ella há hốc nói ko nên lờI
tách……tách…..tách !!! Tiếng chụp hình lạI vang lên !
………………………….
Các nhà báo đua nhau đến vây quanh Ella và Chun
- Xin hỏI 2 ngườI đã quen nhau mấy năm rồI ? – 1 nhà báo hỏI
- 1tháng ! Chúng tôi quen nhau 1 tháng ! – Ella mỉm cườI
- Ella ! – Chun nhìn Ella khó hiểu
- Cứ cườI đi ! Anh hứa là sẽ giúp tôi mà ! – Ella giật nhẹ tay Chun
- Giúp cô ? – Chun nhớ lạI sau điệu nhảy
---------------------HồI tưởng sau điệu nhảy -------------
- Anh rủ tôi ra đây làm gì ? – Ella khó hiểu khi bứơc ra ban công
- Cô thấy thế nào ? – Chun dựa vào thành ban công
- Là sao ? – Ella khó hiểu
- Cô cảm thấy thế nào khi bước ra ban công ? Có tốt hơn khi ở trong party đó ko ? Đứng trước bao nhiêu ngườI ? – Chun mỉm cườI quay lạI nhìn Ella
- Đúng là tốt hơn nhiều ! Cảm giác rất dễ chịu ! Cứ ngỡ mình đc trở thành ngườI bình thường ấy ! – Ella nhắm mắt lạI
- Ko ngờ cô lạI là cô công chúa của Ngân hàng KY lớn nhất thế giớI ! – Chun quay sang Ella
- Có đôi lúc tôi ước mình là 1 ngườI bình thường ! 1 cô gái bình thường như những ngày tôi sống ở tiệm Macchiato ! Ko phảI học các nghi thức phức tạp ! – Ella thở dài
- Biết bao nhiu ngườI muốn đc như cô ! Muốn gì đc đó ! Chả phảI rất hạnh phúc sao ? – Chun xoa đầu Ella
- Muốn gì đc đó ! Nhưng thứ tôi muốn nhất lạI ko đc ! – Ella thờ dài
- Là gì ? 1 đạI tiểu thư như cô muốn gì mà ko đc ? – Chun khó hiểu
- Là tự do ! Tôi muốn mình đc tự do chơi trò cảm giác mạnh ở khu vui chơi bình thường, ăn cơm vui vẻ, thoảI mái như 1 gia đình, nói lớn giọng, đi thoảI mái và nhìu nhìu nữa ! – Ella nhớ lạI những chuyện ở tiệm Macchiato
- Vậy thì cho cô cái này ! – Chun nhặt 1 chiếc lá đưa cho Ella
- Cái này là………..? – Ella khó hiểu
- Là chiếc lá đã bị héo ! Đáng lẽ nó chỉ đáng để bỏ vào sọt rác ! Nhưng nó lạI cố gắng bay lên ban công để ko bị ngườI ta quét đi ! Cô phảI thật sự mạnh mẽ như nó để có đc điều mà cô muốn ! – Chun nháy mắt
- Vậy anh hứa sẽ giúp tôi chứ ? – Ella nhìn chiếc lá rồI mỉm cườI quay sang hỏI Chun
- Bất cứ chuyện gì tôi cũng có thể giúp cô ! – Chun mỉm cườI gật đầu
- Vậy tôi đi trước đây ! shi shì ! – Ella cúi đầu rồI bỏ vào trong
- Ơ ! Nhưng mà tôi giúp cô chuyện gì ? – Chun thắc mắc
………………………..
----------------------------------kết thúc hồI tưởng-----------------
- Nhưng tôi đâu nghĩ sẽ giúp cô chuyện này ! – Chun khẽ nói vào tai Ella
- Cố lên ! – Ella buông nhẹ 1 câu rồI mỉm cườI
- Rốt cuộc ! Cô gái này là thế nào ? – Chun nhìn chằm chằm Ella
- Cho hỏI ! 1 tháng ! Có phảI là quá ít ! – 1 nhà báo hỏI tiếp
- Nếu so vớI những vị hôn phu pa tôi chọn thì tôi quen anh ấy lâu nhất đấy ! – Ella nhìn sang ông đổng sự trưởng đang rất tức giận nhưng ko làm đc gì
- Oh ! Vậy cho chúng tôi biết 2 ngườI dự định khi nào sẽ kết hôn ! – 1 phóng viên hỏI tiếp
- Chúng tôi vẫn chưa biết ! Khi nào có thông tin chúng tôi sẽ thông báo sau ! – Ella mỉm cườI
- Ngay tuần sau ! Ta nói ngay tuần sau ! – ông đổng sự trưởng la lên
- Pa ?? – Ella giật mình la lên
- Oh ! MọI ngườI ! Còn đứng đây làm gì nữa ! Ông đổng sự trưởng nói về việc kết hôn kìa ! – các phóng viên chạy ùa từ Ella sang Pa Ella 1 cách chóng mặt
- Đổng sự trưởng ! Xin cho biết lý do vì sao ông quyết định chàng trai ko rõ lai lịch này ! Hơn nữa lạI ko phảI 1 trong 99 vị hôn phu ! – các phóng viên đổ dồn về 1 câu hỏI
- Thì bây giờ tôi chọn cậu ta là vị hôn phu thứ 100 ! Con gái tôi chọn ngườI thứ 100 thì tôi cũng chọn ngườI thứ 100 ! – Ông đổng sự trưởng nhìn Ella mỉm cườI
- Pa ! Pa đang muốn trả thù con phảI ko ? – Ella đưa mắt ra hiệu kín
- Chính con đã ép pa trước ! – Pa Ella đưa mắt ra hiệu lạI
- Pa !!! Ma !! – Ella làm vẻ mặt nhõng nhẽo nhìn Đổng sự trưởng và phu nhân
- Gìơ thì tôi bị lôi vào cuộc rồI ! Tiểu thư Ella à ko là vợ tương lai ạ ! – Chun khẽ thì thầm vào tai Ella
- Ai bảo anh là ngườI thứ 100 ! – Ella thở dài rồI dậm chân bước ra ngoài
- NgườI thứ 100 thì sao ? – Chun khó hiểu
- Waaa ! Cô Ella ! Xin khoan đi đã ! Vẫn còn câu hỏI cho cô mà ! – các phóng viên chạy ùa ra ngoài kéo theo Chun ra ngoài luôn
-------------------------hồI ức 15 tuổI của Ella----------------
- Xin lỗI bạn ! Mình ko thể thík bạn vì mình đã có bạn gái ! – 1 cậu con trai cúi đầu rồI bỏ đi
- Thật đáng ghét ! Chỉ vì 99 vị hôn phu của pa mà từ nhỏ tớI giờ mình bị 99 ngườI con trai mình thík thật sự từ chốI ! TạI sao lúc nào cũng là số 99 ! ĐợI đó ! Mình sẽ chọn chàng hoàng tử thứ 100 ! Mình thề đó ! Chồng mình phảI là ngườI thứ 100 ! – Ella hét lên
--------------------------kết thúc hồI ức------------------
- Ông quyết định chọn cậu ta sao ? – mẹ Ella quay sang hỏI nhỏ
- Ai bảo cậu ta là ngườI thứ 100 ! – Pa Ella mỉm cườI
- Hả ?? Thứ 100 ? - mẹ Ella cũng khó hỉu
* Thì ra Pa Ella nghe trộm đc lờI thề của Ella nên bao nhiu năm nay ráng tìm vị hôn phu thứ 100 nhưng vẫn ko đc ^^ Ko ngờ Chun lạI là ngườI thứ 100………….
- Bà ko cần biết đâu ! Nhưng tôi thấy cậu ta khá đấy ! – Pa Ella gật gù cườI nham hiểm
……………………………….

- Hùm ! Sao tôi lại phảI cõng con quỷ này ? Cô ta ko phảI ngườI mà ! – wangzi la lên
- Vì đâu có ai cõng đc guigui ! Cậu đã cõng nó 1 lần rồI thì lần này cũng dễ thôi ! – Ngao Khuyển nhún vai
- Dễ lúc nào hả ? Sao lạI ko kêu xe taxi đi cho nhanh ? – wangzi bức dọc
- Khách sạn của chúng ta chỉ gần đây thôi ! Đi bộ cho bớt tiền ! - Tiểu Kiệt tính toán
- Chúng ta đi đc bao nhiu phút rồI ? – wangzi quay sang hỏI A Vỹ
- 1 tiếng ! – A Vỹ trả lờI
- Cái gì ? 1 tiếng mà vẫn chưa tớI như thế gọI là gần àh ? – wangzi la lốI
- Đúng đó ! Chúng tôi cũng đã mỏI chân lắm rồI ! – các ss than thở ngồI xuống 1 bờ thềm gần đó
- MỏI chết đi đc ! Cô ta ko chỉ là quỷ mà còn là heo quỷ nữa !– wangzi thả guigui xuống thềm rồI vỗ vỗ vào cái chân
- Nhưng kể ra guigui cũng sướng thật ! Sau khi quậy tưng buổI party xong rồI lăn ra ngủ còn đc hoàng tử cõng nữa chứ ! Ngọt ngào thật ! – các ss mơ màng
- Ngọt gì ! Tôi lạI thấy mệt từ vai đến chân đây này ! – wangzi cằn nhằn
- Sao cậu ko chút ấm áp nào hết vậy ? Chả trách guigui lạI nói cậu là 1 cục tảng băng ! - Đồng đồng đẩy đầu wangzi
- Còn cô ta là 1 mớ phiền phức đấy ! Từ khi gặp cô ta tôi chưa bao giờ đc yên cả ! – wangzi cằn nhằn nhìn guigui
- Nhưng sẽ có lúc mớ phiền phúc này sẽ làm cậu nhớ nhìu đấy ! - Tiểu Út đánh vào vai wangzi
- Cái gì chứ ! Còn lâu tôi mớI nhớ cô ta ! – wangzi đỏ mặt quay qua chỗ khác
- Thôi ! Đứng lên về nào ! Sắp qua 12g rồI ! Khách sạn sẽ đóng cửa mất ! – Ngao Khuyển nhắc
- Thật mệt quá đi ! GọI 1 xe taxi đi cho xong ! – all than thở lê từng bước nặng nề
- Ko đc ! MọI ngườI phảI cố lên nào ! Sắp tớI rồI ! - Tiểu Kiệt ngăn cản
- Còn bao lâu nữa ? – Nhu Triết quay qua hỏI Tiểu Kiệt
- 30 phút nữa ! - Tiểu Kiệt dửng dưng
- Cái gì ? 30 phút nữa ? Vậy mà là sắp tớI sao ? – all quay lạI la lên
Trên 1 con đường Đài Bắc vắng vẻ ( vì bây giờ là 11g p.m ) có 15 bóng ngườI lê từng bước nặng nề nhưng họ vẫn nói chuyện ra vui vẻ, nói sao nhỉ ? Chỉ thấy nó giống hệt như 1 gia đình, 1 đạI gia đình thật sự !
……………………………
--------------------------phòng các pro (ở khách sạn)-------------
- Lần này đủ 2 phòng nhưng nhớ lúc trước ngủ chung 1 phòng thì vui hơn ! –A Vỹ xìu mặt
- Phiền thì có ! – Wangzi ném gốI vào đầu A Vỹ
- A Vỹ nói cũng đúng đó ! Đúng là có 1 chút hơi buồn ! – Ngao Khuyển hùa theo
- Tôi tắt đèn đây ! - Tiểu Út nhào tớI công tắc gần cửa thì
cộc….cộc….
- Ai đó ? - Tiểu Út mở cửa ra
- Các anh cho chúng tôi ngủ chung vớI ! – các ss ùa vào nài nỉ
- Các cô có phòng sao ko về ngủ ? – wangzi ngồI bật dậy
- Chúng tôi ngủ ko đc ! – Nha Đầu khổ sở
- Sao lạI ngủ ko đc ? Ko lẽ em nhớ anh àh ? – A Vỹ xà đến Nha Đầu
- Còn lâu Nha Đầu mớI nhớ cậu ! - Đồng đồng tiện tay phan thẳng gốI vào mặt A Vỹ
- Vậy là chuyện gì ? – Ngao Khuyển thắc mắc
- Chuyện là vầy ! – Meimei nhớ lạI
-------------------hồI tưởng------------
Phòng các ss
- Mệt chết đc ! Đúng là về khách sạn là nhất ! – Nha Đầu reo lên
- Guigui vẫn cứ ngủ như chết ! Ko biết khi nào tỉnh đây ! - ĐạI Nha đắp khăn ướt lên trán guigui
- Ai vào sau mà ko chịu đóng cửa nữa ! Meimei ! Em ra đóng giúp chị đi ! - Đồng đồng vừa soạn đồ vừa sai meimei
- Ủa ! Em nhớ là em đóng rồI mà ! – meimei khó hỉu chạy ra đóng thì meimei nghe nghe thấy 2 chị lao công nói chuyện vớI nhau ngoài hành lang
- Cô biết ko ? Tôi làm ở đây bao nhiu năm rồI giờ mớI biết khách sạn này có ma đấy ! – cô lao công 1 ra vẻ bí hiểm
- Cái gì ? Ở đây có ma sao ? – cô lao công 2 giật mình
- Đúng vậy ! Cứ đúng 12 giờ sẽ có tiếng gõ cửa ! Nếu phòng nào nghe thấy tiếng gõ cửa thì ko đc mở cửa ra nếu ko thì……….! – cô lao công 1 lắc đầu chật lưỡI
- Ghê vậy àh ? Vậy chúng ta phảI đi thôi ! Sắp đến 12 giờ rồI ! – cô lao công 2 kéo tay cô lao công 1 đi nhanh
- Hả ?? Gìơ này là ? – meimei giơ tay lên nhìn đồng hồ
- 11g45 !! – meimei thét lên
- Ừ ! Thì 11g45 ! – các ss tỉnh bơ ko hỉu gì hết
- Maaaaa ! – Meimei hét lên đóng sầm cửa lạI chạy vào trong mặt tái mét
- Meimei ! Em sao thế ? Sao lạI gọI tên guigui ( guigui = ma) ? - ĐạI Nha sờ lên trán meimei
- Các chị ! Lúc nãy em nghe 2 cô lao công nói vớI nhau là khách sạn này có ma ! Đúng 12 giờ đêm sẽ nghe tiếng gõ cửa ! Đáng sợ quá ! – meimei trùm mền lạI
- Hả ?? Có ma sao ?? – các ss bổng cảm thấy ớn lạnh
- Bây giờ là mấy giờ ? – Đồng đồng run rẩy nhìn lên đồng báo thức
- mười….mười….một giờ….năm…năm…mươi !!!!!! – Nha Đầu run rẩy đọc lên
- Áaaaaaa ! – các ss la lên ai cũng xách gốI chạy ra ngoài
---------------------------hồI tưởng kết thúc--------------
- Vậy là các cô chọn cách qua phòng tôi ? – Ngao Khuyển tỉnh bơ
- Sao các anh ko có phản ứng gì thế ? Các anh ko sợ ma àh ? – Đồng đồng bất ngờ trước vẻ tỉnh như ruồI của các pro ( trừ willium)
- Cô ko thấy có ngườI còn sợ ma hơn các cô sao ? - Tiểu Út chỉ Willium đang ôm chặt tay Wangzi
- Thật nhảm nhí ! Chuyện đó mà các cô cũng tin sao ? – wangzi tiện thể vung tay đấm thẳng vào mặt willium
- Chết rồI ! – Nha Đầu chợt la lên
- Chuyện gì ? – all giật mình
- Chúng ta bỏ quên guigui ở lạI phòng 1 mình rồI ! – Nha Đâu la lên
- Hả ?? Mấy giờ rồI ? - ĐạI Nha nhìn lên đồng hồ
- Chị 2 ! mườI hai giờ rồI đó !!! – meimei trả lờI bằng giọng sợ hãi
cộc….cộc…cộc……
- Áaaaaa !!!!!!!! – all giật mình la lên
- Vậy là chuyện đó có thật sao ???? – các pro ôm nhau la lên ( trừ wangzi)
- Đáng sợ quá !!!! – các ss nhào lên giường, cả đám ôm chầm lấy nhau
- Thật vớ vẩn ! – wangzi vẫn ko tin nhào xuống giường định mở cửa
- Wangzi !!! Đừng mở cửa !! Là ma đó ! – các ss đồng thanh la lên
- Đúng là nhảm nhí ! Còn lâu tôi mớI tin ! – wangzi vừa nói vừa mở cửa ra
- Áaaaaaaa !!!!!………………..
…………………………..
1 đêm kinh hoàng xảy ra ! Liệu sẽ xảy ra chuyện gì khi cánh cửa đó mở ra ? Thật bất ngờ, thân phận của guigui vẫn nằm trong bí mật vậy đến khi nào cái bí mật đó đc mở ra ? Và 1 bí mật lớn nhất bấy lâu này là gì ? Đón xem Cup sau nhé ! Thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:12 pm

CUP 32 : A NIGHT MEMORABLE

- Anh 2 !!! Em ko muốn chết !!! – willium nhắm tịt mắt khi wangzi mở cửa ra
- Đã nói là khách sạn này có vấn đề rồI mà vẫn ráng ở !!! – Ngao Khuyển cũng nhắm tịt mắt ôm chặt Willium
- Nhưng….ở đây nó rẻ !! – Tiểu Kiệt chùm kín mền run rẩy
- MọI ngườI sao thế ! – guigui ôm gốI mặt ngơ ngát
- Guigui !! – các pro ngước mặt lên bất ngờ ( trừ wangzi)
- Con quỷ này chứ còn ai ! Chỉ 1 mình cô ta là đủ đáng sợ rồI ! – wangzi lắc đầu
- Đúng vậy ! Bây giờ em thấy dường như ko có gì đáng sợ bằng guigui !! – Nha Đầu gật gù
- Các chị sao lạI hùa cho Anh ta !! Mà sao các chị lạI ở đây ? – guigui bước vào phòng
- Ko có gì chỉ là 1 chuyện ma nhảm nhí thôi ! - Đồng đồng thở phào
- Rõ ràng là em nghe 2 cô lao công nói vậy mà ! – Meimei gãi đầu khó hỉu
- May là tôi đã ko tin ! – wangzi thở phào
- Tin gì mấy tin nhảm đó ! Ma làm gì có thật !! – guigui ngồI xuống giường
- Đúng vậy ! Chỉ cần có quỷ thôi đã đủ đáng sợ rồI ! – wangzi xỉa xói
- Vậy bây giờ các cô có thể về phòng đc chưa ! 12g15 rồI đó ! Ngày mai còn dậy sớm để về Đài Trung nữa ! – Ngao Khuyển ngáp dài
- Ngày mai về rồI sao ? – các ss đồng thanh
- Vậy các cô muốn ở đây làm gì nữa ?? – Tiểu Út thắc mắc
- Dù gì thì cũng đã đến đây rồI ! Mình ở lạI chơi 1 chút đi ! – guigui năn nĩ
- Ko đc ! Ngày mai về sớm vì chỉ có chuyến xe sáng mai giảm giá 50% thôi ! - Tiểu Kiết tính toán
- Có cần phảI tiết kiệm thế ko ? Vé xe điện chỉ có 200 đồng (đài tệ) ! Vậy là rẻ lắm rồI đó ! – Nhu Triết thở dài
- Ko cần biết ! Mai về là mai về ! – Ngao Khuyển quyết định
- Đúng là đồ keo kiệt ! – các ss về phòng mà trong lòng ko phục
Vù…….
- Áaaaaaaaaaaaaaaaa!!! – các ss vừa mớI bước ra khỏI phòng thì có 1 bóng trắng bay vụt qua
- Maaaaa !! – các ss xồng xộc vào phòng các pro
- Áaaaaa ! Các cô có duyên ko ? Sao lạI tự ý vào phòng mà ko gõ cửa ! - vừa lúc đó các pro đã cởI quần ngoài ra ( vì các pro mặt quần short khi ngủ ) chuẩn bị nằm ngủ
- Ở…..ở ngoài……có…có ma !!!! – các ss la lên => lúc này các ss ko để ý các pro đang mặc quần short
- Cái gì !! Ma àh !! Há há ! Các cô định lạI bày thêm chuyện àh !! – các pro phì cườI
- Thật đó !! Chúng tôi vừa mớI ra khỏI cửa thì có 1 bóng trắng bay qua !!! Đáng sợ quá !! – meimei ôm chặt cái gốI
- Chúng tôi có thấy gì đâu nào !! –Wangzi bước ra mở cửa nhưng mặt hướng vào bên trong
Vù………….
- Áaaaaaaaa !! – các pro la inh ỏI đóng cửa chạy vào trong
- Là….là ma thật đó ! – willium ôm chân Ngao Khuyển
- Đáng sợ quá !!! – các pro xanh mặt ôm nhau
- MọI ngườI sao thế ? – wangzi nhìn ra ngoài
Vù…………..
- Hớ !! – wangzi giật mình đứng lặng, mặt tái mét
- Wangzi !! Cậu sao thế ?? Đóng cửa mau lên ! – all la lên
- Áaaaaa !! – wangzi đóng sầm cửa chạy như bay đến chỗ all
- Wangzi !! Cậu cũng sợ ma àh ?? – các ss lần đầu tiên thấy wangzi như vậy
- ………….- wangzi xanh mặt ko nói gì
cộc….cộc…
- Tiếng….. tiếng gõ cửa kìa !! Ai ra mở cửa đi !! – Nha Đầu run rẩy
- Khùng àh !! Ra mở cho chết sao ?? – Ngao Khuyển run rẩy, mồ hôi nhễ nhạI
- Nhưng lỡ ko phảI là ma sao ?? - ĐạI Nha hỏI lạI
- Ko ma cũng là quỷ thôi ! – A Vỹ run rẩy
- Quỷ !! A đúng rồI ! Nãy giờ ko thấy guigui đâu ! - Đồng đồng phát hiện
- Hog lẽ !!! Guigui đã bị ma đem đi rồI sao ?? – willium suy tưởng
- Nhảm thật ! Ma làm gì bắt đc quỷ !! – Ngao khuyển ném gốI vào đầu willium
- Vậy thì anh ra mở cửa đi !! – các ss đồng thanh
- Ko !! Ko đâu !! – Ngao khuyển lắc đầu
- A Vỹ àh ! Anh ra mở cửa nhé !! – Nha Đầu nhìn A Vỹ vớI ánh mắt năn nĩ
- Hơ kai o (đáng yêu thật !! ) Đc rồI ! Em tin tưởng anh như thế anh sẽ làm !! – A Vỹ vỗ ngực tự hào
- Nhanh lên đi !! – all ném gốI vào đầu A Vỹ
……cạch………
- Sao mà lâu thế !! Gõ muốn đau cả tay !! – guigui bước vào
- Là guigui àh !! – all thở phào
- Cô chưa bị bắt sao ?? – willium la lên
- Bị bắt cái gì chứ ?? Mà ai bắt ?? – guigui khó hỉu
- Ma !! – all đồng thanh
- Cái gì ?? Ma àh ??…………hơ ! há há há !! – guigui ngẩn ngườI ra rồI ôm bụng cườI
- Ơ !! – all bất ngờ trước thái độ của guigui
- MọI ngườI nhầm rồI ! Bóng trắng hồI này ko phảI là ma đâu !! hahahha ! – guigui vừa cườI vừa lắc tay
- Chứ là cái gì ?? – all đồng thanh hỏI
--------------------hồI tưởng của guigui--------------
Vù…………….
- Áaaaaaaa !! – các ss vừa bước ra khỏI cửa thì thấy 1 bóng trằng vụt qua rồI bỏ chạy vào phòng các pro
- Ủa !! Cái gì vậy nhỉ ?? – chỉ mình guigui là ko tin nên đã đi theo bóng trắng đó
Đến 1 căn phòng lao công…………….
- CởI ra đc rồI đó ! – 1 cô gái lao công phì cườI
- Đúng là nóng thật ! Như doạ họ cũng vui đấy chứ ! – cô gái lao công 2 tháo cái áo trắng ra
- Đúng là lúc nãy trước cửa phòng của mấy cô gái kia !! Cô diễn hay thật đó ! Làm ai cũng tin !! hahha !! – cô gái lao công 2 khen
- Chứ sao ?? Chúng ta đã doạ đc mấy trăm vị khách ở đây rồI còn gì ! – cô gái lao công 1 tự hào
- Mình làm vậy có phảI là ác quá ko ? – cô gái lao công 2 cắn rứt
- Ác gì ! Chỉ cần cái khách sạn này ko còn khách nữa thì dù ác tớI đâu cũng ko sao ! – cô gái lao công 1 bác bỏ
- Nhưng sao cậu phảI làm thế ? – cô gái lao công 2 thắc mắc
- Đơn giản thôi ! Nếu cái khách sạn nhỏ này phá sản, nợ nần thì họ sẽ bán đất cho ba tớ! Mảnh đất của cái khách sạn này sau này bán ra sẽ lờI to !! Lúc đó cậu đừng lo ! Tớ sẽ chia cho cậu tiền trợ giúp !! – cô gái lao công 1 cườI khoái chí
- Cậu nhớ đấy nhé ! Ko ngờ tớ lạI đc làm bạn vớI con của 1 chủ tịch tập đoàn họ Dương ! – cô gái lao công 2 phấn khởI
---------------------kết thúc hồI tưởng-------------
- Thì ra đây là 1 âm mưu ! - Đồng đồng suy ngẫm
- Tue ya (đúng vậy ! ) ! TộI nghiệp ông chủ của khách sạn này ! Hèn gì mà giá phòng của khách sạn rẻ đến vậy ! - ĐạI Nha gật gù
- Vậy chúng ta sẽ giúp họ chứ ! – Nha Đầu nghiêng đầu hỏI
- Thôi đi ! Chuyện này là chuyện của họ ! Chúng ta ko cần vào cuộc đâu ! – Ngao Khuyển ngáp dài
- Chỉ cần chúng ta biết đó ko phảI ma là đc rồI ! – A Vỹ nằm xuống
- Các anh có cần phảI ích kỷ thế ko ? Phiền các anh nghĩ cho ngườI khác 1 chút đi ! Tôi quyết định rồI ! Tất cả sẽ vào cuộc !! - ĐạI Nha quyết định
- Chị 2 muôn năm !! – các ss hoan hô
- Vậy các cô đã nghĩ ra đc kế nào chưa ?? – wangzi thở dài
- Dễ thôi !! – guigui búng tay
- Em có kế àh ?? – all nhìn guigui phấn khởI ( chỉ riêng wangzi là cảm thấy mình sẽ ko đc an toàn)
@#$%^!@&*…………….……..
- Ok ?? – guigui giơ 2 ngón tay lên
- Ok !! Guigui !! Em giỏI thật !! – các ss reo lên
- Con quỷ này lạI muốn bày trò gì nữa đây !! – wangzi lắc đầu thở dài
………………………..
- Cái gì thế này !! Sao lạI bắt tôi mặt mấy thừ đồ này ! – wangzi cằn nhằn
- Mấy thứ đồ gì chứ ! Đó là cái váy này tôi lấy đc từ phòng lao công trên tầng 6 đấy ! – Apple cãi lạI
- Mà sao lạI bắt chúng tôi giả gái ?? Mà lạI là lao công ?? –wangzi la lốI
- Ở khách sạn này ít nhất cũng phảI đến 10 -> 20 lao công !! Cậu chỉ cần làm theo kịch bản của guigui là đc !! – ĐạI Nha búng tay
- Mà cậu khi giả gái cũng xinh quá chứ !! – các pro nháy mắt
- Thật phiền phức !! Đúng là chỉ có con quỷ đó mớI bày ra cái trò này ! – wangzi thở dài
- Cầm lấy !! – Nha Đầu đưa cho wangzi 1 cái máy mp3
- Đến lúc này mà còn nghe nhạc àh ? – Willium khó hỉu
- Ngốc !! Đây là máy thu âm ! Anh biết phảI làm gì rồI phảI ko ? – Apple nháy mắt
- Uhm ! Mà con quỷ đó đâu rồI ? – wangzi nhìn quanh
- Guigui cần làm thứ mà quỷ hay làm !! - Đồng đồng bí hiểm
- Thứ mà quỷ hay làm ?? – các pro nhìn nhau khó hỉu
- Sắp sáng rồI !! Mau mau lên đi !! – các ss đẩy wangzi
…………………………….
- Chào 2 chị !! – wangzi (giả gái) cúi đầu
- Ơ ! Cô là ai ? – 2 cô gái lao công giật mình
- Em đã nghe đc kế hoạch của các chị rồI !! Đúng là 1 kế hoạch thật thú vị ! Cho em tham giam nữa nhé ! – wangzi nháy mắt
- Woa !!! Em xinh thật !! Em cũng làm lao công àh ? Mà sao chị chưa gặp mặt em bao giờ ? – cô gái lao công 2 nghi ngờ
- Ơ !! Em chỉ mớI đc vào làm việc hồI sáng hôm qua thôi ! – wangzi kịp nghĩ ra kế
- Ông ta gan thật !! Sắp phá sản tớI nơi rồI mà còn thuê thêm nhân viên ! – cô gái lao công 1 bĩu môi
- Ơ !! Chị nói ông ấy sắp phá sản sao ? – wangzi hỏI kỹ
- Em ko thấy khách sạn vắng tanh sao ? Lúc trước ko đến nỗI đâu ! Nhưng bây giờ khách sạn này dẹp đi đc rồI ! – cô gái 1 cườI nham hiểm
- Sao các chị lạI muốn nó phá sản ?? – wangzi hỏI thêm
- Nó phá sản thì ông chủ khách sạn này sẽ bán đất cho nhà chị đây !! Mảnh đất này sau này sẽ đáng giá đấy !! – cô gái 2 trả lờI
- Nói vậy !! Chị đây là……….!! – wangzi giả vờ ngập ngừng
- Là con gái cưng của ngài chủ tịch tập đoàn Trùng Dương !! Larda ! – cô gái 1 tự xưng
- Woa !! Vậy sao ?? – wangzi giả vờ bất ngờ rồI thò tay vào cái quần nhấn nút pause
- Ơ !! Khoan đã !! Sao em lạI hỏI rõ chuyện này thế ?? Nếu em đã nghe đc kế hoạch của chúng ta thì ko phảI hỏI lần nữa đâu !! – cô gái 2 nghi ngờ
- Ơ !! Ko !! Ko có gì đâu !! – wangzi lùi ngườI lạI thì động phảI cái bàn, trúng nút play thì máy ghi âm phát ra toàn bộ cuộc nói chuyện
- Máy ghi âm !! – 2 cô gái phát hiện
- Cô !! Đưa đây !! – 2 cô gái bay đến giằng co vớI wangzi
- Thì ra các cô đã dùng trò đê tiện này để mua miếng đất !! Đây là bằng cớ chứng minh !! – wangzi cố giằng co thì bỗng nhiên đèn cúp vừa lúc đó
- Bụp…….!! – Larda đánh vào đầu wangzi
- Áa !! Larda !! – cô gái 2 giật mình
- Tôi !! Tôi !! Tôi !! – Larda ( cô gái 1) hoảng sợ buông cây xuống
- Cô đã giết ngườI !! Larda !! – 1 bóng trắng bay chập chờn qua, mắt chảy máu, toàn bộ ngườI là máu, tóc tai bù xù
- Áaaaaaaaaaa !! Tôi ko !! Tôi ko có giết ngườI !! – Larda hét lên
- Vậy bàn tay cô đang có gì ?? – bóng trắng thì thầm
- Máu !! Là máu……….!! Tôi !! Tôi ko giết ngườI !! Tôi… chỉ muốn làm cho khách sạn này phá sản để có đc mảnh đất có giá này thôi !! Tôi ko giết ngườI thật mà !! – Larda khóc thét lên
- Thì cô là con của Trùng Dương !! Dương Larda – 1 giọng nói của 1 đàn ông vang lên, đèn điện bật sáng
- Ơ !! Ông chủ ?? – Larda ngước mặt lên
- Cô ko giết ngườI nhưng làm 1 chuyện mà chính cô giết cô đấy ! - ĐạI Nha lên tiếng
- Ơ ! Tôi ko giết ngườI sao ?? – Larda quay lạI nhìn
- Cô dễ bị lừa hơn tôi tưởng đấy !! – wangzi đứng lên
- Lúc nãy !! Rõ ràng là lúc nãy tôi đã cầm gậy đánh trúng đầu cô rồI mà !! Vẫn còn máu trên tay tôi này ! – Larda xoè bàn tay đầy máu ra
- Cũng nhờ cái tóc giả này mà tôi thoát chết ! Còn máu trên tay cô thì tự cô kiểm chứng đi !! – wangzi tháo tóc giả ra
- Cô !! Cô là con trai sao ?? – Larda bất ngờ
- Vậy đây….đây là………- Larda đưa tay lên ngửI
- Là màu sơn đỏ đấy !! Trong lúc hoảng loạn, mà trờI lạI tốI !! Tôi đã lén đổ sơn đỏ xuống sàn nhà và đúng như chúng tôi dự đoán !! Lúc này cô đã ngã guỵ vô ý để tay xuống đất ! – Nha Đầu bước ra cầm theo hộp sơn đỏ
- Mấy ngườI !! Mấy ngườI dám lừa tôi !! Mấy ngườI ko sợ quyền lực của ba tôi sao ? – Larda gườm tự hào
- Vậy thì ba của cô ấy sợ nhất là gì nhỉ ?? – Đồng đồng giả vờ hỏI
- Chắc là số này phảI ko ? ĐạI tiểu thư ?? – guigui lạI gần, đưa điện thoạI di động trước mặt Larda
- Số Toà soạn !! Hahaha !! Các cô doạ ai thế ?? Ko có chứng cứ thì làm gì đc tôi !! – Larda phủI tay cườI lớn
- Nếu có cái này thì trên mặt báo ngày mai sẽ đăng tin : “Larda ! Con ông chủ tịch tập đoàn Trùng Dương giở trò để lấy đc miếng đất” thì sao nhỉ ? – wangzi giơ máy ghi âm lên
- Các…các ngườI dám !! – Larda bắt đầu lo lắng
- Các cháu !! Vậy là đủ rồI !! Ko cần gây thêm rắc rốI đâu ! Còn cô ! Hãy mau đi đi !Tôi sẽ ko đụng chạm chuyện này nữa ! – ông lão ngăn lạI rồI quay sang Larda
- Ơ !! Ông ơi ! – all bất ngờ trước câu nói của ông chủ
- Ông nói rồI đấy ! Đừng có mà giở trò ! – Larda bỏ chạy ra ngoài nhưng còn cố quay lạI nói 1 câu
- Cô ta chẳng biết nhận lỗI gì cả !! – guigui bất bình
- Ko cần làm cho chuyện thêm rắc rốI đâu ! Có lẽ cái khách sạn này cũng đã đến lúc chuyển nhượng cho ngườI khác rồI ! – ông lão buồn bã ngồI xuống ghế
- Vì sao ạ ? Cháu thấy khách sạn này rất tốt cơ mà ! – Nha Đầu thắc mắc
- Nhưng bây giờ nó ko còn vốn nữa rồI ! Nợ lạI thêm nợ ! Đã vậy các cổ đông cũng đã rút ra ! Có thể gọI là bế tắc ko ? – ông lão kể vớI giọng thất vọng não nề
- Ko ! Đó ko gọI là bế tắc ! Ông muốn bán nó phảI ko ? Vậy thì hãy bán cho cháu ! – guigui nói giọng cương quyết
- Cô đang đùa à ! Đây ko phảI là đồ chơi đâu ! Có bán sạch cửa hàng Macchiato cũng ko đủ mua và trả nợ đâu ! – wangzi phan thẳng cái gốI gần đó vào đầu guigui
- Ơ ! Chắc các cháu đã mệt rồI ! Vậy các cháu nên về phòng ngủ đi ! – ông lão mỉm cườI ko 1 chút mảy may suy nghĩ
- Ơ !!Chắc là vậy ! Thôi chúng cháu về đây !! – all chào ông lão rồI trở về phòng ngủ
- Cô bé đó nói thật àh !! Chắc ko phảI đâu ………!! - chỉ còn 1 mình ông lão ngồI suy nghĩ về câu nói của guigui
……………………………
----------------------------phòng các pro---------------
- Đúng là 1 đêm kinh hoàng .Cứ như mình là thám tử connan ấy nhỉ ? – Willium hừng thú
- Đúng là 1 đêm kinh hoàng và……đáng sợ !! – Ngao Khuyển quay sang nhìn các anh em của mình đang ôm chăn run cầm cập
- Sao chúng ta lạI phảI ngủ ở dướI đất…….lạnh quá đi !! – A Vỹ than
- Các anh cứ yên lặng mà ngủ đi ! Phòng của chúng tôi đã trả cho quầy tiếp tân rồI ! Đúng là ngủ chung vẫn an toàn nhất ! Guigui ! Em đừng để tay qua kia đi ! – Đồng đồng đẩy tay guigui sang Meimei
- Sao lạI gác qua em ?? Nhu Triết kéo hết mền rồI !! – Meimei kêu lên
- Chân của ai thế này ? Sao lạI đè lên bụng chị ! - ĐạI Nha kêu lên
- Chị ĐạI Nha ! Ngủ ngược đầu rồI kìa ! – guigui la lên
- Em thì có !! Sao chật quá dzậy nè ! - ĐạI Nha kêu lên
@#$%!$@$*&#@……………………
- An toàn quá !! Đúng là tốI nay khó ngủ vớI họ đây!! – wangzi thở dài kéo mền lên đắp
- Ai lạI kéo mền qua hết thế ?? PhảI chừa cho anh em chứ ! – Ngao Khuyển nằm đầu kia la lên
@#$%!#$%@##$@!#$$…………………..
Thế là nguyên 1 đêm họ ko ngủ mà cãi cọ nhau suốt cho đến khi mệt cả đám mớI lăn ra ngủ trong tình thế hồn loạn là đầu ngườI này gát chân kia, chân ngườI kia để lên mình ngườI nọ…………….
……………………………..
………..kịch……..-> tiếng gát điện thoại
- Ngài chủ tịch ! Sao ạh ?? – ông quản gia chạy lạI hỏI
- Đã đến lúc rồI ……….!! Quản gia !
- Khi nào ạh ?? – ông quản gia hỏI
- Ngày mai !……………..- ông chủ tịch đặt ly Macchiato xuống bàn
…………………………….

Đây có đc gọI là 1 đêm đáng sợ ko nhỉ ? Hay là 1 đêm nhớ ko quên ? Đã đến lúc ?? Đã lúc nào ?? Và ngày mai sẽ có chuyện gì xảy ra ? LờI nói của guigui xém tý là bị bạI lộ ! May mắn nhờ wangzi cứ tưởng guigui đùa nên đã kịp thờI ngăn chặn ! Liệu ngày mai sẽ thế nào ? Cái khách sạn này sẽ ra sao ?? Đón em Cup sau nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:15 pm

CUP 33 : MEMORY

Reng……….reng……………..
- Hơu ! Buồn ngủ chết đc ! – guigui mò tớI đồng hồ báo thức để trên bàn
- Chỉ mớI 5g thôi àh !! Ngủ tiếp thôi !! – guigui ném cái đồng hồ đi rồI ngủ tiếp
bụp……….
- Đau quá ! >.< ! Ai ném đồng hồ vào đầu tôi ? – wangzi cầm cái đồng hồ ra la lốI
- Wangzi !! Cậu làm gì thế ? MớI sáng sớm đã la inh ỏI thế àh ? Cậu ko ngủ phảI để cho ngườI khác ngủ chứ ! – Ngao Khuyển lờ đờ tỉnh dậy
- Sao ồn ào thế ? A……!! Chết rồI ! Mấy giờ rồI ? - Tiểu Kiệt cũng lờ đờ ngồI dậy, chợt nhớ ra điều gì rồI la lên
- 6g ! – wangzi giơ đồng hồ lên
- 6g ?? Chết rồI !! 5g rồI sao ? Các tiểu thư !! Mau dậy nào ! Trễ giờ rồI ! - Tiểu Kiệt lay lay các ss
- Gì thế ? Chỉ mớI 6g thôi mà ! Trễ cái gì ? Có để yên cho ngườI ta ngủ ko hả ? – guigui nắm tóc Tiểu Kiệt giật mạnh
- Au ! Đau ! Các cô buông ra đi ! – Tiểu Kiệt la lên
- Đã nói là đừng động tớI con quỷ đó khi đang ngủ mà ! – wangzi thở dài
- Đau quá đi mất ! Đúng là ko phảI ngườI mà ! - Tiểu Kiệt xoa xoa cái đầu
- Thì đâu ai nói cô ta là ngườI ! – wangzi nhún vai
- Thôi ! Dzù dzì cũng trễ rồI ! Chúng ta ở đây chơi 1 ngày đi rồI về ! – Tiểu Út đưa ra chủ ý
- Vậy bây giờ chúng ta làm gì ? – Willium thắc mắc
- Thì đi tập thể dục chứ làm gì ? Nếu có gan thì đến gọI họ dzậy đi ! – A Vỹ ném cái gốI vào đầu willium
- Cũng may khách sạn này ở ngoài ngoạI ô nên gần biển ! BuổI sáng ở ngoài biển cũng tuyệt quá chứ ! - Tiểu Út kéo màn của cửa kính ra
- Đúng vậy ! Siêu tuyệt ! – A Vỹ, Willium, Ngao Khuyển nhìn các cô gái mặc bikini đang nằm dài trên bãi cát
bốp…………..
- Vào rửa mặt đi ! – wangzi 2 ném cái dép vào đầu 3 pro
…………………………………….
- Chúng tôi đi tập thể dục đó ! – wangzi la lên báo cho các ss đang nằm ngủ trong tình thế hỗn loạn
- Đi thôi ! Ko cần báo cho họ đâu ! Ngủ như heo thế kia làm gì nghe đc ! – Ngao Khuyển kéo wangzi ra khỏI phòng
……….cạch………….
- Wa !!! – các ss đạp chăn ra đứng lên
- Đúng là thoảI mái thật ! Tê hết cả chân ! – Nha Đầu rên rỉ
- Họ dám nói mình ngủ như heo ! Nhưng họ đâu có biết mình dậy còn sớm hơn họ ! Nhưng nhờ có trò của guigui mà chúng ta đc ở lạI Đài Bắc chơi 1 ngày ! - Đồng đồng nháy mắt vớI guigui
- Nhưng lúc nãy guigui cũng làm hơi quá nhỉ ? - ĐạI Nha lo lắng
- Hình như là vậy ! TạI lúc đó Tiểu Kiệt cứ lay em làm em nhột xém tý nữa là bật cườI rồI nên mớI cố hết sức giật tóc cậu ấy ! – guigui gãi đầu
- Chúng ta chuẩn bị đi ! Trước tiên phảI đi dạo phố Đài Bắc cái đã ! – Nha Đầu cầm bảng đồ phấn khởI
- Ye !! – các ss đồng thanh hô
………………..
- Biết ngay là con quỷ đó lạI giở trò ! Để xem sao các cô thoát khỏI đây ! – wangzi cườI nham hiểm
- Wangzi ! Sao thế ? Đi thôi ! – A Vỹ hốI
- Òh !! – wangzi cầm chìa khoá mỉm cườI rồI chạy theo các pro
…………………..
- Đi thôi ! – guigui reo lên rồI quay sang mở cửa
- Ơ ! Sao mở ko đc thế này ? – guigui giật giật cái nắm cửa
- Sao thế ? Cửa bị hư àh ? hey ya !!!! – các ss phụ guigui kéo cửa ra
- LạI lần nữa nào ! Hey ya !! – các ss dùng hết sức đẩy cửa ra
…………………15 phút sau…………
- Hờ ! Mệt quá ! >.< ! Cửa bị khoá rồI ! – guigui chán nản ngồI xuống ghế
- Vậy chúng ta gọI cho phòng tiếp tân mang chìa khoá phụ lên đi ! – Nha Đầu đưa ra ý kiến
- Hể ?? Lâu lâu thấy Nha Đầu nhà ta cũng thông minh đấy chứ ! – các ss quay sang nhìn Nha Đầu
- Hìhì ! – Nha Đầu cườI huề
- Alo ! Phiền Cô có thể mang chìa khoá phụ lên để mở khoá cho chúng tôi ko ? Phòng 177 ! - ĐạI Nha lịch sự hỏI
- Ơ ! Chả phảI 1 cậu con trai đến lấy chìa khoá phụ để mở cửa phòng cho các cô àh ? – cô tiếp tân khó hỉu
- Sao ? 1 cậu con trai àh ? - ĐạI Nha bất ngờ
- Đúng vậy ! Cậu ấy đã lấy chìa khoá phụ rồI ! Cả chìa khóa chính cậu ấy cũng ko gửI ! Nhưng công nhận cậu ấy đẹp trai thật ! – cô tiếp tân hí hửng
- Hùm !! – guigui giật mạnh điện thoạI từ tay ĐạI Nha
- Này cô kia ! Tôi nói cho cô biết nhé ! Anh ta chẳng tốt đẹp gì đâu ! Đc cái ngoài đẹp 1 chút nhưng tính tình như 1 cục băng ở trong ngăn đá tủ lạnh ấy ! LờI nói lúc nào cũng ẩn ý, rất đáng ghét đó ! – guigui nói xong 1 lèo rồI cúp máy
- Ơ ! Tôi có nói ai đâu sao cô ấy lạI biết nhỉ ? Nhưng những lờI cô ấy nói thật ko ? – cô tiếp tân lấy làm lạ
- Guigui ! Em đâu cần tức giận đến thế ! - ĐạI Nha cườI huề
- Hùm ! Đáng ghét thật ! Để xem ai thắng ! – guigui từ vẻ tức giận quay sang 180 độ cườI nham hiểm
- Guigui ! Chị lạI có trò mớI àh ? – Nha Đầu đoán đc
…………………………..
- Guigui ! Từ đây leo qua nguy hiểm lắm ! - ĐạI Nha lo lắng ngăn guigui
- ^^! Mình chỉ cần leo qua lan can qua phòng bên kia rồI nhờ họ cho ra cửa là xong ! – guigui nháy mắt
- Nhưng nguy hiểm lắm ! Nhở té thì sao ? – Nha Đầu lo lắng
- Có cái này thì ko cần lo đâu ! – guigui đưa dây thừng và miếng ván ép lên
- Ơ ! Em kím đâu ra thế ? - Đồng đồng bất ngờ
- Đây là đồ nghề của em mà ! – guigui nháy mắt
- Thật ko vậy ? Chị thấy cái đó có vẻ quen quen ! - Đồng đồng phát hiện
- Ơ ! Nghĩ nhìu làm gì ? Gìơ phảI ra khỏI đây cái đã ! – guigui phủI tay
- Vậy bây giờ phảI làm sao ? – Nha Đầu khó hỉu
- Bây giờ em sẽ leo qua lang cang bên kia sau đó đặt miếng ván qua rồI buộc dây thừng ở lang cang bên kia, đưa 1 đầu dây thừng cho các chị buộc vào ngườI rồI chỉ việc bước lên tầm ván mò theo tường mà qua bên kia ! Thế là xong ! – guigui giản giảI
- Em đi trước nhé ! – guigui vừa nói dứt lờI rồI chuẩn bị tư thế để qua leo qua lan can phòng bên
- Nhưng nguy hiểm lắm đó ! Lỡ em ngã xuống đó thì sao ? - ĐạI Nha lo lắng
- Chị cứ tin ở em ! Khoảng cách này ko làm khó em đâu ! – guigui nháy mắt chỉ vào khoảng cách giữa lan can phòng mình vớI lan can phòng bên cạnh
- Vậy em cẩn thận đấy ! - ĐạI Nha dăn dò vừa dứt lờI thì đã thấy guigui nắm thành lan can phóng qua 1 cái thật nhẹ nhàng
…………..vù……
- Có vậy chứ ! Ko ngờ nghề của mình vẫn chưa bị lục ! – guigui tự khen mình rồI nhìn các ss
- Òh ! !! – các ss há hốc bất ngờ nhìn guigui ở bên lan can kia
- MọI ngườI làm gì đứng sờ sững ở đó thế ? MọI ngườI chuẩn bị nào ! – guigui để miếng ván lên rồI buộc 1 đầu sợI dây thừng vào thành lan can rồI ném 1 đầu qua cho các ss buộc vào ngườI
………………………….
- Oa !! Đáng sợ quá !! – các lần lượt đi qua ai nấy đầu xanh lè mặt nhìn xuống
- Đừng nhìn xuống ! Cứ nhắm mắt lạI bám theo vách tường đi qua đi ! – guigui la lên
………………..cùng lúc đó ở dướI bãi biển
- Wangzi ! Chúng ta chạy bộ nhiu đây cũng đủ rồI ! Về thôi ! - Tiểu Út thở hổn hển
- Nhưng tôi e là có ngườI chưa muốn về đâu ! – wangzi đưa mắt sang Willium, A Vỹ, Ngao Khuyển đang nhìn đắm đuốI các cô gái chân dài ở bãi biển, máu mũi chảy ròng rã
- Ko biết sau này 3 ngườI đó sẽ làm đc điều gì đây ! – Wangzi vừa nói vừa ném 3 chiếc dép vào đầu 3 pro
- Au !! Anh em mà thế àh ? – Ngao Khuyển ôm đầu la
- Tôi ko biết mình có anh em đấy ! – wangzi lắc đầu thở dài
- Wangzi ! Cậu nhìn kìa ! Hình như phòng mình có trộm ! - Tiểu Kiệt lay wangzi chỉ lên chỗ lan can các ss đang leo qua
- Mà lạ nhỉ ? Sao ăn trộm lạI từ phòng mình qua phòng ngườI khác ! – A Vỹ giả vờ gắn mắt kiến lên suy ngẫm => cho giống connan ấy mà ^^
- LạI là trò quỷ của con quỷ đó thôi ! Mau lên ngăn họ lạI thôi ! – wangzi vừa nói dứt lờI rồI chạy 1 mạch đến khách sạn
- Chà ! Bây giờ cũng có tên Quỷ àh ! Chắc tên trộm này cũng có nhìu vụ án làm nhỉ ? Nhưng mọI thứ sẽ ko qua đc mắt A Vỹ này đâu ! kaka ^^ – A Vỹ tiếp tục suy luận
Bốp……….- 8 chiếc dép ngay lập tức ném vào mặt A Vỹ
- Vụ án gì ? Nhìn là biết tên trộm đó là guigui rồI ! – 5 pro đồng thanh
……………………………
- Waaa !! cuốI cùng cũng ra đc khỏI cái phòng đó ! Tâm trạng vui hẳn lên ! – Đồng đồng hí hửng bước ra ngoài khách sạn
- Nhưng nhớ lạI chuyện đó cũng vui thật ! Khi ko đc chơi trò chơi cảm giác mạnh ! Lúc mình đi ra khỏI phòng 2 ông bà trong phòng đó cứ nhìn mình mà ngạc nhiên mãi ! – Meimei nhớ lạI ôm bụng cườI
- Vậy bây giờ chúng ta đi đâu đây ? – guigui mở bản đồ ra
- Về Đài Trung ! – 1 giọng nói vang lên
- Sao lạI về Đài Trung ? Khó khăn lắm chúng ta mớI ra khỏI đây đc mà ! – guigui la lốI ngước mặt lên
- Ơ ! Wangzi ? – guigui bất ngờ há hốc
- Có lẽ khó khăn quá nhỉ ? – wangzi nhìn guigui mỉm cườI
- Hi wangzi ! Hôm nay trờI đẹp quá nhỉ ? – guigui giả vờ cườI huề đánh trống lảng
- Còn giả vờ nữa àh ? Cô bày trò chưa đủ àh ? – wangzi la lốI
- Hùm !! Đã đến đây rồI phảI đi chơi chứ ! Ko lẽ cứ như thế mà về sao ? – guigui nhón lên cãi lạI ( vì guigui muốn đốI mặt cãi cho có thêm sung sức)
- Cô !! – wangzi nói ko ra lờI
- Sao ? Hoàng tử đã thua rồI àh ? – guigui cườI chọc wangzi
- Guigui nói cũng đúng đó ! Đã đến đây thì cứ chơi cho thoả thík ! – Ngao Khuyển hùa theo
- Còn đứng đó làm gì ? Đi thôi ! Anh ko biết đói sao ? – guigui kéo tay wangzi đi
- Đúng đó đi thôi !! – các ss reo lên
- Đồ ngốc ! Là tôi sợ cô leo qua lan can gặp nguy hiểm nên mớI lớn tiếng vớI cô ! Nhưng cũng may thật ! Con quỷ này vẫn ko sao ? – wangzi nghĩ thầm rồI thở phào nhẹ nhõm
……………………………….
- Đây là đâu thế ? – Nha Đầu ngó xung quanh
- Đây là hộI chợ ! Ở đây vui lắm ! – A Vỹ giảI thík
- Nhớ hồI nhỏ mẹ hay dẫn chúng ta đi ! Lúc đó Wangzi rất thík chơi trò vớt cá vàng! – Ngao Khuyển nhắc lạI
- Tue ya !! Tue ya ! Mặc dù thík chơi nhưng trong 6 chúng ta vẫn chưa vớt đc con nào ! ^^ - A Vỹ hùa theo
- Lúc đó mẹ có nhắc chúng ta 1 câu…………..! - Tiểu Út định nói thì
- Đừng bỏ cuộc ! Hãy cố lên các con rồI các con sẽ tìm đc điều đó ! – wangzi chen vào
- Ơ ! Câu nói này hình như là rất quen !! – guigui suy ngẫm
- Đúng đó ! Câu nói của mẹ nhìu ẩn ý thật !! – Willium gãi đầu khó hỉu
- Mẹ là ngườI bí ẩn mà ! Làm việc gì cũng ko ai biết đc ! Wangzi hưởng bản tính đó từ mẹ đấy ! – Ngao Khuyển đi đằng sau thì thầm vớI các ss
- TộI nghiệp wangzi thật ! Từ nhỏ đã chứng kiến cảnh mẹ mình mất ! Nhất định là nỗI ám ảnh ko quên ! – guigui nghĩ thầm
- Ơ !! – guigui đang đi bỗng dưng dừng lạI ở quầy hàng vớt cá vàng
- Cô gái thử chơi 1 lần đi ! – 1 ông lão từ trong quấy hàng đưa cho guigui cây vợt
- MọI ngườI ! Em chơi trò này nhé ! – guigui la lên
- Hả ?? – all quay lạI
……………….
- Cố lên guigui ! Cố lên nào !! – all reo hò
- Vô ích thôi ! Sẽ ko bắt đc đâu !! – chỉ riêng wangzi thở dài tỏ ý thất vọng
- Nếu cô bắt đc cá thì cô chính là điều tôi cần tìm mà mẹ tôi đã nói ! – wangzi nghĩ thầm
- Cá ơi !! Làm ơn nhé !! Cho ta bắt đc mày đi ! Tao sẽ ko làm tổn thương mày đâu ! – guigui nhắm mắt vớt đạI
…………phụp……….
- Vớt đc rồI !! Vớt đc rồI kìa !! – all reo lên
- A!! Áaaaaaaaaaaaaa !! Vớt đc rồI ! Vớt đc rồI !! – guigui la lên
- Ơ !! – wangzi xoay ngườI lạI bất ngờ
- Sao wangzi ?? Tôi vớt đc rồI này !! Anh còn coi thường tôi ko ? Con quỷ này muốn làm chuyện gì rồI thì nhất định sẽ thành công ! – guigui nháy mắt vớI wangzi
- Ko lẽ là con quỷ này sao ? – wangzi đứng ngẩn người nghĩ thầm
- Wangzi !! Anh sao thế ? – guigui quơ quơ tay trước mặt wangzi
- Cô gái àh ! Đây là phần thưởng của cô ! – ông chủ quầy đưa cho guigui 2 cái ly
- Ơ ! Đây là………!! – guigui nhận cái 2 cái ly từ ông chủ quầy
- Đây ko phảI là 2 ly đôi bình thường đâu ! Ở giữa tay cầm có 1 sợI dây xích khoá chặt lạI ! – ông chủ quấy giảI thík
- Như vậy sao mà uống uống đc ? – Nha Đầu thắc mắc
- Nhờ sợI dây xích này mà nốI 2 cái ly lạI vớI nhau ! Nên 2 ngườI sở hữu 2 cái ly này phảI ở cạnh nhau mớI sử dụng đc ! Nếu 2 ngườI xa nhau thì cặp ly này sẽ ko còn ý nghĩa nữa ! – ông chủ quầy giảI thík
- Wa !! Ý nghĩa của cặp ly và sợI dây xích hay thật ! – các ss reo lên
- Nha Đầu ! Nếu em thík anh sẽ vớt cho em !! – A Vỹ cầm cây vợt lên
- Ko đc !! Tôi giành trước rồI ! – Ngao Khuyển cầm cây vợt khác lên tranh giành
- Tôi trước chứ !! – các pro khác cũng ùa vào hỗn loạn
- Cố lên !! Cố lên !! – các ss cổ vũ nồng nhiệt còn các pro thì chen chúc nhau vớt bằng đc con cá
- Cố…..!! Ơ !! Wangzi ? Sao anh lạI ngồi đây 1 mình ? – guigui lạI gần wangzi
- Tôi ko có hứng thú ! – wangzi lắc đầu
- Anh vẫn còn nhớ chuyện của mẹ anh phảI ko ? – guigui dùng ánh mắt dịu dàng nhìn wangzi
- …………….- wangzi lặng thinh cúi mặt xuống
- Cho anh đấy ! – guigui đưa cho wangzi 2 cái ly
- Đây là phần thưởng của cô mà ! – wangzi cầm cái ly ngước mặt lên nhìn guigui
- Thì anh cứ giữ đi ! Anh cần nó hơn tôi mà ! – guigui đẩy qua cho wangzi
- …………………- wangzi lặng thinh nhìn 2 cái ly
- Wangzi !! Nếu anh muốn khóc thì khóc đi ! MọI ngườI đang chơi ko ai để ý đâu ! – guigui thì thầm
- Phiền thật ! Khóc cái gì chứ ! Ko đờI nào tôi khóc trước mặt con quỷ đâu ! – wangzi giật mình quay mặt sang chỗ khác
- Rõ ràng là rất muốn khóc mà còn giả vờ !! Đc thôi ! Anh cứ khóc đi ! Miễn sao ko trước mặt tôi là đc !! – guigui quay mặt ra chỗ khác
- Guigui nói đúng ! Mặc dù rất muốn khóc nhưng lạI ko khóc đc ! TạI sao vậy ? Ko lẽ mình đã mất nước mắt từ lúc đó …………!! – wangzi nghĩ thầm nhớ lạI
----------------------------hồI ức 10 tuổI của wangzi ------------
- Mẹ !! Mẹ ơi !! Con vớt đc cà vàng rồI !! - Wangzi cầm theo bịch cá vàng mừng rỡ chạy đến
- Wangzi !! Con đừng bước lạI đây ! – 1 ngườI phụ nữ ngăn lạI
- Mẹ đi đâu thế ? Sao toàn thân mẹ lạI trong suốt ? – wangzi la lên
- Wangzi àh ! Mẹ phảI đến 1 nơi ! 1 nơi xa lắm ! Con phảI vui vẻ dũng cảm lên nhé ! Mẹ tin sau này con sẽ tìm đc ngườI mà con yêu thương nhất và ngườI đó nhất định sẽ rất yêu thương con !! - ngườI phụ nữ nhẹ nhàng mỉm cườI
- Ko đâu ! Ko ! Con sẽ ko yêu thương ai ngoài mẹ đâu ! Mẹ ơi !! Sao mẹ lạI ngày càng xa con thế ?? – wangzi chạy mãi chạy mãi nhưng vẫn ko chạm đc mẹ
- Wangzi àh !! Còn đã từng thấy thiên thần trong cuốn truyện mà mẹ đã cho 6 anh em coi lúc nhỏ rồI đúng ko ? Con thấy thiên thần thế nào ? - ngườI phụ nữ hỏI nhẹ nhàng
- Thiên thần rất đẹp mà lạI rất dịu dàng !! – wangzi suy ngẫm
- Vậy bây giờ con vớI mẹ chơi trò chơi nhé ! - ngườI phụ nữ mỉm cườI
- Waa !! Đc chơi trò chơi !! – wangzi phấn khởI
- Bây giờ mẹ con ta chơi trò 2 thế giớI nhé ! - ngườI phụ nữ nháy mắt
- Trò đó chơi như thế nào ? – wangzi gãi đầu
- Mẹ sẽ làm thiên thần còn con sẽ làm con ngườI ! Bây giờ thiên thần sẽ bay lên thiên đàng còn con ngườI sẽ tiếp tục sống, tiếp tục vui vẻ, tiếp tục cườI ! - ngườI phụ nữ nói như sắp khóc
- Mẹ ơi ! Sao mẹ lạI khóc ? Trò chơi dễ thôi mà ! Vậy bây giờ con sẽ đứng đây ko chạy theo mẹ nữa vì mẹ sẽ làm thiên thần bay lên thiên đàng ! Và con sẽ vẫy tay, mỉm cườI tạm biệt mẹ ! Như thế này có đúng ko ? – wangzi ngây thơ mỉm cườI vẫy tay
- Wangzi ! Vĩnh biệt !! - ngườI phụ nữ dẫn biến mất trong nước mắt, trước đôi mắt to tròn ngây thơ và đó là nụ cườI lần cuốI của wangzi……………..
----------------------Kết thúc hồI ức----------------
…………………………………..
1 tuổI thơ nhẹ nhàng nhưng đáng buồn !! Dường như guigui đã gợI cho wangzi nhớ về ngườI mẹ của mình ! Và ngườI mẹ của wangzi là ai đốI vớI guigui ? Guigui đã giành đc giảI thưởng là 2 chiếc ly vớI 1 sợI dây xích nhỏ ! Liệu chiếc ly này có trở nên vô nghĩa ? Và chuyện gì sẽ xảy ra ? Đón xem cup tiếp theo nhé ! thanks all ^^

=> có lẽ cup này hơi chán 1 tý !! Vì bebe dành riêng 1 cup để kể về ký ức của wangzi 1 tý ! Nhưng cup sau hứa hẹn sẽ bật mí nhìu điều ko thể ngờ tới ! Thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:24 pm

CUP 34 : FINAL JOY ?

- Guigui ! Bây giờ các chị cũng có 2 cái ly giống như em nè ! Nhưng hog có sợI dây xích chán ghia ! - Đồng đồng tiếc nuốI
- Sao lạI ko có ? – guigui nhìn những cái ly trên tay các ss
- Vì cặp ly của cháu là cặp ly đặc biệt ! – ông chủ quầy mỉm cườI lạI gần guigui và wangzi
- Sao lạI đặc biệt ? – wangzi hỏI rõ
- RồI cậu sẽ hiểu ! Cậu nhóc àh ! – ông chủ quầy khẽ đặt tay lên vai wangzi
- Ông là ai ? – wangzi nhăn mặt nhìn kĩ ông chủ quầy thì
- Wangzi !! Bên kia có cái gì lạ lắm kìa ! Đến đó xem thử đi ! – bị guigui và cả đám kéo tay đi
- Waaa ! Qua bên kia thôi ! Chúng cháu đi nhé ! – all cúi đầu chào rồI kéo nhau đi
- Wangzi ! RồI cậu sẽ mau nhận ra thôi ! – ông chủ quầy mỉm cườI nhìn theo wangzi và guigui
……………………..
- Là chong chóng đó ! – các ss reo lên
- Waaa ! HộI chợ lần này tiến bộ quá nhỉ ? Làm cả 1 dàn chong chóng đẹp thế này ! – Ngao Khuyên nhìn xung quanh
- Các anh chị muốn mua chong chóng àh ! – 1 bé gái nhỏ ra chào hàng
- Òh ! Chào cô bé ! Cho chị gặp ba mẹ em đi ! – guigui xoa đầu bé gái
- Ba mẹ em mất rồI ! Bây giờ em đang sống vớI bà nhưng bà đang bệnh nên ko thể ra bán đc ! – cô bé mếu máo
- Ơ !! Em đừng khóc mà !! Chị ko cố ý đâu ! – guigui bốI rốI
- Em gái àh ! Mấy anh mua cho em 15 cây nhé ! Nhưng vớI 1 điều kiện em ko đc khóc đấy ! – Wangzi rút 15 cây chong chóng ra
- Ơ ! Chúng ta ko có dư tiền đâu ! - Tiểu Kiệt khẽ nói vào tai wangzi
- Làm ơn đi ! Ko cần phảI keo vớI 1 cô bé đâu ! – các ss năn nĩ
- Đc rồI ! Cho em này ! Nhưng em nhớ phảI mạnh mẽ lên đấy ! – Ngao Khuyển nháy mắt
- Ơ ! Cám ơn các anh ! – cô bé khẽ gật đầu mỉm cườI
………………………
- Dễ thương quá ! Nhưng tộI nghiệp cô bé thật ! – guigui nhìn cây chong chóng thở dài
- Chà ! Chỗ này của con quỷ cũng biết suy nghĩ cơ đấy ! – wangzi chỉ vào cái đầu
- Cái gì ? Ý anh là sao hả ? – guigui quay sang wangzi
- Đồ ngốc ! Là đồ ngốc đó ! – wangzi lặp lạI
- Anh đừng tưởng anh có bộ óc IQ cao thì đem so vớI tôi nhé ! Nhưng ít ra tôi vẫn thắng trong cuộc thi vớt cá vàng ! – guigui đưa 2 cái ly lên đung đưa trước mặt wangzi
- Cô !! – wangzi đứng họng
@#$@$!#@*%…………………………
- LạI bắt đầu rồI đây ! – all thở dài đi sau
- Ai cá guigui thắng nào ? – Ngao Khuyển đưa ta lên hỏI
- Chuyện đó là đương nhiên ! - tất cả đều đưa ta lên
…………………………..
- Wa ! Đi đc 1 lúc cảm thấy đói quá ! – Guigui rên
- Đúng là heo ! – wangzi đi ngang qua guigui lắc đầu
- Anh nói gì ? Anh nhìn đi ! Là 1g trưa rồI đó ! Tôi đói là phảI rồI ! – guigui đưa đồng hồ lên trước mặt wangzi
- Nhưng cô thấy có ai đói đâu ! – wangzi chỉ all
- Đói lắm chứ ! Chúng ta đều chưa ăn sáng mà ! – all đồng loạt rên rỉ làm wangzi quê 1 cục
- Thấy chưa ! Tôi đói đâu có sai ! – guigui cố chọc quê wangzi => hình như câu nói này hơi lạ đáng lẽ là tôi nói đâu có sai chứ guigui ^^
……………………………..
- Waa !! Ăn thôi ! – các ss mỗI ngườI cầm 3 cây thịt nướng lên
- Thứ này ăn đc àh ? – các pro cầm 3 cây lên ko dám ăn
- Đc chứ ! Còn ngon là đằg khác ! Đừng lo ! Món này chúng tôi mờI ! - Đồng đồng nháy mắt
- Um !! Ngon lắm đấy !! – Wangzi ko ngần ngạI ăn 1 cách ngon lành
- Thật sao ? – các pro đồng thanh hỏI
- ĐạI thiếu gia àh ! Ăn 1 lần để biết đi ! Coi chừng sau này ko đc ăn nữa đấy ! - Đồng đồng khuyên
- Um !!! Waa ! Qủa thật là rất ngon ! – các pro cũng đưa lên miệng cắn 1 miếng nhỏ rồI bất ngờ nhìn nhau khen
- Thấy chưa ! Đã nói là ngon mà ! – guigui tự hào
- Cô là heo mà ! ĐốI vớI cô cái gì mà chả ngon ! – wangzi thở dài
- Ai là heo ? Lúc nãy chính anh cũng nói ngon mà ! – guigui chọc quê
- Cô !! – wangzi 1 lần nữa ko cãi lạI đc
- 3 – 0 nhé ! – guigui nháy mắt
- Bây giờ chúng ta đi đâu đây ! – Nha Đầu mở bản đồ ra
- Tôi buồn ngủ quá ! Muốn kím chỗ nào yên tĩnh để ngủ ! – Ngao Khuyển vươn vai mệt mọI
- Tue ya ! Đi từ sáng tớI giờ rồI ! Hôm qua lạI đến 3g sáng mớI ngủ, sáng nay wangzi lạI bắt dậy 6g đúng là mệt chết đc ! – A Vỹ dựa vào vai Nha Đầu
- LợI dụng dựa vào vai Nha Đầu àh ? - Đồng đồng tiện tay đánh thẳng vào mặt A Vỹ
- Vậy chúng ta đến đây đi ! – guigui chỉ
- Đây là…………….! – all đồng thanh
……………………………….
- Sao chúng ta lạI đến thảo nguyên này ? – Wangzi nhìn quanh
- Anh ko thấy nơi này yên tĩnh mà rất tuyệt sao ? Rất thík hợp để ngủ 1 giấc ! – guigui cườI tươi nằm xuống bãi cỏ
- Nếu buồn ngủ thì cứ về khách sạn cho xong – wangzi ngồI xuống
- Anh ko biết cảm nhận gì cả ? Ở ko phảI là tốt hơn ko khí máy lạnh ở khách sạn sao ? – guigui nhắm mắt lạI cảm nhận
- Guigui nói đúng đó ! Ở đây có vẻ tốt hơn nhìu ! – Ngao Khuyển nhắm mắt lạI
- Guigui ! Sao em lạI biết nơi này ? Em có bao giờ lên Đài Bắc đâu ? - Đồng đồng quay sang guigui hỏI
- Vậy mà em đã từng sống ở Đài Bắc 1 thờI gian ngắn rồI đấy ! – guigui mỉm cườI
- Là sao ? - ĐạI Nha khó hỉu
- Đó là 1 bí mật !! ^^ - guigui nháy mắt
- Hey hey !! Hôm nay trờI đẹp quá ! 2g trưa mà ko có chút nắng ! – Meimei lay các ss
- Đúng đó ! Qủa thật rất đẹp – guigui reo lên
- Còn tôi nghĩ thì trờI sắp mưa đấy ! – wangzi mở mắt ra
- Ko đờI nào ! TrờI đẹp thế này sao mà………..!! – guigui chưa nói dứt câu thì bỗng mây đen ùn ùn, mưa rơi tầm tã
- Hả ?? Mưa thật rồI kìa ! – all reo lên kéo nhau vào vòm cây gần đó trú
- Hừ !! Lạnh quá ! – guigui run rẩy
- Tôi đã nói rồI ! Về khách sạn vẫn tốt hơn ko ? – wangzi thở dài đưa cho guigui cái áo
- Ngao Khuyển ! Anh đưa cho em cái áo đi ! - ĐạI Nha quay sang Ngao Khuyển
- Ko ! Anh cũng lạnh lắm ! – Ngao Khuyển run cầm cập
- Anh có phảI là con trai ko hả ? - ĐạI Nha giật giật cái áo
- Hùm !! MọI ngườI !! TrờI mưa thì sao chứ ! Cùng chơi vớI mưa đi ! – guigui kéo áo khoác wangzi ra khỏI ngườI rồI bước ra ngoài mưa
- Guigui !! – all đứng lặng nhìn guigui
- Đừng nhìn làm gì ? Chả phảI như vậy rất vui sao ? Nào ra đây ! – guigui kéo tay các ss ra
Ào………..ào………..
- Waa !! Vui lắm đó !! Các anh cũng ra đây đi ! – các ss kéo các pro ra
- Nè…nè !! Chúng tôi ko muốn bị bệnh đâu ! – các pro níu lạI
- ĐạI thiếu gia àh ! 1 lần cũng ko sao đâu ? – đồng đồng cố đẩy các pro ra ngoài mưa
- Waaa !! Mát thật !! – các pro reo lên
- Đấy !! Rất vui mà !! – guigui nháy mắt
- Vậy bây giờ chúng ta chơi trò gì đi ! – Nha Đầu đưa ra ý kiến
- Chơi trò tập đi nhé ! – guigui bày trò
* trò tập đi cũng giống như trò chơi đập tường ( chắc là ai cũng biết ^^!)
- TUE YA !! - all đồng thanh la lớn
- Nào ! Kéo búa bao !
- Waa !! Wangzi bị rồI !! – guigui la lên
- Tôi bị đâu cần cô vui đến thế ! – wangzi cốc vào đầu guigui
- Đau lắm đó ! – guigui ôm đầu
- Bắt đầu !! 1…2…3 bước !
- Mình muốn wangzi bị vì muốn anh ấy cảm nhận niềm vui khi chơi ! ka lạI ( xem ra) anh ấy đang rất vui ! – guigui nghĩ thầm mỉm cườI
- Guigui ! – wangzi la lên
- Anh đừng có mừng vộI ! RồI anh sẽ bị lạI thôi ! – guigui lắc đầu tự tin
- ĐạI Nha
- Ngao Khuyển
- Nha Đầu
Lần lượt………..lần lượt ai cũng cảm thấy hứng thú trong trò chơi này………dướI cơn mưa ko dứt…………….
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Rain
………………………………..
- Ướt cả rồI ! – Nha Đầu nhìn lạI ngườI
- Cơn mưa này dai dẳng thật ! Đến bây giờ mớI dứt ! – Ngao Khuyển đưa tay lên coi đồng hồ
- Mấy giờ rồI ? - ĐạI Nha quay sang hỏI Ngao Khuyển
- 5g chiều ! – Ngao Khuyển trả lờI
- Hèn gì cảm thấy đói ! – guigui xoa xoa cái bụng
- Đúng đó ! Chúng ta phảI về thôi ! – Đồng đồng đứng lên
- Uhm ! Về thôi !! – all dần dần đứng lên bước đi
- Khoan đã ! – guigui gọI vớI
- Chuyện gì ? – all quay lạI
- MọI ngườI đưa em chong chóng của mọI ngườI đi ! – guigui chìa ta ra
- Để làm gì ? – all khó hỉu
- Thì cứ đưa đi ! – guigui khẳng định
- Đây ! – all đưa cho guigui chong chóng của mình rồI guigui cầm 15 cây chạy đến giữa thảo nguyên cắm 15 cây chong chóng xuống thành hình ly Macchiato

- Xong ! – guigui cườI tươi rồI chạy đến chỗ all
- Em làm gì thế ? - ĐạI Nha thắc mắc
- Mấy năm sau nếu ai có cơ hộI trở lạI đây rồI sẽ biết ! – guigui nháy mắt
- Thật phiền ! Có khi chúng ta sẽ ko trở lạI đâu ! – wangzi phủI tay
- Ko ! Tôi tin sẽ có lúc chúng ta trở lạI đấy ! Nào đi thôi ! – guigui vừa nói vừa kéo all đi
- Thảo Nguyên àh ! Tạm biệt nhé ! – guigui nghĩ thầm
………………………………
- Waa ! Về lạI trung tâm Đài Bắc rồI ! – all reo lên
- Đi ăn thôi ! Đói quá ! – các ss xoa bụng
cạch...- bỗng 1 chiếc xe đen sang trọng đến dừng lạI ở chỗ các pro, 3 ngườI mặt áo đen bước ra khỏI ra xe
- Ơ !! Các ngườI là ai ? Muốn bắt cóc àh ! Báo trước chúng tôi ko có tiền đâu nhé ! – các pro thủ võ
cạch………..
- Các con thay đổI hơn ta tưởng ! - từ trong xe 1 ngườI đàn ông sang trọng bước ra
- Pa ! – các pro bất ngờ đứng lặng ngườI mở to mắt nhìn
- Chào các thiếu gia ! – 3 ngườI áo đen lúc nãy cúi đầu chào
- Thiếu gia ?? – các ss cũng há hốc bất ngờ
………………………………….

1 ngày đi chơi thật vui vẻ ! Đây liệu có phảI là lần đi chơi chung cuốI cùng của họ khi 6 anh em đã gặp đc pa của mình? Gia đình của 6 anh em đã phá sản rồI mà ! Báo chí cũng đăng tảI ra ! Liệu chuyện gì đã xảy ra ? Bí mật đã dần mở ra nhưng chưa trọn vẹn ? Chắc mọI ngườI đã dần phát hiện ra bí mật đã đc che dấu tỉ mỉ trong 3 tháng qua ! RồI chuyện gì sẽ xảy ra ? Đón xem Cup sau nhé ! thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:30 pm

CUP 35 : IT APPEARS


------------------TạI Biệt thự------------------
- Woa !! MọI thứ trong biệt thự đều ko thay đổI ! – willium nhìn quanh
- Từ lúc các thiếu gia đi ! Biệt thự này ko bị di dờI bất cứ đồ đạc nào ! Mà mọI thứ vẫn đc các ngườI giúp việc lau chùi mỗI ngày sạch sẽ ! – ông quản gia mỉm cườI
- Woa !!! Đây là nhà các anh sao ? Đẹp quá !! – các ss nhìn xung quanh reo lên
- Tôi nghĩ các cô đã mệt rồI ! Xin mờI các cô lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi ! – ông quản gia lịch sự mời
- Tuyệt thật ! Lên nào lên nào !! – các ss phấn khởI đi theo quản gia mà quên mất câu chuyện của các pro
……………………………
- Bây giờ pa có thể nói đc rồI đó ! – Ngao Khuyển ngồI xuống ghế sofa
- Có chuyện gì để nói đâu !! – lão gia giả vờ chốI
- Pà àh ! Pa có biết pa nói dốI dễ bị ngườI khác thấy lắm ko ? - Tiểu Út cầm ly trà lên
- Thôi đc ! Ta sẽ kể ! Quản gia ! Đưa tôi bảng kế hoạch ! – lão gia đưa tay ra
- Vâng ! Thưa lão gia ! - quản gia đưa cho lão gia
- Đây là bảng kế hoạch mà mẹ các con đã làm cho ta trước khi mất để phòng hờ khi sau này các con khó trị ! – lão gia chìa bảng kế hoạch ra
- Hả ?? mẹ ? – các pro bất ngờ xúm lạI nhìn bảng kế hoạch
- Nhưng rõ ràng trên TV và các báo đài đều đưa tin công ty của chúng ta phá sản rồI mà ! Và pa cùng quản gia mang tiền chạy trốn ! - Tiểu Kiệt khẳng định
- Đó là do lão gia mua chuộc các quý báo và các đài truyền hình ! Sau đó cho niêm phong căn biệt thự này rồI tôi và lão gia qua Mỹ để điều hành công ty bên đó còn công ty ở Taiwan vẫn cho đóng băng ! – ông quản gia kể lạI toàn bộ sự việc
- Đến bây giờ chính ta cũng ko hiểu tạI sao bà ấy lạI làm ra kế hoạch này nhưng ta biết đc 1 điều các con đã trưởng thành hơn nhìu, thík Macchiato và có thể điều hành công ty ta sau này ! – lão gia mỉm cườI mãn nguyện
- Hùm ! Pa tưởng chúng con sẽ trở về vớI pa sao ? Chỉ 3 chữ thôi ! Ko thể nào ! – wangzi nổI giận đứng lên
- Đây ko phảI ý ta muốn ! Mà là……………!! – lão gia chưa kịp nói hết câu thì
- Waa !! 6 bảo bốI của ta !! - từ bên ngoài cửa 1 bà lão vớI dáng vẻ sang trọng mừng rỡ chạy vào
- Nề nê ( Bà ngoạI ) ?? – các pro liền đứng dậy
- Chào đổng sự trưởng ! – ông quản gia thành khẩn
- 6 đứa này ! Lâu rồI ko qua Anh thăm pà ? – bà lão trách móc
- Mẹ ! Sao mẹ lạI đến đây ? – lão gia đứng dậy
- Chứ đợI anh đem các cháu qua thăm tôi chắc lúc đó tôi đã lên thiên đàng rồI ! – bà lão ngồI xuống ghế sofa
- Waa ! 5 ly Macchiato !! Các cháu bắt đầu thík cà phê rồI sao ? – bà lão bất ngờ
- Vâng !! – các pro khẽ gật đầu
- Hay thật !! Ta vừa định sẽ đưa các con qua Anh quốc nhưng cái khó khăn của ta là 6 đứa cháu này ko thík Macchiato nhưng bây giờ thì các cháu đã thík vậy ta ko còn gặp khó khăn nữa ! – bà lão phấn khởI
- Anh quốc ? Sao lạI đưa chúng cháu qua anh ? – các pro đống thanh hỏI
- Vì toàn bộ những con cháu có quyền thừa kế của gia đình chúng ta đến 1 thờI gian nhất định phảI sang Anh Quốc để du học ! Dù có thừa kế hay ko ! – ông quản gia giảI thík
- Rất tốt ! Ông vẫn thuộc bài ! – bà lão khen
- TạI sao lạI có thứ quy luật đó ? Học ở taiwan cũng tốt mà ! – Ngao Khuyển cãi lạI
- Đây là điều tốt cho các cháu thôi ! Bên Anh, dòng tộc nhà chúng ta có mở trưởng dạy riêng về giáo trình kinh doanh Macchiato mà ko có bất kỳ trường nào dạy ! Nên dù có thừa kế hay ko thừa kế, chỉ cần mang dòng máu nhà họ Vương thì đều phảI học ! Đó là 1 quy định khó từ bỏ! – bà lão khẳng định
- Vậy chúng cháu sẽ đi bao lâu ? – wangzi trâm ngâm hỏI
- 3 năm ! - ông quản gia trả lờI
- 3 năm ? Ko phảI chứ ! – các pro đồng thanh la lên
- Quản gia ! Ông đưa cho tôi thư viện toàn bộ giáo trình Macchiato cho tôi ! – bà lão quay sang quản gia
- Vâng ! Thưa đổng sự trưởng ! – lão gia cúi đầu rồI đưa cho bà lão 1 cái remote
- Đi theo ta ! – bà lão đứng lên
…………………………………
cạch………két……….
- Đây……..đây là……..!! – A Vỹ đứng trước 1 căn phòng à ko mà là 1 căn biệt thự nhỏ dành riêng cho sách
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Trinity-college-library-dub
- Sao chúng ta chưa bao giờ thấy nơi này ? – Ngao Khuyển lấy làm lạ
- Vì có khi nào chúng ta đọc sách đâu ! – wangzi cảm thấy chuyện đó ko lạ tý nào
- Đây là toàn bộ giáo trình Macchiato mà các cháu phảI học ! – bà lão giang tay ra
- Hả ?? Toàn bộ ? – các pro há hốc
- Đúng vậy ! Có khi 3 năm các thiếu gia cũng chưa học xong đâu ! ThờI gian học là đều tuỳ thuộc vào các thiếu gia thôi ! – ông quản gia giảI thík
- Ko !! Chúng cháu ko đi đâu ! Bà hãy chuẩn bị tinh thần đi ! – wangzi khẳng định rồI đi về phòng
- Đúng đó ! Chúng cháu ko thík đi đâu ! – các pro còn lạI cũng dần từ chốI rồI đi về phòng
- Mẹ àh ! Con đã nói rồI ! Chúng nó ko dễ nghe lờI mẹ đâu ! – lão gia thở dài
- Chúng nó quả thật giống hệt Anna lúc trước ! – bà lão mỉm cườI nhẹ nhàng
………………………………….
cộc…cộc
- Vào đi ! – wangzi từ trong phòng la lên
- Hi !! Chào hoàng tử ! Tôi vào trong tý nhé ! – guigui ló đầu vào vớI bộ đồ ngủ super dễ thương
- Wa !! Phòng anh đẹp thật ! Rộng quá ! Toàn là đồ hiệu thôi ! – guigui sờ vào mấy cái tủ và đồ vật trong phòng wangzi

- Cô ko ngủ àh ? Sao lạI đến đây ? – wangzi thả tai nghe xuống
- Ko ngủ đc ! Thường ngày chúng tôi hay ngủ chung vớI nhau nhưng hôm nay mỗI ngườI 1 phòng cảm thấy rất lạnh lẽo ! Anh ko thấy thế sao ? – guigui ngồI lên giường wangzi
- Đúng là tôi cũng có cảm giác đó ! – wangzi gật gù
- Vậy tôi vớI anh nói chuyện tý nhé ! – guigui nháy mắt
- Chuyện gì ? Tôi vớI cô đâu có chuyện gì để nói ! – wangzi gắn tai nghe lên lạI
- Có đấy ! Hoàng tử ! Bây giờ anh trả lờI tôi ! Rốt cuộc anh là ai ? – guigui nhào tới giật tai nghe xuống
- Tôi là wangzi ! – wangzi trả lờI thản nhiên
- Wangzi ! Anh nói thật đi ! – guigui sát mặt vào wangzi
- Thôi đc ! Phiền cô đưa cái mặt ra chút đc ko ? Cô ko có sức hấp dẫn đến đó đâu ! – wangzi đẩy mặt guigui ra
- Anh định làm gì tôi !!! – guigui dùng tay che vòng 1 lạI
- Đường thẳng sân bay mà cũng sợ àh ? – wangzi bụp miệng cườI
- Cái gì ?…… Đường….. thẳng sân bay ? Anh nói ai là đường thẳng sân bay ! Vòng 1 của tôi ko đến nỗI như anh nghĩ đâu nhé ! – guigui đỏ mặt phân bua
- Thôi ! Ko chọc cô nữa ! Cũng đã tốI rồI ! Cô về phòng ngủ đi ! – wangzi nói xong rồI đưa tai nghe lên tai
………….cạch……….
- Đáng ghét thật ! Dám chọc mình ! Nhưng ko lẽ vòng 1 mình có vần đề sao ?? – guigui ngó lạI
- Ko ! Cháu rất dễ thương ! – bà lão mỉm cườI
- Ơ ! Cháu ! Cháu chào bà ! – guigui cúi đầu lễ phép
- Cháu muốn uống Macchiato ko ? – bà lão mỉm cườI mờI
…………………………
--------------------------tạI phòng khách---------------
- Của bà đây ! – guigui bưng ra 2 ly Macchiato
- Cháu biết pha àh ? – bà lão hỏI
- Vâng ! Đây là của 1 ngườI dạy cho cháu đấy ! – guigui cườI tươi
- Chắc ngườI đó rất tuyệt đúng ko ? – bà lão đoán
- Tue ya ! Cô ấy như ngườI mẹ thứ 2 của cháu vậy ! Cô ấy rất xinh đẹp, dịu dàng ! – guigui mơ màng nhớ lạI
- Chắc hẳn cháu rất yêu thương cô ấy ! – bà lão đoán
- Tue ya !! Chính cô ấy là ân nhân cứu mạng cháu ! Và cô ấy đã nói vớI cháu 1 câu trước khi cô ấy đưa cháu đến đi mà cháu ko thể quên đc ! – guigui chống cằm mỉm cườI
- Câu gì thế ? – bà lão tò mò
- “Con là 1 cô dễ thương, sẽ đến lúc con tìm đc ngườI con thík và nhất định ngườI đó sẽ rất thík con ! Con hãy nhớ điều đó nhé !” đó là lờI cô ấy nói vớI con ! – guigui kể
- Vậy con cảm thấy wangzi thế nào ? – bà lão hỏI thêm
- Anh ta là 1 ngườI lạnh lùng, kiên định, rất thík cãi vớI cháu , chọc cháu….nói chung là 1 ngườI vô cùng đáng ghét !! – guigui tức giận nhớ lạI những chuyện cũ đập bàn đứng dậy
- Ơ ! – bà lão giật mình
- Nhưng anh ấy lạI là ngườI cho cho cháu 1 điều gì đó rất lạ, nó làm cháu cảm thấy hạnh phúc và có 1 cảm giác gì đó rất lạ………..!! Nhưng cháu vẫn ko biết điều đó là gì !! – guigui chống cằm thở dài
- A ! Mà Cho cháu hỏI bà là ai thế ạ ? – guigui thắc mắc => các ss chưa biết đây là bà của các pro
- Theo cháu, ta là ai ? – bà lão mỉm cườI
- Cháu nghĩ bà là quản gia hay là 1 bảo mẫu của 6 anh em ấy ! – guigui thật thà trả lờI
- Vậy cháu là khách quý ở đây sao lạI muốn nói chuyện vớI 1 quản gia như tôi ? – bà lão mỉm cườI
- Ko đâu ! Ko đâu ! Cháu ko biệt bà là ai đâu ! ĐốI vớI cháu ! Dù ai đi nữa cháu cũng có thể trò truyện đc ! Huống chi nói chuyện vớI bà cháu cảm thấy rất gần gũi ! – guigui lắc đầu chốI bỏ
- Bà ơi ! Chắc bà ở đây lâu lắm rồI nhỉ ? Vậy bà có biết về wangzi ko ? – guigui ngơ ngác hỏI
- Wangzi thật ra là 1 cậu bé hoạt bát, vui vẻ, nó yêu thương mẹ vô cùng nên lúc nào cũng quấn quýt lấy mẹ ! Từ nhỏ trong 6 anh em, wangzi là đứa trẻ chịu thiệt thòi nhìu nhất ! Chỉ vì chỉ số IQ của nó cao nhất trong 6 anh em nên nó phảI học nhìu hơn gấp 3 lần những đứa trẻ bình thường chỉ hy vọng nó sẽ là ngườI kế thừa sau này ! Nhưng thằng bé ko hề trách móc ai, nó vẫn cố và cố cho đến khi 1 chuyện khủng khiếp xảy ra ! Mẹ nó mất ! MọI thứ trước mắt cậu bé 10 tuổI này sụp đổ ! Từ đó nó trở nên bướng bỉnh, lạnh lùng, ít cườI và ko nghe lờI 1 ai !……….!! – bà lão nhớ lạI
- Waa !! Bà biết rõ về wangzi quá nhỉ ? Chắc hẳn bà rất yêu mến anh ấy ! – guigui bất ngờ
- Thôi chết ! 12g rồI ! Cháu quấy rầy bà lâu quá ! Thôi cháu lên ngủ trước đây ! Bà cũng nhanh đi ngủ nhé ! – guigui bưng 2 ly Macchiato đã hết đi rửa, cúi đầu chào rồI chạy lên lầu
- Anna àh ! Có lẽ lúc nào con cũng đúng ! – bà lão mỉm cườI nhìn theo guigui
………………………………..
- Bà lão ấy thật thân thiện ! Ít ra ngườI nhà họ Vương cũng có 1 ngườI tốt, thông cảm cho mình !! – guigui mếu mặt nhìn vòng 1
- 12g30 rồI sao ? Vẫn Ko ngủ đc ! Ko biết các chị có ngủ đc ko nhỉ ? – guigui ôm gốI lẻn ra ngoài
…………két………- guigui nhẹ hé cửa từng phòng
- Hảa ?? Ai cũng ngủ hết rồI ! Đã vậy lúc nãy mình còn uống Macchiato nữa ! Hèn gì ? – guigui vò đầu mệt mỏI trở về phòng thì
- Phòng wangzi ? Sao đèn lạI còn sáng ? Anh ấy vẫn chưa ngủ àh ? – guigui nghĩ thầm
- Wangzi !! Anh vẫn còn thức àh ? – guigui đẩy nhẹ cửa vào
- Guigui ? Cô vẫn chưa ngủ àh ? – wangzi giật mình
- Hèy ! Khó ngủ chết đc ! Căn phòng thì lớn quá ! Mà có 1 mình tôi ngủ ! Đáng sợ lắm ! – guigui nhào lên giường wangzi
- Cô là quỷ mà cũng sợ àh ? Bản thân cô cũng đã đáng sợ lắm rồI ! – wangzi phì cườI
- Thôi đi ! Tôi ko thèm cãi vớI anh đâu ! Hôm nay tôi thấy khó ngủ lắm ! Anh kể chuyện cho tôi nghe đi ! – guigui lăn ra giường
- Này này guigui ! Cô ko thấy tôi cần ngủ sao ? – wangzi quay sang guigui
- Thì chính anh cũng đâu có ngủ đc ! – guigui cãi lạI
- Gì chứ ! Ai nói tôi ko ngủ đc !! – wangzi chốI <= bị nói trúng tim đen
- Nhìn là biết rồI ! – guigui lè lưỡI
- Thôi đc ! Tôi hy sinh đấy ! – guigui ngồI dậy
- Hy sinh cái gì ? – wangzi khó hiểu
- Nằm lên đây !! – guigui vào chân
- Khùng àh ! Ko đờI nào !! – wangzi đỏ mặt quay sang chỗ khác
- TạI sao anh thík bướng bỉnh thế hả ? – guigui kéo đầu wangzi nằm xuống
- Cô !!…. – wangzi định nhất đầu lên thì
- Wangzi !! Anh rất buồn phảI ko ? – guigui nhẹ nhàng hỏI
- Chắc chắn là rất buồn rồI ! Nên anh mớI như thế này ! Mẹ của anh ko muốn anh như thế này đâu ! Đừng giấu kín 1 mình nữa ! Nói vớI ngườI khác có thể hay hơn ko ? Nếu anh buồn thì nói anh buồn, nếu vui thì nói vui ! Vẫn đâu có ai trách móc anh đâu ! Anh cườI chắc chắn sẽ đẹp hơn khi cứ giữ khư khư cái mặt ko có 1 chút cảm xúc kia ! Anh thử làm 1 đứa trẻ 1 lần đi ! Lúc đó anh sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhìu !! – guigui vỗ vỗ vào ngườI wangzi ( wangzi nghiêng đầu qua bên kia)
- Thật ra từ lâu tôi ko còn là 1 đứa trẻ nữa ! Nhưng khi ở bên mẹ tôi cảm thấy rất ấm áp ! Mẹ luôn mỉm cườI, trò chuyện, khen tôi ! Lúc đó là lúc tôi trở thành 1 đứa trẻ thật sự ! Nhưng khi mẹ mất tôi hoàn toàn ko đc phép suy nghĩ như 1 đứa trẻ nữa ! Nhưng cho đến khi tôi gặp 1 ngườI ! Cô bé đó dường như cho tôi tất cả mọI thứ tôi cần ! Nhưng rồI cô bé đó cũng bỏ rơi tôi như chính mẹ của tôi ! – wangzi nhằm mắt lạI thở dài
- Guigui ! Cô ……..! – wangzi quay lạI thì thấy guigui đã ngủ từ khi nào
- Chán thật ! Qủa là nói chuyện vớI 1 con quỷ rất khó mà ! – wangzi ngồI dậy, hạ ngườI guigui nằm xuống rồI đắp chăn lên
- Guigui ! Chúc ngủ ngon ! – wangzi tắt đèn rồI cuốn mền gốI sang ghế sofa(trong phòng) nằm
- Wangzi àh ! Hình như…….hình như……!! – guigui nói mơ
………………………………………….

Chết rồI ! 1 chuyện bất ngờ đã xảy ra ! Bà của các pro trở về mục đích là muốn đưa các pro qua Anh để học trường Macchiato mà mọI con cháu mang dòng máu họ Vương đều phảI học !! 3 năm thờI gian ngắn nhất nếu các pro học thật giỏI ! Liệu các pro sẽ lựa chọn ra sao ? Đi hay ko ? Đón xem Cup sau nhé ! Thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:37 pm

CUP 36 : STRANGE FIGHT

-----------------------6g sáng tạI phòng Ăn----------------
- Good morning !!! – ông quản gia phấn khởI nhìn các pro đang nằm uể oảI trên bàn
- Chỉ mớI 6g thôi mà ! Đâu cần gọI chúng tôi dậy sớm như thế ? – Ngao Khuyển giơ đồng hồ lên
- Xin lỗI các thiếu gia ! Đây là lệnh của Đổng sự trưởng ! Tôi ko thể làm khác ! – ông quản gia cúi đầu
- Đổng sự trưởng ? Đổng sự trưởng là ba anh àh ? – guigui quay qua wangzi hỏI trong tình trạng mắt lờ đờ
- Ko ! Đó là bà tôi ! – wangzi lắc đầu
- Bà ? Vậy còn lớn hơn ba anh nữa sao ? – guigui giật mình
- Cô có thấy cô hỏI hơi thưa ko ? Đương nhiên là lớn hơn ba tôi rồI ! – wangzi quay sang cãi lạI
- Vậy sao hôm qua chúng tôi ko thấy bà các anh ? – Nha Đầu thắc mắc
- Vì ta chỉ mớI trở về ! – 1 bà lão từ trong bước ra
- Ơ ! Chào đổng sự trưởng ! – ông quản gia giật mình quay lạI cúi đầu
- Chào bà !! – các pro đứng dậy trong tình trạng uể oảI
- Ơ ! Chúng cháu chào bà ! – các ss giật mình đứng dậy cúi đầu
- Hả ?? Là bà sao ?? - chỉ có mình guigui đứng dậy mở to mắt
- Guigui ! Đây là đổng sự trưởng đó ! - ĐạI Nha giật nhẹ tay guigui
- Chào cô bé Macchiato ! Chúng ta lạI đc gặp nhau rồI ! – bà lão nhẹ mỉm cườI
- Sao ?? – all quay lạI nhìn chằm chằm guigui
- Ơ !! Xin lỗI ! TốI qua cháu sơ ý quá ! Đã hiểu lầm bà là quản gia ! Cháu thật rất xin lỗI !! – guigui cúi đầu lia lịa
- Cái gì ?? – all há hốc nhìn guigui
- Cô bé ngốc ! Ta đâu có phạt cháu! Hôm qua thật sự ta cũng đánh đố cháu mà ! – bà lão xoa đầu guigui
- Nào ! Các cháu đứng đó làm gì ! Chúng ta cũng ăn bữa sáng nào ! – bà lão thân thiện bước vào bàn
bộp………bộp…..- quản gia vỗ tay ra hiệu lập tức các đầu bếp mang vào
- Hả ??? Đây là bữa sáng àh ? – các ss bất ngờ khi các đầu bếp mở nắp
- Sao thế ? Các cháu ko thík các món ăn này àh ? Vậy ! Quản gia ! ĐổI món khác đi ! – bà lão quay qua quản gia
- Dạ !! Ko ko !! Chỉ là 1 bữa sáng thôi ko cần thịnh soạn thế đâu ! – Nha Đầu lên tiếng
- Tue ya ! Tue ya !! – các ss gật đầu
- Đây là bữa sáng nhỏ nhất ở nhà chúng tôi rồI đó ! – Tiểu Út vừa ăn vừa nói
- Nhỏ nhất ? Có lầm ko! Nhiều thế này ăn tớI tốI cũng chưa hết đâu ! – guigui chỉ vào 20 món ăn đc bày biện trên bàn
- Ai bảo các cô ăn hết ! Tôi là heo àh ! Chỉ cần ăn mỗI thứ 1 ít cho đến khi no thôi ! – wangzi giảI thík
- Như thế thật lãng phí ! – guigui gặm muỗng nhìn các món ăn trên bàn luyến tiếc
- Guigui ! Vậy theo cháu chúng ta sẽ dùng bữa sáng thế nào là thík hợp ? – bà lão nhìn guigui dò hỏI
- Bà cho cháu nói sao ? – guigui ngượng nhìn bà lão
- Cháu cứ nói đi ! – bà lão mỉm cườI gật đầu
- Đầu tiên phòng ăn ko nên tốI tăm như thế ! BuổI sáng mà ! Ánh sáng của 1 ngày mớI sẽ làm ta bớt căng thẳng hơn ! – guigui đi đến cửa kính, kéo rèm lớn ra rồI mở bung cửa kính lớn
- Sau đó các món ăn ko nên nhìu thế này ! Thật lãng phí mà có quá nhiều dầu mỡ ! – guigui trở lạI bàn ăn cầm các đĩa thức ăn đưa cho các đầu bếp
- Phiền các anh làm chỉ 1 món thôi ! – guigui quay sang các đầu bếp
- 1 món ? – các đầu bếp đồng thanh
- Là mỳ Spaghetti !! Chia làm 22 dĩa ! – guigui đưa tay lên
- Hả ?? 22 dĩa !! – các đầu bếp và all bất ngờ
- Đó là ý của guigui !! Các ngườI cứ làm theo ý cô bé này ! – bà lão gật đầu
- Vâng ! Thưa Đổng sự trưởng ! – các đầu bếp cúi đầu rồI ra ngoài
…………………..
------------------------Nhà bếp ------------
- Spaghetti vốn ko đc coi là món ăn ! Vậy mà Đổng sự trưởng vẫn đồng ý ! – 1 đầu bếp bàn tán
- Nghe nói đổng sự trưởng là ngườI rất gay gắt trong việc ăn uống ! - đầu bếp 3 bàn tiếp
- Cô bé này quả là có sức ảnh hưởng lớn lắm đây ! – đầu bếp 3 gật gù
……………………….15phút sau
- Đây là 22 dĩa spaghetti mà cô chủ nhỏ này yêu cầu ! - ông quản gia chỉ vào 22 dĩa mỳ ở trên bàn
- MọI ngườI vất vả rồI ! Nào ! MọI ngườI ngồI chung đi ! – guigui kéo 6 cái ghế ra
- Tất cả chúng tôi ? – ông quản gia và 5 đầu bếp bất ngờ
- Đúng đó ! Tôi ko có thói quen đang ăn mà có ngườI đứng nhìn đâu ! Nên cùng ăn chung nào ! – guigui nháy mắt
- Ơ ! Chúng tôi ko dám đâu ! Cô chủ nhỏ tha cho chúng tôi đi ! – 1 đầu bếp lắc đầu
- Guigui nói thì các ông cứ ngồI đi ! Tôi cũng ko thík bị ngườI khác nhìn khi ăn đâu ! – bà lão mỉm cườI gật đầu
- Đổng sự trưởng ?? – ông quản gia bất ngờ
- Chỗ còn rỗng nhìn lắm ! NgồI xuống đi ! – guigui kéo quản gia và 5 đầu bếp vào bàn ăn
- Xong ! MọI ngườI ăn thôi ! – guigui ngồI xuống ghế chắp tay lạI phần khởI
- Thì ra đây là trò quỷ của cô àh ? – wangzi quay qua khẽ nói
- Anh ko thấy ko khí bây giờ thoảI mái hơn àh ! Cứ phảI nhốt mình trong 1 căn phòng lớn rồI lặng thinh ăn như vậy thì thà ko có bữa sáng thì tốt hơn ! – guigui vừa ăn vừa nói
- Khá lắm !! – bà lão nhìn cô bé nghĩ thầm
…………………………..
--------------------tạI phòng khách---------------
- Chán quá !! Wangzi ! Ngày nghỉ của anh thế này sao ? – guigui lăn tròn trên ghế sofa
- Đúng đó ! Chán chết đc ! – các ss nằm nghiêng ngả trên ghế
- …………….- wangzi vẫn lặng thinh ngồI đọc sách
- WANGZI ! Anh bỏ tai nghe xuống 1 chút đc ko ? – guigui nhào tớI wangzi kéo tai nghe xuống
- Cô lạI muốn bày trò gì đây ? Ủa ? – wangzi quay sang thì thấy guigui đã biến đi đâu
- Phiền thật ! LạI giở trò ! – wangzi tức giận gắn tai nghe lên
bộp…- guigui ném trái bóng vào đầu wangzi
- Cái gì nữa đây ? – wangzi tức giận gở tai nghe xuống
- Chúng ta chơi 1 ván nào ! – guigui nháy mắt
- Chơi ? – all nhìn guigui
……………………….
-----------------------khu vườn phía sau biệt thự--------------
- Waa ! Khu vườn này đẹp thật ! – các ss reo lên
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Formal_Garden_1
- Đây là khu vườn mẹ chúng tôi tạo ra đấy ! – Ngao Khuyển nhớ lạI
- Waa ! Bà ấy tuyệt thật ! – các ss nhìn xung quanh
- Ở đằng kia có 1 căn nhà kìa ! – guigui chỉ
- Đó là căn nhà trưng bày ảnh và những đồ dùng của mẹ ! – wangzi giảI thík
- Vậy chúng ta qua đó đi ! – guigui kéo tay wangzi
- Ko đc đâu ! Ngôi nhà đó đã bị khoá rồI ! Chỉ có bà mớI có chìa khoá ! – wangzi kéo lạI
- Sao lạI phảI khoá ? – Nha Đầu gãi đầu khó hiểu
- Chúng tôi ko biết ! Chắc là sợ chúng tôi đau lòng khi nhớ tớI mẹ thôi 1 –
- Tiếc thật ! Chắc bên trong căn nhà đó đẹp lắm đây ! – guigui nuốI tiếc
- Àh ! Guigui ! Em bày trò gì mà kéo mọI ngườI ra vườn vậy ? - Đồng đồng nhớ lạI
- A ! Chúng ta chơi bóng rổ đi ! – guigui cầm trái banh lên
- Bóng rổ ?? – all đồng thanh
- Đúng đó ! Chúng ta sẽ chia thành 2 nhóm là nam và nữ ! Ok ?? – guigui phân chia
- Như vậy tỷ số các cô hơn chúng tôi rồI ! – A Vỹ cãi lạI
- Có nhầm ko vậy ? Các anh là con trai mà lạI có Willium là ngườI chơi bóng rổ siêu hạng ! Chúng tôi là con gái mà chưa ai từng động vào bóng rổ cả ! Chia vậy là công bằng rồI ! - Đồng đồng cãi lạI
- Đồng đồng nói đúng đó ! Chúng ta cứ thử chơi vớI họ đi ! Họ cũng sẽ thua thôi ! – Ngao Khuyển tự tin
- Vậy thắng thì đc cái gì và thua thì đc cái gì ? – Nha Đầu bày thêm
- Thắng thì các cô muốn chúng tôi làm gì cũng đc ! Chơi thôi ! – Wangzi thách đấu rồI chạy lạI gần guigui lấy trái bóng
- Nè !! Anh mang trái bóng đi đâu đó ? – guigui gọI vớI
- Ko lẽ cô muốn chơi bóng chuyền trong vườn hoa àh ? – wangzi quay lạI
- Vậy chúng ta đi đâu ?? – guigui hỏI
- Sân bóng ! – wangzi buông nhẹ 2 chữ
……………………………….
- Woa !! Ko ngờ nhà anh cũng có sân bóng rộng như thế này !! – guigui reo lên
- Đây chỉ bằng 1 phần nhỏ nhất của nhà tôi thôi !! Ko nói nhìu nữa ! Chơi thôi ! – wangzi vừa nói xong liền quăng trái banh qua cho guigui
- Anh đâu cần phảI làm ra nghiêm trọng thế ! – guigui nghiêng đầu khó hiểu
Start…………..Go
Cho phép honey làm bình luận viên nhé ! ^^
Giờ đây ngườI đang dẫn đầu mạnh nhất là Tiểu Huân , Tiểu Huân sắp đưa trái bóng đầu tiên vào rổ rồI …………….!! Ơ ! Sao bị Tiểu Út giành lạI rồI !…….. ÔI ! Tiểu Út vào đc 1 trái rồI ! Đương nhiên tỷ số 1-0 nghiêng về các thiếu gia nhà ta ! Lần này ĐạI Nha là ngườI cầm bóng rồI ! Cố lên ĐạI Nha ! Sắp tớI rổ rồI !!! TrờI ! Sao lạI ko ném trúng ?? Bị Ngao Khuyển lấy đc bóng rồI kìa ! Chỉ 1 trong vòng 5giây Ngao Khuyển đã ghi thêm 1 bàn ! 2-0 nghiêng về các pro nhà ta !……….Sao thế Nha Đầu ? LạI để A Vỹ ghi 1 bàn nữa rồI ! Apple cũng thế ! Để Willium giữ đc bóng thì hết lấy đc rồI ! 4-0 nghiêng về các pro ! Sắp đến rồI ! Tý xíu nữa thôi Nhu Triết ! Ơ ! Sao lạI vấp phảI giây dày mà té chứ ! Tiểu Kiệt ko cần tốn nhiều sức mà cũng lấy đc trái bóng rồI !! 5-0 nghiêng về các pro ! Nghỉ ngơi giữa hiệp nào ! ………………
+++++++độI hey girls+++++++
- Các anh ta chỉ cần vào rổ 1 trái nữa thôi là chúng ta thua rồI ! – Nha Đầu lo lắng
- Họ mạnh hơn chúng ta tưởng đấy ! Làm sao đây !! – Meimei lo lắng
- Vậy chúng ta đành dùng phương pháp ko đánh cũng thắng ! – guigui cườI nham hiểu
- Ko đánh cũng thắng ??- các ss khó hiểu nhìn guigui
+++++++độI lollipop+++++++
- Các cô ta đang bàn về vấn đề gì thế nhỉ ? – Ngao Khuyển vừa lấy khăn lau mồ hôi vừa nhìn sang bên các ss
- Tôi ko biết ! Nhưng chắc chắn là chuyện ko lành ! – wangzi thở dài cảm thấy bất an
………………………………
- Các cô chịu nhận thua đi ! Chỉ còn có 1 trái nữa thì chúng tôi là winner rồI ! –Tiểu Kiệt thách thức
- ĐợI đấy ! Các anh nghĩ sẽ dễ thắng vớI guigui này sao ? – guigui cườI nham hiểm
- Này ! Con quỷ kia ! Đừng bày trò nữa đấy ! – wangzi đi ngang qua guigui thì thầm
- Trò chơi vẫn chưa kết thúc đâu ! – guigui vuốt cằm gật gù
Start………….go
Honey : Dẫn đầu là Apple vớI trái bóng trên tay sắp đến gần cái rổ còn Willium thì đang cố ngăn chặn, Ơ !!………….
- Đây cho anh này ! - ĐạI Nha vừa đến gần rổ bỗng nhiên quay lạI đưa cho Willium
- Có lầm ko đấy ! Đây là trái cuốI cùng đó ! –Willium bất ngờ
- Thì anh cứ ném đi ! – Apple mỉm cườI
- Dễ thôi !! – willium cầm trái bóng vừa định ném vào rổ thì guigui xuất hiện đạp lên vai wangzi (wangzi đang đứng gần đó ) nhảy lên chụp trái bóng ném vào rổ dễ như chơi
- Hả ??? – các pro đồng thanh bất ngờ
- 1-5 rồI nhé ! – guigui đưa 2 ngón tay lên
- Nữa nào !! – wangzi cầm trái tiếp tục trận đấu
- Ngao Khuyển ! – wangzi truyền qua cho Ngao Khuyển
- Thật đơn giản ! – Ngao Khuyển nhìn cái rổ ngay trước mặt
- Anh dám ko ?? - bỗng nhiên ĐạI Nha hiện lên trước mặt Ngao Khuyển vớI ánh mắt đằng đằng sát khi
- Ơ !! Anh…..anh !! – Ngao Khuyển sợ hãi ấp úng
- Ngao Khuyển ! Ném đi !! – các pro hò hét
- Anh xin lỗI ! – Ngao Khuyển nhắm mắt lạI ném thì ko trúng rổ mà trúng ngay tay ĐạI Nha
- Cám ơn anh nhé !! – và đương nhiên ĐạI Nha ghi bàn 1 cách ko cần đấu
- Ơ ! – các pro bất ngờ
- 2-5 – guigui giơ 3 ngón lên
- Anh lấy bóng nhé ! - Tiểu Kiệt thấy Nhu Triết ngã liền lợI dụng lấy ngay trái bóng
- Tiểu Kiệt ! Chứng khoáng lạI giảm rồI kìa !! – Nhu Triết giơ 1 tờ báo cũ lên
- Sao ?? Gỉam nữa àh !! - Tiểu Kiệt liền thả trái bóng xuống, giật ngay tờ báo trên tay Nhu Triết ngay lập tức Nhu Triết cướp lấy rồI ghi bàn 1 cách nhanh chóng mà ko tốn chút sức
- 3-5 nhé ! – guigui nháy mắt
- Tiểu Kiệt, Ngao Khuyển, Willium đúng là ngốc ! Bị lừa mà ko biết ! Mình sẽ vào trái này 1 cách nhẹ nhàng cho họ xem !! – A Vỹ cầm trái banh trên tay nghĩ thầm
- A Vỹ ! Em…..em nghĩ !! Em….em…..- Nha Đầu từ đâu xuất hiện trước mặt A Vỹ vớI vẻ mặt đỏ nhẹ và giọng nói very lovely
- Ơ !! Nha…. Đầu !! – A Vỹ đột nhiên chảy máu mũi rồI xỉu lun
- Ơ ! Sao anh lạI xỉu rồI ?? – Nha Đầu gãi đầu khó hiểu
- Nha Đầu lấy nhanh trái bóng đi ! – guigui la lên
- Ơ !! Xin lỗI anh nhé !! – Nha Đầu lập tức lấy trái bóng từ tay A Vỹ ném thẳng vào rổ 1 cách nhẹ nhàng
- 4-5 !! – guigui tự hào đưa 4 ngón lên
- Chỉ là 4-5 thôi ! Trên cơ bản các cô vẫn thua chúng tôi thôi ! - Tiểu Út quay đầu lạI vừa nói vừa đập bóng lạI gần rổ để ko ai để ý
- Anh nghĩ dùng cách vừa trả lờI vừa làm là lừa đc tôi sao ? - Tiểu Huân bước ra vớI tách trà nóng trên tay
- Ơ !! Trà !! LạI là chính tay Tiểu Huân làm nữa chứ ! Tuyệt thật ! - Tiểu Út mơ màng vô tình thả trái bóng xuống
- Thưởng cho anh này ! Cám ơn anh nhé ! - Tiểu Huân đưa cho Tiểu Út tách trà rồI nháy mắt , cầm trái bóng lên ném vào rổ còn Tiểu Út vẫn đứng trờI trồng mơ màng
- Đơn giản thật ! 5-5 ! Hoà nhé ! – guigui nháy mắt
- Chỉ 3 chữ ! Ko đờI nào !! Tôi và cô quyết định thắng thua nào ! – Wangzi cầm trái bóng lên
- Anh nghĩ thắng đc tôi àh ?? – guigui nghĩ thầm
Honey (t/g) : Wangzi đang dẫn đầu vớI trái bóng trên tay………chuẩn bị vào rổ rồI !! Ơ ! Chuyện gì thế ?? Guigui nhảy lên vai wangzi chụp trái bóng rồI bay qua rổ !!!Wa đc ko đây ! Ko thế nào ! Cái rổ xa như thế mà ! Guigui dùng chiêu đạp lên mặt Willium đang đứng cạnh cái rổ !! Waaa !! Tuyệt quá !! >.<
- Waaa !!! Winner !!! – các ss reo lên phấn khởI
- Guigui quả ko phảI là ngườI chơi bóng rổ tệ ! Cô ta có bản chất đấy ! – Ngao Khuyển suy ngẫm
- Chỉ toàn là mưu mẹo !! – wangzi ko phục
- Đúng vậy !! Đau thật !! – Willium từ dướI đất bò lên chân Ngao Khuyển vớI cái mặt đầy máu mũi
- Sao ?? Như lờI hẹn nhé ! – Đồng đồng nháy mắt
- Ok ! Các cô muốn chúng tôi làm gì nào ? – Wangzi bước ra
- Làm………….!! – guigui vừa định nói thì
- Các thiếu gia, các tiểu thư ! Đổng sự trưởng cho gọI tất cả !! – ông quản gia kêu
- Đc rồI ! Chúng tôi tớI ngay !! – guigui đáp
- LạI chuyện gì nữa đây !! – các pro thở dài
………………………..
- Ta gọI các cháu ra đây để……….chúng ta cùng vào bếp nào ! – lão phu nhân phấn khởI
- Hả ??? Vào bếp ?? – all bất ngờ
- Đúng vậy !! Các cháu có chuyện gì sao ?? – lão phu nhân nhăn mặt hỏI
- Cho cháu xin đi ! Xưa nay bà có bao giờ cầm đến con dao hay mang tạp dề đâu mà vào bếp ! – Ngao Khuyên nản chí
- Hôm nay các cháu quên ngày gì sao ?? – lão phu nhân tra hỏI
- Là 1 ngày bình thường !! TrờI ko nắng nhưng cũng ko mưa ! – A Vỹ nhún vai
- Wangzi !! Cháu quên ngày này là ngày gì sao ?? – lão phu nhân quay sang wangzi
- Là………….!! – wangzi ngước mặt lên
…………………………………..

Hôm nay là ngày gì thế ? Có liên quan gì đến wangzi mà lão phu nhân lạI nhắm wangzi để hỏI ?? Trận bóng kỳ lạ do guigui tạo ra kết thúc ! Kết quả vớI tỷ số 6-6 nghiên về các ss vậy các ss sẽ đưa ra điều kiện gì cho các pro ?? Đón xem cup típ nhé ! thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:48 pm

CUP 37 : PRAY

- Là sinh nhật mẹ ! – wangzi nói nhỏ
- Sao ?? Hôm nay là sinh nhật mẹ các anh àh ? – các ss bất ngờ
- Đúng vậy ! Hôm nay là sinh nhật mẹ mà ! - Tiểu Kiệt cầm cuốn lịch lên
- Các cháu đã nhớ rồI phảI ko ? Vậy chuẩn bị làm nào ! – lão phu nhân xắn tay áo
- Bà ! Có quá phô trương ko ? Chỉ cần ra ngoài mua cho mẹ 1 ổ bánh là đc rồI ! – Ngao Khuyển thở dài ngồI xuống ghế
- Đúng đó ! Đúng đó ! – các pro còn lạI hùa theo
- Ko đc ! Hôm nay là sinh nhật mẹ mà !! Các anh phảI làm cái gì đặc biệt chứ ! – guigui kéo tay wangzi đứng lên
- Đúng đó !! Đứng lên nào !! – các ss còn lạI cũng ùa vào kéo tay các pro đứng lên
-------------------------tạI nhà bếp--------------
……….cạch………….
- Ơ ! Đổng sự trưởng !! – các đầu bếp giật mình khi thấy lão phu nhân bước vào
- Hôm nay các anh nghỉ đc rồI ! – lão phu nhân mỉm cườI
- Ơ !! Đổng sự trưởng ơi !! Chúng tôi làm gì đắt tộI xin bà lượng thứ cho !! Nhà chúng tôi còn 6 –> 8 miệng ăn , chúng tôi ko thể mất việc đc !! – các đầu bếp liền bay lạI vây quanh chân lão phu nhân
- Ta đâu có cho các anh nghỉ việc !! Ta nói các anh đc nghỉ phép về vớI gia đình hôm nay thôi ! Vì ta cần dùng nhà bếp ! – lão phu nhân cố giảI thík
- Ơ !! Ôi !! Đổng sự trưởng làm chúng tôi hết hồn ! – các đầu bếp thở phào
- Vậy các anh có thể về vớI gia đình đc rồI đó ! Hôm nay các anh nhường nhà bếp cho ta 1 buổI !! – lão phu nhân gật đầu mỉm cườI
- Waa !! Cám ơn Đổng sự trưởng ! Bà thật tốt !! Về thôi về thôi !! – các đầu bếp cúi đầu chào rồI hớn hở bước ra ngoài
----------------
- TốI nay tôi có thể chơi vớI con trai tôi rồI ! – 1 đầu bếp phấn khởI ở ngoài cửa
- Còn tôi tốI nay sẽ cho gia đình đi ăn ở quán ăn ở trung tâm Đài Bắc mớI mở nhưng bán rất ngon ! – 1 đầu bếp bàn tán
- TốI nay tôi về thể nào mọI ngườI sẽ rất vui ! – 1 đầu bếp cườI phấn khởI
------------------
- Trông họ đều rất vui và hạnh phúc ! – Guigui nhìn theo
- Vì mỗI bước chân họ về tớI nhà đều có ngườI ra chào đón ! – wangzi buộc miệng nói
- Anna àh ! Wangzi đã bắt đầu có trái tim ấm áp hơn 1 chút rồI ! – lão phu nhân nhìn wangzi nghĩ thầm gật đầu mãn nguyện
- Nào ! Bây giờ chúng ta sẽ làm món gì ?? - Đồng đồng hỏI
- Để em ra tay cho ! Nghề của em mà !! ^^ - Nha Đầu phấn khởI xung phong
- Hờ hờ !! Nha Đầu àh ! Có lẽ công việc của em chỉ cần đứng ở bồn rửa thôi ! Em đừng đụng tớI gia vị nhé !! ^^! – A Vỹ cườI lấy hên
- Sinh nhật là phảI có món gì nhỉ ?? – Meimei gãi đầu
- Bánh gato Macchiato ! – guigui bỗng buộc miệng nói
- Gato Macchiato ?? – all đồng thanh nhìn guigui
- Ơ ! Sao mọI ngườI lạI nhìn em ?? – guigui giật mình
- Guigui !! Bánh gato Macchiato mà cháu nói có vẻ rất hay ! Cháu thử nói hương liệu mà cháu cảm nhận trong bánh gato mà cháu nghĩ ra xem ! – lão phu nhân phấn khởI
- Cháu ko biết nữa ! Chỉ là buộc miệng nói ra thôi ! Nhưng cháu nghĩ ngày sinh nhật phảI có bánh gato mà cháu đã nghe các anh ấy kể là lúc trước mẹ các anh ấy chính vì muốn lấy đc hương vị chính thức của Macchiato mà chấp nhận đánh đổI sự sống nên cháu mớI nghĩ ra loạI bánh mớI này ! – guigui kể
- Vậy cháu nghĩ loạI bánh này có vị như thế nào ?? – lão phu nhân tò mò
- Cháu nghĩ cái bánh phảI có vị ngọt đường phèn của Macchiato và 1 chút vị đắng của bột cà phê thông thường để tăng lên vị ngọt và mùi thơm chính thức của Macchiato ! Về phấn kem chúng ta sẽ làm kem bằng socola hoà chung vớI bột cacao thế là xong ! – guigui vừa tưởng tượng vừa nói
- Ý kiến rất hay ! Chúng ta bắt tay vào làm nào !! – lão phu nhân phấn khởI
……………………
- Nha Đầu àh ! Hình như em cho hơi nhiều bột cà phê rồI đấy !! – A Vỹ lạI gần Nha Đầu
- Vậy thì đổ thêm đường phèn vào !! – Nha Đầu cầm bịch đường phèn lên đổ vào
- Ko biết có ổn ko đây !! – A Vỹ nghĩ thầm cảm thấy bất an
- Bà đánh kem phụ cháu 1 chút nhé ! - ĐạI Nha nhờ lão phu nhân
- Đc thôi ! Đưa đây cho bà ! – lão phu nhân tự tin cầm máy đánh kem
phụt….phụt – Áaaa !! Cái máy này làm kem bắn ra ngoài hết rồI !! – lão phu nhân vừa cầm máy đánh kem đưa vào tô thì kem đã văng tung toé
- Bà àh !! Cái này phảI để thấp xuống ! Kem bắn ra khắp nhà bếp rồI ! – A Vỹ chạy đến sửa lỗI
- Biết ngay là ko tốt đẹp gì khi bà đích thân mang tạp dề mà !! – Ngao Khuyển ngồI trên ghế lắc đầu thở dài
- Anh ngồI đó làm gì ! Phụ mọI ngườI 1 tay nào ! - ĐạI Nha đi ngang qua gõ muỗng vào Ngao Khuyển
………………………...sau 2 tiếng
Căn nhà bếp trở nên dơ ko chịu nổI, quần áo của ngườI nào ngườI nấy cũng dính kem, bột ………..( trừ guigui)
- Xong rồI ! Guigui !! Em ăn thử xem !! - Đồng đồng bưng ra
- Um ! – guigui múc 1 miếng nhỏ bỏ vào miệng
- Thế nào ?? Ngon ko ?? –all chồm lên hỏI
- Có thể nói thật ko ?? – guigui ngượng ngạo nhìn mọI ngườI
- Nói thật đi !! – all hốI
- Rất dở đó !! – guigui nhăn kín cả mặt
- Sao ?? Rất dở àh ?? – all đồng thanh
- Đâu ! Nhìn cũng ngon lắm mà !! – A Vỹ ko tin liền múc 1 muỗng ăn thử
- Ơ !! phụt !! – A Vỹ liền đúc vào miệng liền phun ra
- Làm lạI nào !! – guigui cổ vũ
…………………….2 tiếng sau
- Thế nào ?? – all nhìn chằm chằm guigui khi guigui đút vào miệng miếng bánh thứ 2
- Ko đc !! – guigui lắc đầu
- LạI phảI làm lạI rồI !! – all lờ đờ nhào vào bếp
……………………..2 tiếng sau
- Thế nào ?? – all lần nữa nhìn chằm chằm guigui khi guigui đút vào miệng miếng bánh thứ 3
- Cũng ko đc !! – guigui lắc đầu
- Hờ !! Mệt thật !! Bỏ ra 6 tiếng trở thành công cốc rồI !! – all thở dài nằm lê liệt
- MọI ngườI !! Đừng có bỏ cuộc thế chứ !! – guigui đẩy mọI ngườI
- Bây giờ là 8g tốI rồI đó !! Ko còn sức đầu !! – Ngao Khuyển ráng giương ngườI lên trả lờI
- Vậy để cháu ra tay vậy ! – guigui xắn tay áo lên
- Sắp tớI 9 giờ rồI ! 1 mình cháu có làm lạI sẽ ko kịp đâu ! – lão phu nhân thở dài
- 9g ?? 9g vẫn chưa hết 1 ngày mà bà ? – guigui khó hiểu
- Là………!! – lão phu nhân định nói thì wangzi bước vào
- Tôi sẽ giúp cô !! – wangzi mở cửa bước vào
- Wangzi !! Nãy giờ cậu đi đâu thế ?? – Ngao Khuyển mò dậy
- Biết ngay là sẽ ko thuận lợI mà ! Đây tôi đã mua đủ những nguyên liệu trong vị bánh mà cô nghĩ ra rồI ! – wangzi thở dài khi thấy căn nhà bếp bừa bộn rồI quay sang guigui đưa cho guigui 1 cái túi
- Cái gì đây ?? - guigui cầm cái túi từ tay wangzi
- Cô ko thấy ở đây ko còn thứ gì để làm sao ? – wangzi chỉ vào tủ lạnh trống trơ
- Hay thật ! ^^ ! Vậy thì anh cùng tôi làm luôn nào ! – guigui kéo tay wangzi vào cuộc
- Ơ ! Nhưng tôi……!! – wangzi chưa kịp nói đã bị guigui kéo vào
- Đầu tiên là………………!! – guigui đưa cho wangzi các đồ dùng
………………………30 phút sau
- Finish !! ^^ - guigui reo lên
- Sao ? Xong rồi àh ? – all tờ mờ ngồi dậy
- Đúng vậy ! Nào ! Mời mọi người ăn thử mấy cái bánh thừa này ! – guigui đem ra 1 vài miếng bánh thừa
- Thử xem ! Ý con quỷ nói cái bánh này ra sao ! – wangzi nghĩ thầm rồi cũng cầm 1 miếng lên thử
- Um…….- all cầm 1 miếng lên ăn thử
- Thế nào ? – guigui lo lắng
- Ko thể tin đc !! Ngon thật ! – lão phu nhân reo lên
- Thật ko ? – guigui vui mừng
- Đúng đó ! Ngon thật !! – all reo lên
- Cũng ổn thôi ! – wangzi giả vờ lạnh lung
- Này wangzi ! Con người anh chưa từng khen ai hết àh ? – guigui cằn nhằn đi theo wangzi tranh cãi
- Nào ! Bây giờ sắp bàn ăn ra nào ! – lão phu nhân phấn khởi
- Vậy chúng ta ăn ở vườn mà sang nay chúng ta đến đi ! – Nha Đâu đưa ra ý kiến
- Đúng đó ! Phong cảnh mát mẻ mà còn đẹp nữa ! – Apple mơ màng
- Còn hơn là ở trong cái phòng ăn lớn lạnh lẽo này ! – guigui nhún vai
- Um ! Các cháu nói đúng lắm ! Ra ngoài nào ! – lão phu nhân trầm ngâm 1 hồi rồi phấn khởi đưa ra quyết định
- Hùm ! Ko biết bà thay đổi bản tính từ lúc nào nữa ! – Tiểu Út cầm chén đĩa thở dài
- Đúng đó ! Em nhớ là bà rất nghiêm khắc cơ mà ! – Willium cũng 2 tay cầm khăn trải bàn và dây đèn
- Đúng là bản tính khó đoán ! – wangzi thở dài lắc đầu
- Này ! Sao ko ai phụ chúng tôi hết vậy ?? – A Vỹ và Tiểu Kiết rinh cái bàn lớn la lối
………………………………….
--------------------------ở khu vườn----------------
Sau 1 hồi trang trí sắp xếp mọi thứ hoàn tất thì mọi người đã mệt rũ rượi
- Mấy giờ rồi ? – Ngao Khuyển quay qua hỏi A Vỹ với vẻ mặt bơ phờ
- 8g55 rồi ! – A Vỹ trả lời cũng với giọng hết sức sống
- Lão gia chưa về nữa àh ? – lão phu nhân quay sang hỏi quản gia
- Vâng ! Thưa phu nhân ! – ông quản gia cúi đầu
- Hùm ! Đến giờ nay vẫn chưa về àh ! Sắp đến 9g rồi ! Quản gia ! Bằng mọi giá phải đưa lão gia về trước 9g cho tôi ! – lão phu nhân tức giận đập bàn
- Con về rồi ! Mẹ ko cần huy động lực lượng đâu ! – lão gia bước vào
- Cũng may cho anh đấy ! Anh thử ko về trước 9g xem ! – lão phu nhân cốc vào đầu lão gia
- Ở đây ko có ai đâu ! Anh có thể tháo bỏ bộ mặt giả trang đó đc rồi ! – lão phu nhân mỉm cười
- Sao ? Bộ mặt giả ? – các ss bất ngờ
- Mẹ cho phép àh ! Vậy con ko ngại đâu ! – lão gia phần khởi định mở ra thì
- Pa……..! Khoan đã !Nha Đầu ! Các em nhắm mắt lại đi ! – A Vỹ cẩn thận
- Sao vậy ? – Nha Đầu khó hiểu
- Thì em cứ nhắm đi ! Ko thôi anh sẽ mất em !! ~>.<~ - A Vỹ tưởng tượng
- Thật nhảm nhí ! Làm dzì mà anh cẩn thận như vậy ! Trừ khi ba anh là………! – Nha Đầu đẩy nhẹ A Vỹ ra
- Thật thoải mái ! Đúng là cái mặt nạ này hết đát rồi ! – lão gia vừa mở mặt nạ ra thì
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 20070413abclc4
- Trừ khi ba anh là…….là……. 1 handsome boy ! – các ss reo lên
- Woa !! ……..Đây là………đây là……..- các ss bất ngờ nói ko nên lời
- A ! Bây giờ ta mới chính thức chào các cháu ! Xin lỗi vì đã dấu các cháu ! – lão gia mỉm cười
- Woa !! Đẹp trai quá ! – các ss ngẫn người ra mơ màng nhìn lão gia
- Pa !! Con đã nói là đừng tháo mặt nạ xuống mà ! – A Vỹ la lên
- Sao thế ? Các con thấy da mặt ba xấu lắm àh ? – mike sờ vào da mặt mình
- Ko nhưng ko xấu mà kon đẹp gấp 3 lần chúng con nữa ! Chính vì khuôn mặt của pa mà bà phải bắt ba đeo mặt nạ đấy ! – Tiểu Út chán nản thở dài
- Pa ! Sao pa ko già và xấu them tý nữa nhỉ ? – Ngao Khuyển khoác vai mike
- Pa thì có bao giờ chịu xấu đâu ! – wangzi lắc đầu thở dài
- Các con đẹp như vậy pa xấu thật có lỗi quá ! Nhưng dù dzì pa cũng chỉ mới 60 tuổi thôi mà ! – mike phân bua
- Nhìn mặt pa có ai nói pa đã 50 chưa ? Nhìn ba bây giờ nhìu nhất là 30 tuổi ! - Tiểu Kiệt cãi lại
- Pa………! – mike định phân bua thì
- Thôi nào ! Sắp đến 9 giờ rồi ! Mọi người vào bàn ăn thôi ! – lão phu nhân ngăn lại
- A ! Bà ơi ! Tại sao lại phải đúng 9g ? 9g có ý nghĩa gì sao ? – guigui thắc mắc
- Vì đúng 9g chuông nhà thờ sẽ đổ và các thiên thần canh cửa sẽ cho những thiên thần nào có ngày sinh nhật trở về ! – wangzi đứng nhìn lên trời với ánh mắt dịu dàng
- Ko ngờ con cũng còn nhớ câu chuyện đó - mike mỉm cười
----------------------hồi ức 8 tuổi ----------------
- Mẹ ! Hôm nay mẹ kể cho chúng con chuyện gì thế ? –Ngao Khuyển tò mò ôm gối lại gần mẹ
- Mẹ kể cho các con chuyện hoàng tử ếch nhé ! – Anna cầm cuốn truyện lên
- Ko đâu ! Chuyện đó chúng con nghe nhìu lắm rồi ! Mẹ kể chuyện khác đi ! – wangzi đẩy cuốn truyện ra
- Các con ko thík sao ? Òh ! Vậy mẹ kể cho các con nghe câu chuyện thiên thần nhé ! – Anna gấp cuốn truyện lại rồi mỉm cười
- Thiên thần ? – các pro đồng thanh
- Các con có biết vì sao tiếng chuông nhà thờ gần nhà chúng ta lại hay đổ vào 9g tối ko ? – Anna đưa mắt hỏi 6 pro
- Con ko biết ! – các pro lắc đầu khó hiểu
- Vì cứ đến 9g các thiên thần canh cửa sẽ mở cửa cho các thiên thần có ngày sinh nhật trở về ! – Anna dịu dàng kể rồi nhìn xuống thấy các pro đã ngủ từ lúc nào
……………………………..
-------------------------kết thúc hồi ức-------------
- Woa !! chuyện này có thật sao ?? – các ss reo lên
- Đúng vậy ! Đây là câu chuyện ta kể cho mẹ các cháu lúc nhỏ mà ! – lão phu nhân mỉm cười nhẹ nhàng
Coong……..coong……….coong
- Waa ! Tiếng chuông kìa ! Mau cầu nguyện thôi ! – guigui reo lên rồi chắp tay lại
- Mẹ của wangzi ơi ! Xin bà đừng rời xa wangzi nhé ! Anh ấy có lẽ rất cô đơn và bản tính lạnh lung đáng ghét của anh ta từ đó mà ra đấy ! Có thể cho anh ấy 1 phép màu ko ? – guigui nhắm tít mắt chắp tay lại
- Thật trẻ con ! Như thế mà cô cũng tin nữa àh ! Quỷ và thiên thần ko giống nhau đâu ! Mau ra ăn thôi ! – wangzi cốc vào đầu guigui
- Au ! Đau lắm đó ! Nếu như lời cầu nguyện có thật thì sao ? – guigui đi theo wangzi cãi lại
- Nếu lời cầu nguyện có thật thì trên thế giới này ai cũng là tỷ phú cả rồi ! – wangzi phủi tay
- Anh đáng ghét thật ! Cục băng trong người anh như thế nào mới tan đây ! – guigui chỉ vào người wangzi
- Chắc là lúc cô biến thành thiên thần ! – wangzi lè lưỡi ko chịu thua
@#$%!#@#!@#!$!#!##3……………….
- Lại nữa rồi ! Chúng ta ko cần đợi họ đâu ! Mau ăn thôi ! – Ngao Khuyển ngao ngán lắc đầu
- Anna ??!!......... – mike nhìn lên trời bỗng giật mình ko nói nên lời
- ………..- trên bầu trời vào ban đêm có 1 cô gái với chiếc váy màu hồng và 1 mái tóc uốn lượn nâu đen nhẹ nhàng mỉm cười
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 020909
………………………………
1 chiếc bánh Macchiato mới ra đời ! Hôm nay chính là sinh nhật mẹ các pro ! Mọi thứ đều đc chuẩn bị đúng như dự định ! Liệu lời nguyện của guigui có thành hiện thực ko ? Vậy phép màu đó là gì ? Ko ngờ ba của các pro lại có khuôn mặt hết sức trẻ và siêu đẹp ! ( ko hổ danh là ba của 6 pro) ^^ Và đương nhiên chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến ! Cùng theo dõi xem chuyện gì sẽ đến tiếp nhé ! Đón xem cup sau nhá ! Thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:55 pm

CUP 38 : RECEDE

------------------------------phòng wangzi---------------
- Ê cả người ! Ăn thì dễ nhưng sao dọn dẹp lại khó khăn đến thế này ! –Ngao Khuyển vỗ cái lưng
- Vậy bây giờ các cậu về phòng đc chưa ? Sao lại tụ tập vào phòng tôi hết thế này ! – wangzi thở dài nhìn các pro nằm lê lết trên giường dưới sàn
- Cho xin đi ! Bây giờ về phòng chẳng biết làm gì cả ! Qủa thật là cảm thấy rất buồn đó ! – Ngao Khuyển thở dài
- Đúng đó ! Lúc nhỏ chẳng phải chúng ta hay ngủ chung với mẹ khi ba đi vắng rồi còn gì ! –Willium hùa theo
- Nhớ lúc nhỏ rất vui ! Chúng ta đc ngủ chung còn đc nghe mẹ kể chuyện nữa ! – A Vỹ mỉm cười nhớ lại
- Nhìn lại thì mình vẫn là anh em ruột cả thôi ! Từ trước tới giờ chẳng khác nhau chỉ là 1 thay đổi nho nhỏ là ko còn mẹ thôi ! - Tiểu Út ngả lưng xuống giường
…..cộc…cộc
- Ai thế ? – Ngao Khuyển ngồi dậy định ra mở cửa
- Ơ ! Là guigui đó ! Nếu guigui có vào cậu nói tôi ngủ rồi nhé ! – wangzi giật mình khi nghe tiếng cửa rồi nhảy ngay lên giường chum chăn lại
- Guigui đáng sợ thế sao ? – Ngao Khuyển mỉm cười trêu wangzi rồi ra mở cửa
- Ba có thể vào nói chuyện với các con ko ? – mike mỉm cười bước vào
- Wangzi ! Ra đc rồi đó ! Là pa mà ! – Ngao Khuyển la lên
- Các con vẫn chưa ngủ sao ? – mike hỏi
- Vậy còn pa ? Pa ko chăm sóc da mặt của pa àh ? – Ngao Khuyển vừa nói vừa mở tủ lạnh mini lấy ra 1 chai nước
- Ta vẫn ko ngủ đc ! Có lẽ vì hôm nay là ngày sinh nhật của Anna ! - mike cầm tấm hình các pro chụp chung với mẹ
-------------------hồi ức của mike---------------
- Mike ! Hôm nay ngày gì ? Đố anh đó ! – Anna cười tinh nghịch
- Là 1 ngày………ko nắng cũng ko mưa ! – mike nhún vai giả vờ
- Ghét anh quá ! Có 1 ngày hôm nay mà cũng ko nhớ nữa ! – Anna đẩy cái gối ra tỏ vẻ chán nản
- Đc rồi ! Đc rồi ! Mặc dù anh ko nhớ ngày này là ngày gì nhưng anh nhớ là mình có mua 1 món quà ! – Mike vừa nói vừa rút ra trong cái gối 1 cái hộp
- Ơ ! Anh vẫn nhớ sao ? Đáng ghét thật ! Mai mốt đừng để người ta buồn hụt ! – Anna giật cái hộp từ tay mike
- Waa ! Nhẫn ! Hình ngôi sao àh ? – Anna mở hộp ra bất ngờ
- Cái này anh mua từ 3 tháng lương ít ỏi thật sự của anh đấy ! Có lẽ nó xấu lắm phải ko ? – mike gãi đầu ngần ngại
- Đẹp lắm ! Đối với em cái nhẫn này là đẹp nhất đối với em ! Cám ơn anh ! mike ! – Anna ôm chầm lấy mike với nụ cười nhẹ nhàng mãn nguyện
----------------------------kết thúc hồi ức----------------
- Ngao Khuyển, Hoàng tử, Tiểu Út, Tiểu Kiệt, Willium, A Vỹ ! Các con đã đủ lớn để quyết định những chuyện khó khăn nhất rồi ! Các con đi du học đi ! – mike đặt tấm hình xuống trầm ngâm
- Pa !! – các pro la lên
- Các con hãy đi du học như lời bà nói ! Chỉ cần 3 năm thôi là đủ ! 3 năm đối với các con khó khăn đến thế sao ? – mike quay lại
- Pa ! Ko phải là chúng con tiếc 3 năm nhưng 3 năm quả thật rất dài đó ! – Ngao Khuyển trả lời
- Đúng vậy ! Chúng con đâu nhất thiết phải bỏ 3 năm ra học ở Anh ! Học ở đây ko tốt sao ? – A Vỹ hùa theo
- Bà sắp về Anh rồi ! Có lẽ bà muốn các con ở bên bà nên mới bắt 6 con học ở Anh để nối nghiệp ! Các con nghĩ cho bà 1 chút đc ko ? – mike ngồi xuống giường
- Vậy bà có thể về đây sống chung với chúng ta mà ! Đâu nhất thiết phải tới 1 nơi xa thế ! – Willium nhún vai
- Bên đó bà vẫn có nhìu thứ ko thể bỏ ! – lão phu nhân từ ngoài bước vào
- Thứ gì khiến bà ko thể bỏ ? - Tiểu Kiệt thắc mắc
- Sự nghiệp, trường học của gia đình họ vương ! Bà muốn các cháu qua đó học để biết 1 điều ! Đó cũng chính là hy vọng của Anna ! – lão phu nhân cầm tấm hình lên
- Hy vọng của mẹ là muốn chúng cháu qua đó học sao ? – Wangzi bất ngờ
- Đúng vậy ! Lúc đầu ta cũng bất ngờ vì lời nói của Anna nhưng về sau ta đã dẫn hiểu ! – lão phu nhân đưa ra cho các pro 1 cuốn nhật ký
- Là nét chữ của mẹ ! – Willium cầm cuốn nhật ký liền lật ra chỉ đúng có 1 trang có chữ còn những trang còn lại đều bỏ trống
- Như thế nào !! – các pro xúm lại coi
- Chúng ta xong nhiệm vụ rồi ! Ra thôi ! – lão phu nhân kéo mike ra
Ngày……tháng……năm
Dear các con yêu
Lúc các con đọc cuốn nhật ký này cũng chính là lúc các con đang bối rối với chuyện du học nhất phải ko ? Phải dũng cảm lên các con àh ! Bước từng bước dũng cảm sẽ làm cho các con thấy 1 điều kỳ diệu đấy ! Hãy mỉm cười nhìn nhận vì đó sự thật ! Nắm lấy sự thật là nắm lấy điều kỳ diệu mà mẹ cho các con đấy ! Rời xa vị ngọt mới của mình chỉ 1 chút ! Nhưng con sẽ ko bao giờ mất vị ngọt mà các con muốn giữ lại, tin mẹ đi ! Mẹ nói sẽ ko sai đâu !.......................^^………….
- Mẹ ! – wangzi nhìn ra cửa sổ nghĩ thầm
………………….
- …………..- guigui đứng bên ngoài lặng thinh gục đầu xuống
- Guigui !! …….!
………………………………
---------------------------buổi sáng tại phòng khách-----------
- Chán quá đi mất ! Các cô có trò gì chơi nữa ko ? – Ngao Khuyển nằm ngả nghiêng
- Ko biết ! Guigui sang nay đột nhiên nó nhốt mình trong phòng ko chịu nói chuyện với ai ! - Đại Nha lắc đầu
- Sao ? Cô ta bị bệnh àh ? – wangzi liền giật tai nghe xuống
- Tôi ko biết ! Nhưng guigui có cái gì đó hơi lạ ! Hình như suốt đêm qua nó ko ngủ ! - Đồng đồng nhún vai
- Vậy àh ! Hèn gì hôm qua em ko thấy guigui đá em xuống giường ! – Nha Đầu nhớ lại
- Hôm qua các cô ngủ chung với nhau àh ? – A Vỹ thắc mắc
- Đúng đó ! Mệt quá ko muồn về phòng nên tập trung ở phòng chị guigui ngủ 1 giấc ! – Nha Đầu trả lời
- Thật trùng hợp ! Bọn anh cũng vậy ! – Willium phấn khởi
- Chắc tôi phải lên coi con quỷ đó như thế nào ? – wangzi đặt cuốn sách xuống đứng lên
- Ko cần đâu ! Tôi vẫn còn khoẻ lắm ! – guigui bỗng nhiên xuất hiện với những đồ dùng làm vườn
- Guigui ? – all bất ngờ
- Hì ! Mọi người ko cần bất ngờ thế đâu ! Mọi người đang rảnh phải ko ? Vậy thì chúng ta đi làm vườn thôi ! – guigui gượng cười rồi nhanh chóng lảng chuyện
- Làm vườn ? – all cầm dụng cụ làm vườn lên khó hiểu
……………………
-------------------------khu vườn phía sau biệt thự--------------
- Hôm qua tôi đã để ý cỏ và cây trong khu vườn này có 1 chút vấn đề rồi ! Những người làm ở nhà các anh ko chăm sóc khu vườn này sao ? – guigui thắc mắc
- Ko ! Khu vườn này chỉ có mẹ tôi chăm sóc còn các người làm khác thì ko dám động vào ! - Wangzi nhún vai
- Vậy chúng ta phân công việc nhé ! Chúng ta sẽ nhổ cỏ rồi tưới cây, dọn sạch khu vườn này ! – guigui nháy mắt
- Cho xin đi ! Chúng ta cũng có thể dung máy cắt cỏ và vòi phun nước là xong ! Đâu cần chúng ta ra sức như thế ?? – Ngao Khuyển thở dài rồi ngồi xuống bãi cỏ
- Ko đc ! Chúng ta đang rảnh phải dung sức để làm ! Ko đc lười biếng ! – guigui quyết tâm
- Đúng đó ! Bây giờ chúng ta cũng đâu có gì làm ! Lao động 1 chút đi ! - Đại Nha kéo Ngao Khuyển đứng dậy
- Đc thôi ! Đc thôi ! – Ngao Khuyển chịu thua
- Bắt tay thôi ! – guigui reo lên
Từng người từng người ra sức nhổ cỏ rồi tưới cây, quét lá, bón phân hết cả 1 khu vườn.
- Ể ! ……..- guigui giường như nghĩ đc ý gì rồi cầm vòi nước trên tay xịt vào người wangzi
- Á !! Con quỷ kia ! Sao lại xịt nước vào người tôi ? – wangzi la lên
- Xin lỗi nhé ! Tôi lỡ tay rồi ! – guigui giả vờ
- Hùm ! Vậy thì………! – wangzi cũng cầm 1 vòi nước lên xịt vào người guigui
- Xin lỗi nhé ! Tôi cũng lỡ tay rồi ! – wangzi giả vờ
- Anh !! - guigui xịt lại wangzi rồi bỏ chạy
- Con quỷ kia ! Đừng để tôi bắt đc cô ! – wangzi cầm theo vòi nước chạy theo guigui
- Nha Đầu ! Em có mệt ko ? – A Vỹ xáp lại Nha Đầu thì bị đồng đồng dung tay đầy đất cát ngăn lại
- Muốn gần em tôi àh ! Mơ đi nhé ! - đồng đồng đang cười thì vòi nước của guigui xịt trúng người đồng đồng
- Ai đấy ? - đồng đồng tức giận quay lại
- Ơ ! Xin lỗi chị ! – guigui chắp tay lại
- Guigui ! Em biết tay chị ! - đồng đồng rượt theo thế là vòi nước xịt tứ tung làm ai cũng bị ướt, ai cũng thík trò này nên mỗi người 1 cái vòi, rượt nhau xịt tứ tung cả khu vườn
…………………………..
- Wa !! Mệt thật ! – all nằm trên cỏ thở hổn hển
- Ướt hết cả rồi ! – guigui nhìn lại mình
- Ai đã bày trò ra trước hả ? Cầm lấy ! – wangzi đưa cho guigui 1 cái khăn
- Nè ! Có là thiên vị quá ko ? Chúng tôi cũng bị ướt đây này ! – các ss la lên
- Của các cô quản gia sẽ mang ra ngay ! – wangzi vội trả lời
ọc …ọc – Ơ ! – guigui vội che bụng lại
- Cô đói rồi àh ? – wangzi phát hiện
- Ko ! Chỉ là……..- guigui cố chối
- Đói thì nói đói ! Đâu có ai bắt 1 con quỷ như cô đâu mà cô sợ ! –wangzi phì cười
- Rõ rang là anh muốn trêu tôi ! – guigui tức giận
- Đúng đó ! Chơi từ sang tới giờ rồi ! Chúng ta vẫn chưa có cái gì vao bụng ! Đi ăn cái gì thôi ! – all cũng ôm bụng kêu ca
- Vậy thì ! - guigui la lên
- Đi ăn thôi !!! - all đồng thanh rồi đứng dậy chạy đi
- Tôi sẽ giữ ký ức này ! – chỉ còn 1 mình guigui đứng lại nhìn all chạy đi
…………………………….
------------------8g30( p.m) tại phòng các ss--------------
- Sao ? Các anh ấy sẽ ko về với chúng ta nữa àh ? – các ss đồng thanh
- Đúng vậy ! Đã đến lúc chúng ta tạm biệt họ rồi ! – guigui thở dài
- Ko đâu ! Họ sẽ trở về với chúng ta mà ! Họ sẽ ko chọn đi du học đâu ! Chị phải đi tìm gặp họ mới đc ! - Đại Nha ko tin liền đứng dậy chạy ra thì bị guigui giữ tay lại
- Chị Đại Nha ! Chúng ta hãy chủ động rời xa họ đi ! Đó là bước đường họ phải đi ! Chúng ta ko nên ngăn họ lại đc ! Chúng ta và họ là 2 thế giới khác nhau ! 2 thế giới khác nhau hoàn toàn ! Em xin chị đó ! – guigui bịch miệng khóc nức nở
- Guigui !! – các ss đi lại ôm chầm guigui
--------------------------tại phòng các pro--------------
Tít…tít
- Ơ ! Ai nhắn cho mình vậy ? – wangzi mở điện thoại ra
Message : Phiền anh ra khu vườn phía sau biệt thự 1 chút đc ko ?
- Guigui ? – wangzi khó hiểu
-----------------------khu vườn phía sau biệt thự---------------
- guigui ! Tối thế này ! Cô nhắn tôi ra có chuyện gì sao ? – wangzi gọi
- Wangzi ! Anh còn nhớ trận bóng rổ hôm qua mà chúng tôi đã thắng các anh ko ? – guigui hỏi
- Nhớ ! Lúc đó chẳng phải các cô đã thắng rồi sao ? Vậy sao các cô ko ra điều kiện đi ! – wangzi trả lời
- Hãy sang Anh đi ! Đó là điều kiện của tôi ! – guigui nhắm mắt lại hét lớn
- Ơ ! Hì ! Cô đang đùa đấy àh ? Ko buồn cười chút nào ! – wangzi phì cười
- Wangzi !! Tôi nói thật đấy ! Điều kiện của tôi là muốn các anh đều phải đi du học ! Tôi đã nghe hết câu chuyện của các anh trong phòng anh rồi ! Hãy làm theo sự hy vọng của mẹ anh ! Cũng như tôi đặt hết hy vọng vào bà ấy ! Chỉ là 3 năm thôi mà ! Anh có thể làm đc mà phải ko ? – guigui lại gần nắm lấy tay wangzi với anh mắt thiết tha
- Guigui ! Cô hy vọng tôi đi thế sao ? – wangzi nhìn guigui
- Cầm lấy ! Tôi cho anh đấy ! Anh hãy vì nó mà tạo ra phép màu nhé ! – guigui đặt lên tay wangzi 1 cái nhẫn hình ngôi sao
- Wangzi ! Cám ơn anh ! – guigui ôm chầm lấy wangzi
- Tạm biệt anh nhé ! – guigui nháy mắt vẫy tay rồi quay lưng bước đi
- Mẹ !! Con phải quyết định sao ? – wangzi mở bàn tay ra nhìn chiếc nhẫn rồi quay khuôn mặt sắp khóc ra chỗ khác
- Mẹ Anna ! Con làm đc rồi ! – guigui nghĩ thầm, nhắm chặt đôi mắt sắp khóc chạy
-----------------------hồi tưởng-----------------
- ………………- guigui đứng bên ngoài lặng thinh gục đầu xuống
- Guigui !......
- Bà ! – guigui ngước lên
- Đi đến đây ! Ta cho cháu biết sự thật ! – lão phu nhân giơ tay ra đỡ lấy guigui
- Sự thật ? – guigui khó hiểu
………………….
- Sao chúng ta lại đến ngôi nhà gỗ này ! – guigui thắc mắc
- …………- lão phu nhân im lặng cầm chìa khoá mở cửa
- Cháu vào đi ! – lão phu nhân mỉm cười
- Bà cho cháu vào thật sao ? Hay thật ! Vậy là cháu biết đc mặt mẹ của wangzi rồi ! – guigui phấn khởi đẩy cửa vào
- Cô………cô……cô ấy là……..! – guigui bất ngờ trước tấm hình lớn khi mới mở cửa vào
- Là Anna ! Mẹ của wangzi !Con gái độc nhất của ta ! – lão phu nhân bước vào trong
- Sao ? Đây là mẹ của wangzi sao ? – guigui bất ngờ
- Bất ngờ lắm phải ko ? Ta đã sớm biết đc điều này ! Đây đều là sự sắp xếp của Anna cả ! – lão phu nhân vừa nói vừa mở chiếc hộp ra đưa cho guigui 1 lá thư
- Đây là……..! – guigui cầm lá thư mở ra
Dear con gái nuôi của mẹ
Có lẽ ngay lúc này con đang rất bất ngờ trước sự thật khó ngờ này ! Mẹ đã sắp xếp tất cả để con gặp mặt 1 trong 6 con trai của mẹ ! Mặc dù mẹ ko biết con sẽ chọn ai nhưng mẹ biết người đc con chọn nhất định cũng sẽ rất thík con ! Con là 1 cô bé tốt, có cách suy nghĩ khá tinh nghịch nhưng cám ơn con vì đã cho mẹ cảm giác đc có con gái ! Xin lỗi con vì mẹ đã dấu con ko cho con biết mẹ có 6 đứa con trai ! Trong 6 đứa trẻ này có 1 đứa trẻ rất lạnh lùng và mẹ hy vọng con sẽ cho đứa trẻ đó 1 phép màu vì từ nhỏ nó ko đc như những đứa trẻ bình thường khác ! Đối với gia tộchọ Vương, đứa trẻ này sẽ là người nối nghiệp tập đoàn Macchiato Sweet ! Nó rất cứng đầu vì thế guigui àh ! Hãy giúp mẹ đứng phía sau đẩy nó lên nhé ! Nó phải đón nhận sự thật thôi ! Và cả con cũng vậy ! Mẹ tin điều kỳ diệu sẽ hiện ra !........................
mẹ nuôi của con
Anna
----------------------kết thúc hồi tưởng ------------------
- Anna ! Điều kỳ diệu em muốn là gì đây ?? – mike đứng trên phòng vén màn thở dài
………………………
--------------------phòng các pro------------
- Cái gì ?? Chúng ta sẽ đi du học sao ? – các pro đồng thanh la lên
- Ko còn cách nào khác ! Chúng ta nên nghe lời bà ! – wangzi vừa nói vừa sắp xếp đồ vào vali
- Wangzi ! Thật chẳng giống cậu chút nào ! Nói thật đi ! Đã có chuyện gì rồi phải ko ? – Ngao Khuyển quay người wangzi lại
- Ko có chuyện gì đâu ! Mau về phòng dọn dẹp đi ! Ngày mai chúng ta đi rồi ! – wangzi quay mặt sang chỗ khác
- Là guigui ! Là guigui đã bảo cậu đi phải ko ? – Ngao Khuyển quay mặt wangzi lại hỏi
- Đó là điều kiện của họ đối với chúng ta ! Chúng ta phải làm theo thôi ! – wangzi lảng chuyện
- Điều kiện ? – Ngao Khuyển khó hiểu
- Đúng rồi ! Là điều kiện của trận bong rổ phải ko ? – A Vỹ đoán ra
- Sao ? Điều kiện của họ là nói chúng ta đi du học àh ? – Ngao Khuyển quay lại wangzi
- Vì thế hãy mau trở lại phòng dọn dẹp đi ! – wangzi vừa sắp xếp vừa nói
- Ko đc ! Tôi phải đi hỏi các cô ấy ! – Ngao Khuyển liền đứng lên
- Thôi đi ! Đừng làm phiền họ nữa ! Có lẽ chúng ta nên trở về thế giới của mình thôi ! – wangzi cúi mặt xuống
- Đây ! Ko lẽ là ý của mẹ ?? - Tiểu Út cầm ly trà nhìn ra ngoài
…......................
Sau những cuộc vui là những nỗi buồn của cuộc chia tay ! Guigui đã chọn cách rút lui 1 bước để đẩy wangzi lên 2 bước ! Đây có phải là lựa chọn đúng của guigui ? Và rồi sau cuộc chia tay này thì điều kỳ diệu nào mà mẹ các pro mong muốn sẽ xảy ra ?? Cùng đón xem cup tiếp theo nhé ! Thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 5:59 pm

CUP 39 : Bye Macchiato

-------------------tại sân bay-------------
- Ngao Khuyển ! Cho anh này ! - Đại Nha rút trong túi xách ra 1 cuốn nhật ký
- Cái gì đây ? – Ngao Khuyển thắc mắc
- Trong đây có hình em và những lời em dặn dò ! Bắt anh mỗi ngày phải mở ra 1 lần ! Và……..ko đc lén phén !! Hiểu chưa ? - Đại Nha vừa nói vừa ngắt lỗ tai Ngao Khuyển
- Đại Nha ! Cám ơn ! – Ngao Khuyển kéo tay Đại Nha lại
- Ơ ! Đồ ngốc ! Anh có phải đi luôn đâu ! - Đại Nha cốc vào đầu Ngao Khuyển
- Tèn ten !! Cho anh đấy ! – Nha Đầu đưa cho A Vỹ 1 hộp cơm
- Ơ !! – A Vỹ xanh mặt rồi ánh mắt chợt dịu lại
- Sao thế ? Anh ko thík àh ? – Nha Đầu nhìn A Vỹ
- Nha Đầu ! Chờ anh về nhé ! Anh có chuyện muốn nói với em ! – A Vỹ đặt tay lên 2 vai Nha Đầu
- A Vỹ ! Mình sao thế này ? Tim mình đập nhanh quá ! Ngay lúc này sao mình ko muốn A Vỹ đi chút nào ?? Tại sao thế này ? – Nha Đầu nghĩ thầm
bốp…….- Ai cho nắm tay Nha Đầu hả ? Định lợi dụng àh ? – chợt Đồng đồng bay tới đạp vào đầu A Vỹ
- Apple ! Cho cô này ! – willium đưa cho Apple 1 cái khăn
- Sao lại cho tôi cái này ? – Apple khó hiểu
- Chẳng phải cô sợ dơ lắm sao ? Giữ lấy mà xài ! Sau này tôi ko thể lau chỗ ngồi cho cô nữa rồi ! Chỉ biết đưa thứ này cho cô thôi ! – Willium nghiêm túc
- Willium ! Lần đầu tiên mình thấy anh ta nghiêm túc tới vậy ! Bản than anh ta nghiêm túc 1 chút cũng đáng yêu đấy chứ ! – Apple nghĩ thầm rồi mỉm cười
- Xin lỗi ! Tôi làm hơi xấu thì phải !! – Nhu Triết nhìn cái khăn len mà ss tặng cho Tiểu Kiệt
- Ko phải hơi xấu đâu ! Mà là rất xấu đó ! Nhưng…….tôi vẫn thík nó ! - Tiểu Kiệt đỏ mặt ko dám nhìn Nhu Triết
- Tiểu Kiệt ! Tôi thík anh !! – Nhu Triết la lên
- Ơ ! - Tiểu Kiệt bất ngờ ko nói nên lời
- Anh ko cần trả lời ngay đâu ! Khi nào trở về anh trả lời cũng đc ! – Nhu Triết nói xong liền bỏ chạy ko cho Tiểu Kiệt nói lời nào
- Ơ ! Khoan đã !....... Mình cũng muốn nói mình thík cô ấy mà ! - Tiểu Kiệt nghĩ thầm
- Cô cầm lấy ! - Tiểu Út dúi vào tay Tiểu Huân 1 tấm vé
- Đây là gì ? - Tiểu Huân thắc mắc
- Cô cầm tấm vé này đến chỗ cửa hang piano mà chọn 1 cái đi ! Tôi đã đặt ở đó rồi ! Cô cứ tự nhiên chọn ! - Tiểu Út mỉm cười
- Tiểu Út ! Cám ơn anh ! - Tiểu Huân cảm động ôm chầm lấy Tiểu Út
- Wangzi ! Cháu chờ Guigui àh ? – lão phu nhân lại gần wangzi đang ngồi 1 mình ở ghế
- Ko đời nào ! Cháu ko bao giờ chờ con quỷ đó đâu ! – wangzi giật mình đỏ mặt chối
- Đừng gạt ta nữa ! Làm sao ta ko biết cháu suy nghĩ gì ? Ko cần phải dấu mình như thế ! Thể hiện ra 1 chút cũng ko ai trách cháu đâu ! – lão phu nhân cười dịu dàng nhìn chằm chằm wangzi
- Guigui vẫn chưa đến sao ? Lạ thật ! Sáng nay đã ko thấy nó đâu cả ? Tôi nghĩ nó đến sân bay từ sớm rồi chứ ! – Đồng đồng ngó nghiêng
Máy bay sắp cất cánh, xin các hành khách làm thủ tục nhanh chóng để kịp chuyến bay
- Đi thôi wangzi ! Có lẽ lúc này guigui đang cần sự yên tĩnh của riêng cô bé ! – lão phu nhân đứng dậy
- ………….- các pro ngoảnh mặt lại vẫy tay rồi lặng lẽ bước vào trong
- Gay thật ! Hôm nay Guigui trốn đi đâu mất ! Wangzi sắp đi rồi mà ! – Meimei la lên
- Sao ?? Đúng rồi ! Tối hôm qua em khát nước nên định xuống nhà bếp làm 1 ly Macchiato uống thì thấy chị guigui trong nhà bếp làm cái gì ấy ! Thấy chị ấy chú tâm quá nên em ko dám bước vào ! – Nha Đầu nhớ lại
- Sao ? Suốt đêm qua luôn àh ? - Đại Nha la lên
- Đúng vậy ! – Nha Đầu gật gật
- Gay rồi ! Phải gọi điện thoại cho guigui thôi ! - Đại Nha liền rút điện thoại ra bấm lien hồi
--------------------------ở nhà bếp----------------
Tính tinh tinh…………….
- Alo !! – guigui mò tới cái điện thoại nói giọng mệt mỏi
< guigui ! Em còn ngủ nữa sao ? Sao ko ra sân bay ? – Đại Nha la lên >
- Ơ !........hả ?? 9g rồi sao ?? Chết rồi !! – guigui lờ mờ nhìn lên đồng hồ hốt hoảng
< biết ngay là em ngủ quên mà ! – Đại Nha la lối>
- Em xin lỗi ! Em sẽ đến ngay !! – guigui nói xong liền dập máy rồi xách 1 cái hộp chạy như bay
---------------------Sân biệt thự----------------
- Quản gia ! Quản gia !! – guigui vừa bước ra ngoài thì thấy quản gia đang rửa xe
- Ơ ! Có chuyện gì sao tiểu thư ? – ông quản gia liền quay lại
- Ông cho tôi mượn cái xe 1 chút ! – guigui la lên
- Nhưng đây là xe của lão gia ! Với lại cô là học sinh trung học vẫn chưa biết lái xe ! – ông quản gia bối rối
- Ko sao đâu ! Ông đưa cô bé này đến sân bay đi ! – mike từ trong bước ra
- Nhưng……..lão gia !! - quản gia e ngại
- Ko sao đâu ! Ta có cách để đến buổi họp báo đúng giờ ! – mike mỉm cười
- Cám ơn ba wangzi ! Cám ơn ông quản gia !! – guigui cúi đầu rồi leo nhanh lên xe
………………………
- Quản gia ! Phiền ông chạy nhanh 1 chút đc ko ? – guigui nài nỉ
- Tôi muốn chạy nhanh cũng ko đc ! Đường đang bị tắc nghẽn thế kia ! – ông quản gia chỉ hang đống xe phía trước
….cạch – guigui mở cửa bước xuống xe rồi chạy thật nhanh rồi chợt đứng lại
- Người bạn nhỏ ! Cho chị mượn xe tý nhé ! – guigui nháy mắt rùi leo lên xe leo núi đạp nhanh
………………………..
----------------------lúc đó ở sân bay---------------
- Gay thật ! Đến giờ này guigui chưa đến nữa ! Họ sắp lên máy bay rồi ! – Meimei lo lắng
- Meimei ! Đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa đc ko ? – đồng đồng kéo meimei ngồi xuống
>>>>trong sảnh làm thủ tục<<<<<<
- Sao thủ tục của chúng ta ra thế ? – Ngao Khuyển nhăn mặt
- Hôm nay có nhìu hành khách quá nên đành đợi vậy ! - Tiểu Kiệt thở dài
- Hể ! Của chúng ta sắp xong rồi đó ! Cũng nhờ sự quen biết của bà ! - Ngao Khuyển nhìn thấy lão phu nhân đang nói chuyện với giám đốc rồi tự hiểu
………………………….
- Nào ! Các cháu ! Vào thôi ! – lão phu nhân phấn khởi
- Đấy ! Tôi nói có sai đâu ! – Ngao Khuyển thở dài rồi kéo vali đi
>>>>>>>ở sảnh chờ<<<<<<<<<
- hộc ! hộc !! Wangzi đâu ?? – guigui thở hổn hển đứng trước mặt các ss
- Guigui ! Sao giờ này em mới tới ! Họ đã vào trong đó rồi kìa ! - Đồng đồng chỉ các pro đang đi dần vào trong
- Ghét thật !! - guigui liền nhảy qua đường hải quan chạy vào trong
- Ơ ! Này cô ơi !! Hộ chiếu…… !! – 2 người hải quan chạy theo guigui
- Wangzi !!!!! – guigui vừa chạy vừa la lớn
- Ơ ! guigui ! – wangzi quay lại
- hộc hộc !! Cầm lấy ! – guigui đưa cái hộp cho wangzi
- Đây là……..!! – wangzi vừa định nói
- Vương tử ! Cám ơn anh !! – chợt guigui ôm chầm lấy wangzi
Xin lỗi các hành khách vì sự trục trặc trong thủ tục ! Xin mời những người có thủ tục xong lên máy bay chuyến thứ nhất
………………………………

-------------------hồi nhớ lại từ đầu------------
- Ái chà ! Nhìu tên trộm dê xồm quá nhỉ ? – guigui từ đâu xuất hiện
- Tên trộm ?? Cô là con quỷ mà các chị cô đã kể sao ?? Quả thật tên thế nào thì người thế ấy !! - Wangzi đưa khuôn mặt mình lại gần mặt guigui
- Cái gì ?? Điên àh !! Qua đây làm gì ?? Định dê xồm tôi àh ?? Koi chừng đó !! - guigui thoát ngay khỏi ánh mắt tia sét của wangzi và cãi lại
( CUP 2 )
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
- Way ! Anh cười đấy àh ! Anh cười trông rất dễ thương sao anh lại ít cười thế ?? – guigui rạng rỡ phát hiện đc điều gì
- Tôi ko thích ! – wangzi trả lời rồi quay mặt đi
- Có gì đâu ko thích ! Cười sẽ làm mình vui hơn mà ! – guigui thắc mắc
- Thôi đi về thôi !! Nhớ xách đồ về đó !! – wangzi kéo guigui về
- Có gì đâu anh phải bực mình với tôi ! – guigui trề môi
- Way ! Anh phải xách đồ chứ ! – guigui gọi với tới
Wangzi lặng thinh
- cười cái coi ! – guigui đẩy wangzi
guigui cứ nói thế cho đến khi về đến nhà
( CUP 3)
>>>>>>>>>>>>>>>>>>
- WOa !! Anh nhìn kìa !! Đi xe điện đêm tuyệt thật ! Ở bên ngoài trông rất đẹp ! - guigui reo lên khi nhìn ra ngoài cửa sổ
- Cô ko ngủ sao ?? - wangzi nhắm mắt nói
- Muốn ngủ thì dựa vào tôi ! Cô cứ reo thế hoài thì ai chịu đc !
- Anh đúng là người tuyết ! Chả có cảm nhận gì cả ! Nhưng hôm nay thật cám ơn anh ! - guigui dựa vào vai wangzi rồi ngủ thiếp đi và guigui là người đầu tiên nói cám ơn với wangzi vì wangzi ko muốn ai cám ơn mình
( CUP 6)
>>>>>>>>>>>>>>>>
- Đưa tay cho tôi ! – guigui ngoắc ngoắc tay
- Để làm gì ? – wangzi chìa tay ra cho guigui
- …………..- guigui dung ngón trỏ vẽ vào long bàn tay wangzi
- Ngôi sao àh ? Sao cô lại vẽ vào long bàn tay tôi hình ngôi sao ? – wangzi quay qua nhìn guigui khó hiểu
- Đây là ngôi sao cho anh sức mạnh ! Chính anh tạo nên kỳ tích thôi ! Ko ai tạo đc cho anh đâu ! – guigui mỉm cười
( CUP 18)
>>>>>>>>>>>>>>>>>>
- Tôi ! Tôi ko muốn làm người rắc rối nữa đâu ! - guigui dãy dụa nước mắt
- Cô là quỷ mà cũng khóc nữa àh ! Tôi ko thích con quỷ khóc đâu ! Con quỷ khóc sẽ thành thiên thần mất ! - wangzi mỉm cười rồi bất tĩnh, máu từ trên đầu chảy xuống
- Wangzi ! Làm ơn đi ! Làm ơn tỉnh lại đi ! - guigui lê đến lay lay wangzi nước mắt dãy dụa
(CUP 15)
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
- Tôi thấy cái bánh này ăn đi thì tiết quá ! Tôi có 1 trò này rất vui đấy ! – sau khi nuốt xong guigui giả vờ lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuốI rồI trong đầu ss lạI nghĩ ra 1 sáng kiến
- Cô lạI làm trỏ quỷ gì đây ! – wangzi quay lạI nhìn guigui
- LạI gần đây ! Tôi nói trò đó cho anh nghe ! – guigui vẫy vẫy tay
- Cô phiền thật ! Có gì đâu mà phảI nói nhỏ ! – wangzi nhăn nhó
- Trò chơi này là………như vậy nè ! – guigui chét 1 mớ kem vào mặt wangzi rồI bỏ chạy
- Cô !! Đc thôi ! Chơi thì chơi ! Thách cô lạI đây đấy ! – wangzi nắm cả 1 nắm kem rượt theo guigui
- Ngu gì lạI ! Kẻ thua cuộc ! Đồ ngốc ! – guigui lè lưỡI trêu
- Vậy đừng để tôi bắt đc cô ! – wangzi tự tin rồI chạy đuổI theo guigui vòng vòng nhà thờ
- Chúa ơi ! Xin NgườI đừng nổi giận nhé ! Chỉ ngày hôm nay thôi ! Con chỉ mượn nhà của ngài chỉ tốI này thôi !!!! – guigui vừa nghĩ thầm vừa chạy
( CUP 23)
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
- Hãy sang Anh đi ! Đó là điều kiện của tôi ! – guigui nhắm mắt lại hét lớn
- Ơ ! Hì ! Cô đang đùa đấy àh ? Ko buồn cười chút nào ! – wangzi phì cười
- Wangzi !! Tôi nói thật đấy ! Điều kiện của tôi là muốn các anh đều phải đi du học ! Tôi đã nghe hết câu chuyện của các anh trong phòng anh rồi ! Hãy làm theo sự hy vọng của mẹ anh ! Cũng như tôi đặt hết hy vọng vào bà ấy ! Chỉ là 3 năm thôi mà ! Anh có thể làm đc mà phải ko ? – guigui lại gần nắm lấy tay wangzi với anh mắt thiết tha
- Guigui ! Cô hy vọng tôi đi thế sao ? – wangzi nhìn guigui
- Cầm lấy ! Tôi cho anh đấy ! Anh hãy vì nó mà tạo ra phép màu nhé ! – guigui đặt lên tay wangzi 1 cái nhẫn hình ngôi sao
- Wangzi ! Cám ơn anh ! – guigui ôm chầm lấy wangzi
- Tạm biệt anh nhé ! – guigui nháy mắt vẫy tay rồi quay lưng bước đi
( CUP 38)
-----------------------------------------
- Wangzi !! ………….Tạm biệt ! – guigui vẫy tay gượng cười nhưng lại thấy vài dòng nước mắt nhẹ rơi…..
- Trở về thôi ! Về với cuộc sống hiện tại ! Có lẽ đã đến lúc mình phải nhìn nhận cuộc sống của mình rồi ! – guigui thở dài
- Guigui !! Chaiyo !!!! – rồi guigui ngước đầu lên tự cổ vũ mình
………………………………

Công việc thứ I :
-----------------------công ty quảng cáo SLN ---------------------
cộc……cộc
- Mời vào ! – Hebe đang túi bụi với hang tá hồ sơ trên bàn
- Thưa bà chủ tịch ! Bà có muốn dừng tay đi ăn trưa 1 chút đc ko ? – guigui giả giọng
- Ăn trưa ? Cô cứ ăn trước đi ! Tôi còn nhiều việc lắm ! – Hebe vẫn gián con mắt vào màn hình laptop
- Bà ko ăn trưa thì tôi sẽ sa thải bà đấy ! – guigui giả giọng
- Ơ ! Cô là ai mà dám sa thải tôi ? Cô có biết là……..! Ơ ! Guigui ! – Hebe ngước đầu lên bất ngờ
- 12g rồi đó ! – guigui chỉ vào đồng hồ cười tinh nghịch
………………………….
- Em vẫn chưa ăn gì sao ? – Hebe nhìn guigui đang nhai ngốn nghiến
- Đói quá đi mất ! Sáng giờ em vẫn chưa có cái gì vào bụng cả ! – guigui vừa nhai vừa nói
- Đúng là… ! Ăn từ từ thôi ! Mà hôm nay chả phải em đã về Đài Trung rồi sao ? – Hebe thắc mắc
- Ko ! Em sẽ ko về nữa ! – guigui ngừng đặt muỗng, đĩa xuống bàn
- Hả ?? Em ko về đó nữa àh ?? – Hebe bất ngờ
- Vì từ nay em quyết định lên nhận chức ! – guigui nháy mắt cười tinh nghịch
- Guigui ! Hôm nay em đâu có bị sốt đâu mà ăn nói lạ lung thế ?? – Hebe vừa nói vừa lấy tay sờ lên trán guigui
- Ây ya !! Em rất khoẻ mà ! Chị ko cần bất ngờ thế đâu ! – guigui đưa tay hebe xuống
- Chỉ là em muốn chị phải đi làm công việc này cho em ! – guigui đưa cho Hebe 1 phong bì
- Cái gì đây ?? – Hebe khó hiểu cầm phong bì lên
- Từ nay chị hãy sang Pháp để mở rộng công ty bên đó đi ! Bộ phận bên đó đang cần chủ quản ! Qua bên đó chị chỉ việc đi làm quản lý như người bình thường ! Ko cần phải vất vả thế này nữa đâu ! – guigui mỉm cười
- Vậy còn…….! – Hebe chưa nói hết
- Còn việc điều hành công ty chị cứ giao cho em ! Đã đến lúc em cho chị 1 chút tự do rồi ! – guigui chen vào
- Guigui !! – Hebe nhìn guigui lo lắng
- Em ko sao đâu ! Chỉ bỗng nhiên em muốn lên làm điều hành thôi ! – guigui phủi tay
- Thật ko ? – Hebe vẫn chưa hết lo lắng
- Hebe ! Lệnh cho cô ngày mai bàn giao lại công việc cho tôi ! Còn nữa ! Sau 10giờ sáng mai mà tôi còn thấy cô ở lại Đài Bắc thì ngay lập tức cô bị sa thải đấy ! ^^ - guigui nghiêm giọng đứng lên
- Guigui !! – Hebe nhìn guigui phì cười
- Àh ! Chị có thể đi theo em đến đây 1 lát ko ? – guigui kéo tay Hebe
…………………………………….
Công việc thứ II :

- Khách sạn Memory ?? – Hebe nhìn lên bảng hiệu rồi quay sang guigui
- Khách sạn này lúc trước rất đông khách nhưng lại có 1 vài sự cố nên bị vắng khách thế này ! Chị có thể nhận mua lại nó ko ? Vì nó sắp bị người ta phá bỏ rồi ! – guigui nài nỉ
- 1 khách sạn nằm gần bờ biển đẹp thế kia mà lại bị phá bỏ àh ? – Hebe nhìn chăm chú toàn cảnh khách sạn
- Vì ông chủ đã gánh ko nổi nữa ! Nên chúng ta sẽ mua lại nó từ tay bọn cho vay ! Nhờ mạng lưới quảng cáo của công ty chúng ta, em tin khách sạn này sẽ đông khách trở lại ! – guigui nhìn khách sạn tin tưởng
- Nếu thế thì chúng ta vào nào ! – Hebe kéo tay guigui vào
………………………………….
-------------------------phòng tổng giám--------------
- Cho chúng tôi gặp tổng giám! – guigui đến chỗ cô thư ký
- Tổng giám của chúng tôi……..! – cô thư ký ngó nghiêng
- Xin lỗi ! 2 cô là……….! – 1 ông lão đứng sau lịch sử hỏi
- Ơ ! Ông !! – guigui quay lại vui mừng
- Cháu là………cô bé giả ma lúc trước phải ko ? – ông lão đoán ra
- Bingo ! Ông đoán trúng rồi ! Còn đây là chị ruột của con ! – guigui quay sang giới thiệu
- Chào ông ! Cháu là Hebe ! – Hebe lịch sự đưa tay ra
- À ! Chào cháu ! Chúng ta vào trong nhé ! – ông lão mời
……………………………….
……………….
- Cám ơn long tốt của cháu ! Nhưng khách sạn này đã có người mua trước rồi ! – ông lão mỉm cười
- Sao ? Đã có người mua nó rồi sao ? – guigui bất ngờ
- Là cậu bé có khuôn mặt lạnh đi cùng bọn cháu lúc trước ấy ! – ông lão trả lời
- Wangzi ! – guigui bỗng thốt lên
- Đúng vậy ! Cậu ấy đã mua toàn bộ khách sạn này mà còn để ông quản lý nữa ! – ông lão nhẹ mỉm cười
- Nhưng sao khách sạn vẫn vắng khách ? – Hebe thắc mắc
- Àh ! Là do cậu bé ấy sắp cho người đến sữa chữa lại toàn bộ khách sạn nên tạm thời đóng cửa thôi ! – ông lão giải thík
- Vậy thôi ! Cháu ko làm phiền ông nữa ! Cháu về nhé ! – guigui mỉm cười rồi đứng lên cúi đầu chào
- Vậy cháu cũng về luôn ! – Hebe cúi đầu chào rồi cùng guigui bước ra ngoài
- Guigui ! Em giữ chìa khoá xe àh ? – Hebe vừa bước ra vừa hỏi
- Guigui ?? Cô bé này tên guigui sao ? Chả trách……!! – ông lão gật gù mỉm cười
--------------------------hồi tưởng---------------------
- Tại sao cháu muốn mua khách sạn này ? – ông lão đưa cho wangzi 1 cốc Macchiato
- Có lẽ là vì con quỷ đó !..... – wangzi cầm cốc Macchiato rồi quay ra cửa kính
- Quỷ ?? – ông lão khó hiểu
- Là 1 con quỷ kỳ lạ ! Con quỷ này sẽ ám ông mãi nhưng khi ở bên con quỷ này ông sẽ thấy sự kỳ lạ làm người ta ko muốn rời xa nó ! – wangzi phì cười
----------------------Kết thúc hồi tưởng---------------
………………………….
- Ko ngờ wangzi lại đi trước em 1 bước ! – Hebe nhìn guigui phì cười
- Chị cười gì chứ ! Mà em thấy rất lạ ! Bình thường anh ta rất ghét lo chuyện bao đồng nhưng lần này lại chịu giúp khách sạn này ! – guigui suy ngẫm
- Có lẽ……..cậu bé này đã thay đổi ! – Hebe nghĩ thầm mỉm cười
- Chị 2 ! Chúng ta đến đây tý nhé ! – guigui quay sang Hebe
……………………………………
Công việc thứ III

- Xin chào ! Có ai ở nhà ko ?? – guigui và Hebe đi vào trong 1 căn nhà rách nát
- Cô kiếm ai thế ? – 1 bà lão hang xóm bước ra
- Xin hỏi đây là nhà của 1 cô bé bán chong chóng ở hội chợ đằng kia phải ko ? – guigui chạy lại bà lão hang xóm hỏi
- À ! Sau khi bà của con bé mất nó đã đc ba mẹ nuôi đưa đi nước ngoài rồi ! Mà thật lạ ! Ko biết ba mẹ nuôi của nó sao mà biết ở đây lại có 1 cô bé đang mồ côi mà đến nhận nuôi ! – bà lão hang xóm lấy làm lạ
- Cám ơn bà ! Chào bà ! – guigui cúi đầu chào rồi bước ra xe
Cành….
- Sao rồi ? Em ko kím đc cô bé đó àh ? – Hebe nhìn mặt guigui thì đã hiểu
- Ko phải ! Mà là cô bé đó đã đc nhận nuôi rồi ! Nhưng mà lạ thật….– guigui suy ngẫm
- Hèy ! Mình nghĩ wangzi cũng lại đi trước 1 bước rồi ! – Hebe nghĩ thầm thở dài
……………………………
----------------------9g sáng tại công ty------------------
- Từ nay tôi sẽ giao lại quyền Đổng sự trưởng cho em gái tôi Ngô Ánh Khiết ! Cũng là Đổng sự trưởng hợp pháp của công ty SLN ! – Hebe mỉm cười giới thiệu
- Chào mọi người ! Sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều ! – guigui cúi đầu cười tươi
bộp…..bộp…….bộp
……………………………
-----------------------sân bay------------
- Chị Hebe ! – guigui nuối tiếc
- Sao ? Em hối tiếc àh ! – Hebe quay lại chọc guigui
- Ko đâu ! Chỉ là muốn ôm chị 1 lát thôi ! – guigui kéo tay Hebe lại ôm chặt
- Ơ !..... Con quỷ này ! Là em nói chị đi mà ! – Hebe bất ngờ rồi cũng đưa tay lên ôm guigui
- Guigui à ! Mặc dù chị ko biết là chuyện gì đã xảy ra mà em có 1 quyết định chẳng giống em chút nào ! Nhưng chị bắt em là dù có chuyện gì đi nữa thì em ko đc khóc ! Khóc là chị phạt đấy ! Nghe chưa ! – Hebe nói giọng mếu máo
- Vậy là chị bị phạt rồi ! – guigui đẩy nhẹ Hebe ra cười tinh nghịch
- Ko tính đâu đấy ! – Hebe lấy tay lau nước mắt rồi nhìn guigui phì cười
Mời các hành khách lên máy bay ! Máy bay sang Pháp sắp cất cánh !
…………………………
- Chị Hebe ! Tạm biệt ! Chị phải hạnh phúc đấy ! – guigui đứng lặng người nhìn máy bay dần rời xa mình, cảm giác xa những người mình yêu thương thật khó chịu
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 6kydsbd
…………………………………………� �..
Các pro đã đi ! 3 năm có phải là quá lâu ? Tại sao guigui lại đưa Hebe sang Pháp và chấp nhận chọn con đường mà mình ko hề muốn đi ? Sự hy sinh này của guigui có ý nghĩa gì ? Và mọi thứ đã chấm dứt chưa ? Vẫn còn những rắc rồi, khuất mắt nào chưa đc giải ? Đón xem Cup sau để biết phần tiếp theo nhé ! Thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 6:07 pm

CUP 40 : CHANGE

-------------------------sân bay Pháp-----------
- Guigui có nói sẽ có người đến đón mình ! Nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy ai hết ! – Hebe ngó nghiêng
- Guigui kêu mình đến đón 1 người ở sân bay giúp ! Ko biết người đó ra sao nhỉ ? – ở 1 nơi khác A Bu cũng ngó quanh
- Phải gọi cho guigui thôi ! – cả 2 người đều có cùng suy nghĩ rồi rút điện thoại ra bấm số cùng lúc => sao hợp nhau thế ^^!
- Ơ ! Sao ko gọi đc thế này ? – và đươg nhiên cả 2 người chả ai gọi đc, lý do chắc là mọi người cũng biết ^^
- Đúng là con quỷ này ! Ko biết nó định bày trò gì đây ! - cả 2 người đều có suy nghĩ
- Tránh ra ! Tránh ra !! – 1 người đẩy hang đống vali hô to
- Á !! – nhưng Hebe ko chú ý nên tong vào làm rớt cái điện thoại đang cầm xuống ngay đầu A Bu
- Au !! Đau wá ! Điện thoại của ai thế này ? – A Bu la lên rồi cầm cái điện giơ lên
- Của tôi ! Của tôi !! – Hebe chạy ào tới ko kịp nhìn người bị nạn
- Ay ya !! Hog biết có sao ko nữa ! – Hebe giật nhanh cái điện thoại trên tay A Bu rồi quay lưng lại xuýt xoa => nhanh wá nên A Bu ko kịp thấy mặt
- Cái cô này ! Điện thoại của cô là hang gì thế ? Cứng như cục đá !! Người ko lo mà cô đi lo cái cục đá àh ! – A Bu tức giận la lên
- Cái gì ?? Cục đá àh !! Nó là cái tôi mới mua đấy nhé ! – Hebe tức giận quay lại đá thẳng vào đầu A Bu
bỤP…………….
- Ui dza !! – A Bu la lên
- Ơ !! A Bu ?? – Hebe sau khi đá xong mới mở to mắt phát hiện
- He…..he….be !! Au au au !! – A Bu mở to mắt rồi ôm đầu la
……………………………
- Đau ! Nhẹ tay chút coi ! – A Bu la lên
- Anh yên coi ! Tôi bôi thẳng vào mắt anh bây giờ ! – Hebe vừa giữ đầu A Bu vừa cầm cây bông gòn bôi vết thương
- Cô học võ từ khi nào vậy ? Đau chết đi đc ! – A Bu nhăn mặt
- Ai bảo lúc đó anh gọi cái điện thoại của tôi là cục đá ! – Hebe chọt mạnh cây bong gòn vào vết thương
- A !! Thì giống cái cục đá thật mà ! – A Bu thật thà
- Còn nói nữa ! – Hebe rút cây bong gòn ra tức giận
- Đau lắm đó ! – A Bu nhõng nhẽo chỉ chỉ vào vết thương
- Xong rồi ! Mà đây là nhà của anh àh ?? Ko giống như tôi tưởng tượng nhỉ ? – Hebe nhìn xung quanh
- Chứ nhà mà cô tưởng tượng ra sao ? – A Bu hỏi
- Anh than là 1 Đổng sự trưởng của tập đoàn nữ trang hang đầu ở Pháp ( Sel kể cho tôi nghe ) ! Đáng lý ra anh phải sống trong 1 biệt thự sang trọng chứ ! – Hebe đi xung quanh nhà trả lời
- Tôi ko thík thế ! Trống trải lắm ! Tôi thík mình sống trong căn phòng của khu chung cư này ! – A Bu nằm ra sàn nhắm mắt mỉm cười
- Ơ ! Anh vẫn chưa mở cái hộp này ra sao ? – Hebe đang đi quanh nhà bỗng dừng lại chỗ cái hộp
- Ơ ! Chưa ! Tôi ko muốn mở nó ra ! – A Bu giật mình rồi ấp úng trả lời
- Đồ ngốc ! Sao anh ko mở nó ? – Hebe thắc mắc
- Cô muốn tôi mở nó ra àh ? – A Bu hỏi kỹ
- Có ai ngốc như anh ko ? Tôi ko muốn anh mở ra sao tôi tặng anh đc ! Nào ! Anh mở ra đi ! – Hebe cầm cái hộp lại gần A Bu thì bị vấp hộp thuốc té vào A Bu và kisss ……còn hộp wà thì văng lên giường, cái nặp hộp mở ra
- …………….- mở to mắt ra nhìn nhau lặng người => vẫn chưa đính chính lại đc
- Jiro ! Anh có sao ko đó ? – Sel lo lắng nhìn Jiro đang ôm bụng
- Có lẽ hôm nay anh ăn nhìu wá ! Cho anh mượn wc của nhà em tý nhé ! – Jiro ôm bụng rên rỉ
- Đến nhà em rồi ! Ko biết anh 2 về chưa nữa ! - Sel lấy chìa khoá mở cửa vào
- Anh 2 anh…………Ơ ! – Sel mở to mắt bất ngờ
- Làm gì thế ? Vào thôi ! ! ơ !! – Jiro bước vào bất ngờ đứng sừng sững giống Sel
- Ơ ! Áaaa – Hebe lấy lại tinh thần liền nhanh chóng ngồi dậy
- Áaaa !! – A Bu cũng lấy lại tinh thần cũng ngồi dậy la lên
- Anh dám cướp nụ hôn đầu tiên của tôi !!..... – Hebe la lên
- Nụ hôn đầu tiên của tôi cũng bị cô lấy rồi còn gì !! – A Bu cũng la lên
……………………………
- Chậc ! Tiếc thật ! Phải chi lúc đó tôi và Sel ko vào thì hay biết mấy !! – Jiro phì cười nhìn Hebe và A Bu đỏ bừng mặt
- Đúng đó ! Mà cậu qua đây khi nào thế ? – Sel đặt lên bàn 4 ly Macchiato rồi qua ngồi cạnh Hebe
- Là guigui ! Nó bàn giao công việc cho mình bên đây ! – Hebe trả lời
- Bên đây ?? Có phải ko đấy ? Macchiato bên đây thì A Bu đang điều hành đấy ! – Sel phì cười
- Chứ ko phải A Bu cũng phải điều hành công ty nữ trang sao ? – Hebe khó hiểu
- Cái đó là A Bu và tớ thay đổi cho nhau xem ai kinh doanh cái nào hợp hơn ! Nhưng tớ thấy ngành kinh doanh nữ trang tớ thík nhất nên tớ đã nhận nhiệm vụ điều hành công ty của anh ấy ! Còn anh ấy thì điều hành công ty Macchiato ở Pháp ! Tớ đã kể cho guigui rồi mà ! Nó ko nói cho cậu nghe sao ? – Sel giải thí k
- Kon quỷ này ! Rõ rang nó muốn lừa mình đây mà ! – Hebe thở dài
- Như vậy cũng tốt đấy chứ ! Tha hồ cho 2 người gặp mặt nhau mỗi ngày ! – Sel cười tinh nghịch
- Ơ ! Ko cần ! – 2 người nhìn nhau rồi quay mặt ra chỗ khác
............................................
- Sel ! Câu đang quen với Jiro àh ? – Hebe đi dạo vừa quay sang Sel tra hỏi
- Uhm ! Từ khi tớ chọn điều kiện của cậu là tớ đã bước ra sang 1 cuộc sống mới ! Tớ wa Pháp và nhận đc anh, còn phát hiện đc 1 điều ! Tớ chọn điều kiện của cậu ko phải vị muốn nhận anh 2 mà là muốn ở cạnh Jiro ! Đúng là cảm giác ở gần người mình yêu thương thì ko còn gì bằng ! – Sel nhắm mắt lại giang cánh tay ra hít sâu không khí ngoài trời dưới chung cư yên tĩnh
- Cậu thật hạnh phúc ! – Hebe nhìn Sel mỉm cười
- Thật ! Cám ơn điều kiện của cậu nhé ! Nhưng tớ nghĩ cậu chắc chắn cũng sẽ rất hạnh phúc ! Anh tớ tốt đấy chứ ! – Sel nháy mắt làm Hebe nhớ lại cảnh kiss lúc này đỏ bừng cả mặt
- Thôi ! Ko chọc cậu nữa ! Hôm nay cậu ngủ lại nhà tớ nhé ! – Sel nài nỉ
- Hùm ! Nhậm Gia Tuyên ! Cậu biết cảnh nhõng nhẽo khi nào thế ! – Hebe giả bộ nghiêm túc
- Vậy ! Ngô Phức Chân ! Cậu biết la tớ khi nào thế ? –Sel ko chịu thua
- Oh ! Cho cậu đi chỉ mới 1 tháng mà cậu khác wá nhỉ ? – Hebe nhìn Sel
- Đương nhiên rồi ! Nhưng tớ vẫn là bạn than của Hebe mà ! – Sel vừa nói vừa kéo Hebe đi
- Cậu đúng là phiền phức ! – Hebe phì cười nhìn vẻ mặt nhõng nhẽo của Sel
Trong đêm lạnh của Pháp có 1 căn nhà nhỏ của chung cư cao cấp luôn luôn ấm áp và tràn đầy niềm vui khi Hebe đến ! ^^
Cuộc sống thật lạ ! Mọi thứ dường như trong tay của ta rồi lại biến mất 1 cách ko thể ngờ ! Nhưng cũng sẽ có lúc những thứ đó trở về bên ta 1 ngày nào đó mà ta ko thể ngờ…………….
…………………………………………� �……..
2 năm sau
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Thu
- Alo ! 1 ly Macchiato đem đến đường số 3 àh ? Vâng ! Chúng tôi sẽ mang đến đó ngay ! - Đại Nha đặt điện thoại xuống rồi hối hả làm Macchiato mang đi cho khách
- Chị đi đưa hang àh ? - Đồng đồng vừa ghi chép vừa hướng mắt ra cửa hỏi Đại Nha
- Uhm ! Em canh cửa hang nhé ! - Đại Nha nói xong liền lấy xe đạp chạy thật nhanh
- hùm ! Bây giờ cửa hang ít nhân viên nhưng lại rất đông khách ! Nói chị mướn thêm người mà chị chẳng chịu ! - Đồng đồng ngồi xuống thở dài
- Đúng đó ! Dường như trong 2 năm wa có nhìu biến động ko nhỏ nhỉ ? – Meimei đang dọn dẹp bàn bên cạnh bàn thêm
- Đúng đó ! Chị Đại Nha thì bây giờ là bà chủ lớn rồi mà vẫn ko xây lên tiệm Macchiato, mướn thêm nhân viên và đặc biệt là dứt khoác ko chịu quen bạn trai mới ! Mặc dù có rất nhìu người theo đuổi ! - Tiểu Man rút 1 thẻ bài ra đoán
- Vậy sao ? Chị ấy có rất nhìu người theo đuổi àh ? – Meimei và Đồng đồng xúm lại Tiểu Man
- Đúng vậy ! Thẻ bài nói thế mà ! Còn chị Apple thì đang trở thành nhà thiết kế trang phục chuyên nghiệp, đc rất nhìu giới nghệ thuật gửi lời mời ! - Tiểu Man rút 1 tấm nữa đặt lên bàn
- Cái này thì ai cũng biết cả rồi ! Tạp chí ngày nào mà chả đăng tin Apple ! Còn có cả Nha Đầu và Nhu triết nữa ! - Đồng đồng xoè mấy cuốn tạp chí ra
- Đúng đó ! Nha Đầu ngày nào là 1 cô bé chả biết nấu ăn mà bây giờ là 1 đầu bếp chuyện nghiệp được các nhà hang đưa ra mọi giá để mời Nha Đầu về làm đầu bếp chính của họ - Meimei cầm mấy tờ tạp chí lên
- Còn Nhu Triết thì rất bất ngờ là đã trở thành tổng biên tập của nhà xuất bản truyện tranh có tiếng khắp thế giới ! Đúng là chỉ có chúng ta vẫn ko có thay đổi gì lớn lao ! – Đồng đồng ngồi xuống ghế thở dài
- Guigui bây giờ cũng trở thành Tổng giám đốc nhỏ tuổi nhất của tập đoàn quảng cáo SLR nổi tiếng khắp thế giới ! Còn chúng ta thì vẫn vậy thôi ! – Meimei lấy tờ tạp chí mới nhất ở ngoài cửa vào
- Woa !! Các chị nhìn này ! - Tiểu Man giật mình khi đặt 5 thẻ bài xuống
- Có chuyện gì ? Em lại thấy cái gì nữa đây ! - Đồng đồng lấy tờ tạp chí quạt quạt tỏ vẻ ko hứng thú
- 4 thẻ bài này xếp theo thứ tự bồi, đầm, già, xì ! Vậy có nghĩa là trong ngày hôm nay họ sắp gặp đc chân mệnh thiên tử rồi ! - Tiểu Man cầm 4 thẻ bài lên giải thík
- Thật sao ? - Đồng đồng và Meimei bất ngờ
- Uhm ! - Tiểu Man gật đầu
- Ơ ! Vậy còn thẻ bài này ! – Meimei cầm 1 thẻ còn bỏ sót trên bàn
- Thẻ này thì sắp tới chẳng có gì đặc biệt ! Chân mệnh của guigui vẫn chưa xuất hiện đâu ! - Tiểu Man lắc đầu thở dài
- Vậy sao ? Tội nghiệp guigui thật ! - Đồng đồng xìu người xuống
- Nhưng chúng ta đến giờ cũng vẫn chưa gặp đc chân mệnh nữa ! Chúng ta cũng tội nghiệp thật ! – Meimei thở dài
- Vậy chúng ta đi thôi ! - Đồng đồng quyết tâm
- Đi đâu ? - Tiểu Man khó hiểu
- Đi gặp chân mệnh của mình ! - Đồng đồng phấn khởi
- Hở ?? – 2 ss khó hiểu nhìn Đồng đồng
- Ây yà ! 2 người ngốc thật hay giả vờ thế ? Muốn có bạn trai thì phải ra ngoài chứ ! Theo chị biết hôm nay ở trung tâm mở hội chợ ! Chắc chắn là sẽ có những anh đẹp trai tham gia ! Vậy còn ngồi đó làm gì ! Đi thôi ! - Đồng đồng tưởng tượng ra các anh đẹp trai rồi kéo 2 ss đi
- Ơ ! Vậy còn cửa hang ? – Meimei thắc mắc
- Lo gì ! Bây giờ ko có khách ! Chúng ta tạm thời đóng cửa đi ! - Đồng đồng phủi tay
- Nhưng chị Đại Nha………….! - Tiểu Man vừa định nói
- Ko sao đâu ! Chúng ta chỉ cần để mảnh giấy lại cho chị Đại Nha là đc ! - Đồng đồng vừa nói vừa cầm giấy vàng ra viết
- Finish !! Nào ! Đi thôi !! - Đồng đồng viết xong rồi dán ngoài cửa, kéo 2 ss đi nhanh
………………………………….
- Ko biết nhà vị khách nào mà xa dzữ vậy ! - Đại Nha vừa đạp xe vừa nhăn mặt lên tìm nhà
Két………- Đại Nha đang chạy bỗng dừng lại ở tiệm kem, đứng nhìn thật lâu
- Ko biết anh ta còn nhớ ko ?? - Đại Nha nghĩ thầm rồi nhớ lại
------------------------hồi ức------------
- Cám ơn ! Vì đã cứu tôi ! - ĐạI Nha vừa nói vừa múc kem
- Cứu cô ? Tôi đâu có cứu cô ! – Ngao Khuyển nhăn mặt lắc đầu
- Hả ?? Sao anh lạI nói dốI Nha Đầu là anh có hẹn vớI tôi ? - ĐạI Nha thắc mắc
- Tôi đâu có nói dốI ! – Ngao Khuyển nhún vai
- Vậy !! Ko lẽ !! Anh muốn hẹn vớI tôi ? - ĐạI Nha đoán
- Đi thôi ! – Ngao Khuyển đứng lên
- Đi đâu ? - ĐạI Nha thắc mắc
- Bắt đầu cuộc hẹn ! – Ngao Khuyển dửng dưng
- Ko đâu ! Tôi và anh đâu có là gì đâu mà hẹn ! - ĐạI Nha quay mặt qua chỗ khác
- Vậy làm bạn gái tôi là đc rồI ! Nói nhìu thật ! – Ngao Khuyển vừa nói dứt câu rồI nắm tay ĐạI Nha dắt đi
- Anh ấy nói mình làm bạn gái anh ấy ! Mình làm bạn gái anh ấy sao ? - ĐạI Nha nghĩ thầm cườI lén phía sau
- Ngốc thật ! Đừng nói là nói tớI dzậy mà em ko hỉu đấy nhé ! – Ngao Khuyển nghĩ thầm
-------------------Kết thúc hồi ức---------------

Coong…keng – 1 người đẩy cửa đi ra làm Đại Nha giật mình rồi quay lại đạp xe thật nhanh ko kịp nhìn người đó là ai
- Ơ ! Người đó là !! – 1 chàng trai bước ra nhìn theo Đại Nha
- Chuyện gì thế Ngao Khuyển ? – 1 người bước ra hỏi
- Ơ ! Ko có chuyện gì !! – Ngao Khuyển lắc đầu rồi bước vào
- Sao cậu ko về cửa hang Macchiato mà đến đây ? – Danson vừa
* Danson : là nhân viên của tiệm kem và cũng là bạn của Ngao Khuyển, Danson là người biết mọi chuyện từ trước tới giờ
- Tớ muốn về đó lắm mà lúc xuống máy bay mới biết để quên chìa khoá bên đó rồi ! – Ngao Khuyển làm vẻ mặt thảm thương
- Hùm ! Cậu thật là ! À Ngao Khuyển ! Sao đột nhiên cậu về Đài Trung ? – Danson vừa ngồi xuốn ghế đối diện Ngao Khuyển
- Vì tớ đã kết thúc khoá học rồi ! – Ngao Khuyển nhún vai
- Hả ? Tính ra cậu đi chỉ mới có 2 năm thôi mà ! – Danson đưa tay lên đếm
- Ko cần phải tính đâu ! Thật ra bọn tớ chỉ cần học 2 năm là đủ ! Nhưng riêng wangzi là phải học tiếp vì nó sẽ là người kế thừa ! – Ngao Khuyển giải thík
- òh ! Cũng tội nghiệp wangzi thật ! – Danson xoay xoay ly kem
- Wangzi mấy năm nay đều cứ như người mất hồn ! Chỉ biết học và học ! Có mấy công chúa trong hoàng gia theo đuổi nhưng vẫn ko chịu 1 ai ! – Ngao Khuyển kể
- Còn cô bé guigui thì trở Đổng sự trưởng nhỏ tuổi nhất của tập đoàn SLR ! Cô bé này có vẻ khá lắm ! – Danson đưa tạp chí cho Ngao Khuyển
- Woa !! Thì ra guigui là con gái của tập đoàn quảng cáo SLR nổi tiếng ! – Ngao Khuyển bất ngờ thốt lên
- Anh ko cần bất ngờ thế đâu ! Đó cũng là dự báo sẵn cho cuộc sống của guigui rồi ! - Đại Nha bước vào quán với vẻ mặt bình thản
- Ơ ! Đại Nha ! – Ngao Khuyển và Danson giật mình
- Anh Danson ! Em đến giao hang đây ! - Đại Nha đặt 10 ly Macchito xuống bàn rồi bỏ ra ngoài
- Đại Nha ! – Ngao Khuyển giữ tay lại
- Quý khách cần thêm gì àh ? - Đại Nha gượng cười quay mặt lại rồi rút khỏi tay Ngao Khuyển
- Em đang giận đấy àh ? – Ngao Khuyển nhìn Đại Nha
- Ko cần anh quan tâm ! - Đại Nha quay mặt qua chỗ khác
- Cho em này ! – Ngao Khuyển đưa cho Đại Nha ly kem đang ăn gian giở
- Hùm ! Anh có phải là con trai ko hả ? Muốn xin lỗi mà đưa cho em ly kem đã ăn gần xong sao ? - Đại Nha nhìn ly kem lem luốc tức giận quay lại
- Cuối cùng em cũng chịu nói chuyện với anh rồi ! – Ngao Khuyển phì cười
- Hùm ! Anh còn cười đc sao ? - Đại Nha mếu máo cuối mặt xuống
- Ơ ! Em khóc đấy àh !! Anh….anh xin lỗi !! – Ngao Khuyển gãi đầu lung túng
- Cám ơn anh đã trở về ! - Đại Nha ôm chầm Ngao Khuyển khóc ầm lên
- Đại Nha………! – Ngao Khuyển bất ngờ rồi nhắm mắt nhẹ mỉm cười
……………………………………….
--------------------------ở 1 cửa hang bán nhạc cụ--------------
……..leng keng
- Chào mừng quý khách ! – 1 ông lão vừa lau cây đàn vừa mở lời chào
- Lâu quá ko gặp ôg ! – 1 chàng trai bước đến chỗ ôg lão mỉm cười
- Ơ ?? Tiểu Út ?? – ông lão đeo quay lại, đeo kính vào
………………….
- Trà nhé ? – ông lão đưa cho Tiểu Út ly trà nóng
- Ông vẫn còn nhớ cháu thík trà nóng sao ? – Tiểu Út phì cười cầm ly trà nóng từ tay ông lão
- Cháu thì lúc nào chả như vậy ! – ông lão mỉm cười rồi nhớ lại
--------------------------hồi ức 3 tuổi của Tiểu Út---------------
- huhuhu !! – 1 cậu bé ngồi khóc dưới trời mưa trước cửa hang bán nhạc cụ
- Ơ ! Cháu bé ! Cháu sao thế ?? Vào đây nào !! – 1 người đàn ông đưa cậu bé vào nhà và lau khô người cho cậu bé
- Cháu sao thế ? Ba mẹ cháu ở đâu ? - người đàn ông đưa cho Tiểu Út 1 ly trà nóng rồi hỏi thăm
- Mẹ cháu lạc đến 1 nơi xa lắm ! Cháu phải đi tìm mẹ cháu ! - Tiểu Út cầm ly trà nóng xìu mặt xuống
- Cháu xem này ! Trong ly trà này có gì đặc biệt ? – người đàn ông hỏi
- Cháu chả thấy cái gì đặc biệt cả ! - Tiểu Út lắc đầu
- Là nó có mùi thơm ! Mùi thơm của ly trà sẽ bay lên cao ! Mặc dù chúng ta rất muốn giữ mùi hương của ly trà lại mãi mãi nhưng ko thể đc ! Chúng ta muốn giữ mùi hương của ly trà lại chỉ có 1 cách thôi ! - người đàn ông thì thầm
- Cách gì thế ạ ? - cậu bé thắc mắc
- Là uống nó ! Uống nó chúng ta có thể giữ mãi mùi hương đó tận trong tim ! Chỉ cần chúng ta muốn là đc ! Cũng như mẹ cháu đấy ! Chúng ta muốn giữ mẹ cháu lại ở trong tim thì mẹ cháu mãi mãi ở bên cháu thôi ! - người đàn ông mỉm cười xoa đầu Tiểu Út
- Woa ! Vậy sao ?? um….. ! - Tiểu Út nhấp thử 1 chút trà rồi nhắm mắt lại cảm nhận
- HƠ ! Cháu kiếm đc mẹ rồi ! Ông ơi ! Cháu kiếm đc mẹ rồi ! Vui quá !! - Tiểu Út cười tít mắt cầm ly trà chạy nhảy reo lên
------------------------------kết thúc hồi ức-----------------
- Ông vẫn còn nhớ sao ? – Tiểu Út phì cười
- Thằng nhóc này ! Gìơ thì đã lớn thế này rồi ! – ông lão xoa xoa đầu Tiểu Út cũng phì cười theo
- Ông ơi ! – 1 cô gái bước vào với vẻ mặt hối hả
- Ơ ! Tiểu Huân ?? - Tiểu Út bất ngờ
- Tiểu Út ?? - Tiểu Huân ngước mặt lên bất ngờ
- Tiểu Huân ! Cháu đến lấy cây đàn phải ko ? – ông lão hỏi
- Ơ ! Dzạ ! Đúng rồi ! - Tiểu Huân giật mình
- Ông đã nói người chở đến đó rồi ! Khi nào cháu diễn ? – ông lão hỏi
- Dzạ ! Chết rồi ! 15 phút nữa là trình diễn rồi ! - Tiểu Huân nhìn đồng hồ hoảng hốt
- Cháu đến đó có kịp ko đấy ? Xe buýt giờ đang rất đông ( giờ cao điểm mà ! ) ! – ông lão lo lắng
- Cháu ko biết nữa ! - Tiểu Huân bối rối
- Tôi đưa cô đi ! - Tiểu Út cầm chìa khoá trên bàn lên
- Anh có xe sao ? - Tiểu Huân bất ngờ
- Chúng ta đi nhanh thôi ! Ko còn thời gian đâu ! - Tiểu Út vừa nói vừa nắm tay Tiểu Huân bước ra
- Ơ ! - Tiểu Huân đỏ mặt nhìn Tiểu Út
……………………………….
- Shi shì !! - Tiểu Huân nhanh tay mở seatbelt rồi mở cửa xe bước nhanh ra
- Chúc cô thành công ! - Tiểu Út la lên
- ……………..- Tiểu Huân đang chạy lên bỗng nhiên quay lại xe
- Ơ ! Cô ko đi nhanh là trễ đó ! - Tiểu Út bất ngờ
- Anh diễn với tôi nhé ! - Tiểu Huân kéo tay Tiểu Út
- Hả ?? - Tiểu Út khó hiểu
- Nhanh lên !! - Tiểu Huân kéo tay Tiểu Út chạy nhanh
- Tiểu Huân ?? - Tiểu Út nhìn Tiểu Huân khó hiểu
………………………………………
bộp….bộp……huýt…huýt – ở bên dưới hang ngàn khan giả reo hò khi Tiểu Út và Tiểu Huân bước lên
- Ơ !! Sao ở đây toàn là người khiếm thị ko vậy ? -Tiểu Út thắc mắc
- Anh ko thấy chính người khiếm thị là thính giả tốt nhất sao ? - Tiểu Huân mỉm cười
- A ! Tôi biết mình nên biểu diễn bài gì rồi ! – bỗng 2 người đột nhiên có sang kiến
- Cô/ Anh cũng nghĩ ra bài đó àh ? - Tiểu Út và Tiểu Huân đồng thanh
- Thống nhất nhé ! Vào chỗ thôi !! – nói xong 2 người bước vào vị trí của mình
Bài The Best Listener của Phi Luân Hải vang lên bởi giọng hát của Tiểu Út và tiếng guitar + piano làm cho kô khí nhà hát thêm sôi động và hào hứng ! Mọi thứ trở nên ấm áp dường như ko còn xa lạ như trước ! Và……… Tiểu Huân phát hiện đc 1 điều rất quan trọng………………
…………………………………..
2 năm trôi wa ! Mọi người có cách sống khác, có 1 cuộc sống mới hoàn toàn nhưng vẫn ko cảm giác đc niềm vui ! Các pro cũng trở về sau 2 năm du học ! Mọi thứ dần sắp trở lại như cũ nhưng vẫn còn 1 người chưa thể trở về ! Liệu phép màu đã đc thực hiện chưa ?
Và câu chuyện còn kéo dài đến bao lâu ?? Đón xem cup sau nhé ! Thanks all ^^
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 6:18 pm

CUP 41 : HAPPY ENDING

Rì rào………rì rào
- Ơ ! Sao trời đang đẹp mà tự nhiên mưa thế này ! – Nhu Triết vừa bước ra khỏi toà soạn thì trời bổng đổ mưa lâm râm
- May mà mình có mang dù ! Đúng là trí nhớ của mình vẫn còn tốt ! – Nhu Triết tươi cười rút cây dù ra từ trong bao
- Ơ ! – Nhu Triết vừa rút dù ra thì bao dù rớt xuống đất rồi bay ra đường xa lộ
- Đáng ghét thật ! – Nhu Triết bực dọc chạy ra xa lộ nhặt bao dù bỗng
Áaaaaaaaa………
Tin…tin……két………- 1 chiếc xe đua sang trọng thắng vừa kịp
- Ơ ! Cô có sao ko ? – 1 chàng trai bước nhanh ra từ chiếc xe, lo lắng hỏi
- Ơ ! Xin lỗi ! Tôi ko sao đâu !! – Nhu Triết cặm cụi đứng dậy rồi cúi đầu xin lỗi
- May thật ! Cô ko sao ! Nếu cô có sao thì tiền viện phí và tiền bồi thường cũng phải hơn 10 ngàn (Đài tệ) - Tiểu Kiệt thở phào
- Hở !! Có nhầm ko đấy ! Người ko lo mà đi lo tiền bạc àh ? – Nhu Triết lập tức đổi sắc mặt rồi ngước lên
- Ơ !! Xiao Jie ( Nhu Triết vs Tiểu Kiệt có cùng phiên âm ) ! – 2 người đồng thanh bất ngờ
……………………………….
- Ướt hết rồi ! – Nhu Triết nhìn vào kiếng chiếu hậu của xe
- Cô bây giờ là tổng biên tập àh ? - Tiểu Kiệt vừa cầm lái vừa hỏi
- Ơ ! Sao anh biết ? – Nhu Triết bất ngờ
- Lúc cô té xuống lúc nãy ! Cái này văng ra từ túi cô ! - Tiểu Kiệt đưa cho Nhu Triết cái danh thiếp
- Òh ! Cái này chắc là do tôi bỏ nhầm vào giỏ ! Chứ danh thiếp của tôi thường chỉ để trên phòng làm việc ! – Nhu Triết cầm cái danh thiếp từ tay Tiểu Kiệt
- Hì ! Cô hậu đậu như vậy mà cũng đc làm tổng biên tập àh ? - Tiểu Kiệt phì cười
- Tôi bây giờ khác trước rồi đấy nhé ! – Nhu Triết cố biện minh
- Còn về câu trả lời ! - Tiểu Kiệt bỗng trầm lại
- Câu trả lời !! A ! Anh ko muốn trả lời thì thôi ! Ko sao đâu ! – Nhu Triết cố tỏ ra vui vẻ quay mặt qua chỗ khác
- Thật ra….thật ra…….! - Tiểu Kiệt vừa cầm tay lái vừa lúng túng
- Tôi biết ! Anh ko thík tôi ! Nếu anh khó nói đến thế thì đừng nói nữa ! – Nhu Triết mở cửa xe ra ,bước ra ngoài rồi chạy thật nhanh ( vừa lúc đang đèn đỏ)
- Nhu Triết !!! ANH THÍK EM !! ANH THÍK XIAO JIE !! - Tiểu Kiệt liền đứng ngay xe la thật lớn làm mọi người trong các xe phải ló đầu ra ngoài, mọi người đi đường cũng phải đứng lại
- Ơ ! – Nhu Triết bất ngờ quay lại nhìn
- Anh ta đang tỏ tình với ai thế ? – 1 người đứng gần đó thì thầm với người thứ 2
- Tôi ko biết ! Nhưng chắc chắn bây giờ người con gái đó chắc là đang rất cảm động ! - người thứ 2 mỉm cười
- hộc …..hộc !! – Nhu Triết chạy lại Tiểu Kiệt
- Nhu Triết ?? - Tiểu Kiệt bất ngờ
- Em thík anh ! – Nhu Triết ôm chầm lấy Tiểu Kiệt
Trên con đường mưa rơi !! Có 2 người đang rất hạnh phúc ! Vì xung quanh họ đều đang có rất nhìu người vỗ tay ủng hộ ! Và đã qua 60 giây mà………đèn đỏ vẫn chưa chuyển màu xanh………………
………………………………………
- Sao lại mưa thế này ? Đáng ghét thật ! – Nha Đầu nhăn nhó khi bước ra khỏi nhà hang lớn
- Nha Đầu ! Cô quên mang dù àh ? – 1 cô nhân viên tiến tới Nha Đầu hỏi thăm
- Uhm ! Cô cũng vậy sao ? – Nha Đầu gật gù
- Ko ! Chút nữa bạn trai tôi đến đón ! – cô nhân viên lắc đầu
Tin…….tin – 1 chiếc xe
- Tôi đi trước nhé ! – cô nhân viên mỉm cười vẫy tay rồi bước vào xe
- Uhm ! – Nha Đâu khẽ mỉm cười gật đầu
- Chán thật ! Những ngày mưa lãng mạng như thế này người ta có bạn trai đưa rước ! Còn mình thì………….!! – Nha Đầu thở dài nhìn theo chiếc xe
- Ko bao giờ 1 mình ! – 1 người con trai cầm dù bước tới
- Ơ !............- Nha Đầu bất ngờ quay lại
- Em muốn bị cảm àh ? – A Vỹ đẩy mái dù qua Nha Đầu
- Anh…………anh trở về rồi sao ? – Nha Đầu bất ngờ
- Đồ ngốc ! Ko muốn anh trở về àh ? – A Vỹ cốc vào đầu Nha Đầu
- ……………..– Nha Đầu cúi đầu xuống
- Wee ! Em ko đó sao ? Đừng khóc chứ ! Anh ko biết dỗ con gái đâu ! – A Vỹ bối rối
- Đồ ngốc ! – Nha Đầu đẩy dù ra ôm chầm lấy A Vỹ
- Ơ………..! – A Vỹ đứng lặng thinh ko nói gì
………………………………
------------------------tiệm Macchiato--------------------
- Cho anh này ! – Nha Đầu từ bếp bưng ra 1 đĩa mỳ ý và ly Macchiato
- Cái này………cái này……..! – A Vỹ lắp bắp
- Anh ăn thử đi ! – Nha Đầu phấn khởi
- Ơ………!! – A Vỹ tái xanh mặt
- Đừng lo ! Nha Đầu bây giờ đã trở thành đầu bếp chuyên nghiệp rồi ! - Đại Nha lên tiếng
- Ơ ! Chị Đại Nha ! – Nha Đầu và A Vỹ bất ngờ
- 2 đứa làm gì mờ ám sao mà giật mình ! - Đại Nha cầm ly xuống rót nước
- Ơ ! Ko…………có gì ! – Nha Đầu và A Vỹ đồng thanh quay mặt qua chỗ khác
- Cậu thử làm gì em tôi xem ! - Đồng đồng từ đâu xuất hiện đá 1 phát ngay đầu A Vỹ
Bốp………….
- Au……au !! Đau lắm đó ! – A Vỹ xoa xoa cái đầu
- Ơ ! Các chị về hết rồi sao ? Chả phải các chị đi hội chờ àh ? ( vì ngoài cửa giấy dán viết thế ) – Nha Đầu lấy làm lạ
- Là do chị Đại Nha đấy !.........- Đồng đồng nhớ lại với vẻ mặt đau khổ
-------------------------hồi tưởng----------------
…………….ở hội chợ
- Anh tên gì thế ? - Đồng đồng tán tỉnh
- Tiểu Chu ! - Tiểu Chu lạnh lùng đáp lại
- Em tên Đồng đồng ! Chúng ta làm quen nhé ! - Đồng đồng nháy mắt tinh nghịch
- Tuỳ cô ! - Tiểu Chu vừa dọn bàn ra hội chợ vừa trả lời ngắn gọn
- Cuối tuần nay chúng ta đi coi phim nhé ! Em có 2 vé khuyến mãi nhưng vẫn chưa kím đc ai đi chung ! - Đồng Đồng xoè 2 vé ra
- Tôi ko rảnh ! - Tiểu Chu vừa cặm cuội dọn bàn vừa từ chối thẳng thắng
- Đi đi mà !! - Đồng đồng đi theo năng nĩ
Bỗng đồng đồng vấp phải cái ghế gần đó té nhào vào người Tiểu Mã, nhưng do cân nặng của Đồng đồng hình như có tăng nên đã đè của Tiểu Chu té nhào xuống đất và……..mặt gần mặt……………….
- Sao lại kéo anh đến hội chợ ? – Ngao Khuyển thắc mắc
- Chúng ta đến ăn thứ này ! Ngon lắm đó ! - Đại Nha kéo tay Ngao Khuyển phấn khởi
- Ôg chủ ơi !! ………..ơ……..! - Đại Nha lại quầy gọi lien nhìn xuống đất thì thấy Đồng đồng nằm trên người Tiểu Chu
BỐP………………. - Đại Nha cầm cái chảo gần đó nện cho Tiểu Mã 1 cái ngay mặt
- au…………!! - Tiểu Chu la lên đẩy Đồng đồng ngồi dậy
- Dám chọc em gái tôi àh ? Đừng hòng ! – Đại Nha gát chân lên bàn
- Có chết tôi cũng ko dám chọc chị em cô đâu ! - Tiểu Chu xoa xoa cái mũi rồi bỏ chạy
- Em có sao ko ? - Đại Nha quay sang hỏi đồng đồng
- Chị Đại Nha !!!! - Đồng đồng la lên, giãy giụa
-------------------------------Kết thúc hồi tưởng---------------------
- Tại chị ko đó ! Nếu ko thì em đã có bạn trai rồi ! - Đồng đồng nhõng nhẽo
- Chị thật sự ko biết ! Lúc đó chị cứ tưởng em bị cậu ta ăn hiếp ! - Đại Nha bối rối
- Vì thế mai mốt hẹn hò với bạn trai phải canh chị ấy 1 chút ! – Nhu Triết bước vào
- Ơ ! Nhu Triết, có cả Tiểu Kiệt nữa ! – Nha Đầu reo lên
- Wa ! Mỳ ý thơm quá ! – Ngao Khuyển từ trên lầu phóng xuống
- Anh Ngao Khuyển cũng về sao ? – Nha Đầu mừng rỡ
- Cả tôi nữa ! – Willium ham hố
- Cậu về ko quan trọng đâu ! - Tiểu Út cầm cây đàn phan vào đầu Willium
- Woa !! Vậy là các anh về hết rồi sao ? Hay thật ! Vậy tối nay chúng ta làm tiệc mừng đi ! – Nha Đầu phấn khởi
- Đúng đó ! Đúng đó ! – all phấn khởi
- Ích kỷ nhé ! Làm tiệc mà ko mới chúng tôi àh ? – Ella bước ra làm vẻ mặt ngầu
- Sao lúc nào em cũng quên túi xách hết thế ? – Chun hối hả chạy vào đưa cho Ella túi xách
- Ơ ! chị Ella ! Có cả anh Chun nữa ! – các ss bất ngờ thốt lên
- Ơ ! Mọi người ko cần phải bất ngờ thế đâu ! – Chun cười lấy hên
- Sao 2 người lại đến đây ? - Đại Nha bước tới Ella
- Sao ? Ko muốn anh chị đến àh ? – Ella cười trêu
- Ơ Ko ! Em chỉ lấy làm lạ thôi ! 2 người ko sợ các cánh nhà báo đuổi theo sao ? - Đại Nha giật mình chối
- Ko cần phải sợ nữa ! Bây giờ chúng tôi tự do rồi ! ^^ ! Vì sắp tới chúng tôi sẽ kết hôn ! Mọi người đến dự nhé ! Có cả mấy ngôi sao nổi tiếng đến dự đấy ! – Ella mỉm cười đưa cho các ss tấm thiệp
- Sao ? Ngôi sao nổi tiếng àh ? Em đi ! Ko chừng bạch mã hoàng tử của em sẽ là bạch mã hoàng tử thì sao !! - Đồng đồng giật ngay tấm rồi ôm tấm thiệp tưởng tượng
- Ơ ! 2 người sắp kết hôn thật sao ? - Đại Nha vẫn chưa hết bất ngờ
- Lạ lắm phải ko ?..........- Ella nhớ lại
---------------------------hồi tưởng-----------------------
………..biệt thự của Ella
- Tôi nói anh rồi đấy ! Cấm lại gần tôi ! Mặc dù tôi với anh sống chung 1 nhà anh cũng ko đc đụng đến người tôi ! – Ella chỉ vào mặt Chun
- Hì ! Cho xin đi ! thứ nhất đây là biệt thứ chứ ko phải nhà nên muốn gì cô tôi phải tốn sức chạy từ Bắc sang Nam sao ? Thứ 2, ngoài cửa có rất nhìu bảo vệ, có thế nào đi nữa tôi cũng ko muốn làn da tôi bị thương đâu (điệu chết đc ! ^^ ) ! Thứ 3, Đây là điều wan trọng đấy !..........là cô………….- Chun vừa nói vừa bí hiểm mọ lại gần Ella
- Ơ !! …………….- Ella đỏ mặt cứng người
- Là cô………. ko có sức hấp dẫn như cô tưởng đâu !! – Chun phì cười
- Ơ ! Ý anh nói sao hả ?? Ngô Tôn ! Anh đợi đó nhé ! Sau này anh cầu hôn tôi, nếu tôi đồng ý thì tôi sẽ ko làm kon gái nữa ! – Ella tức giận bỏ đi vào phòng và ko quên quay lại đá vào chân Chun
- Au !! Au ! Đứa kon trai kia ! Đợi đó ! Đau quá ! – Chun ôm chân la
- Nhưng………. cô đúng là 1 gái thú vị ! Au… au – Chun nghĩ thầm rồi khẽ cười
--------------------------------Kết thúc hồi tưởng---------------------
- Vậy sau 1 năm rưỡi em cũng đồng ý làm vợ anh đấy thôi ! – Chun tự tin
- Chứ ko phải anh cầu hôn em 1 năm rưỡi mà em vẫn ko đồng ý sao ? Bây giờ em đồng ý rồi đấy ! – Ella tự tin ko kém
- Woa ! Cuộc sống 2 người thật thú vị ! – Nha Đầu ngưỡng mộ
- Nha Đầu ! Nếu em muốn ! Thì anh sẽ cho em cuộc sống thú vị như họ ! – A Vỹ nhào tới Nha Đầu
Bốp……………………
- Muốn Nha Đầu làm vợ cậu thì phải hỏi wa ý kiến tôi đấy nhé ! - Đồng đồng đá vào đầu A Vỹ 1 cái nữa
- Đám cưới tổ chức vào ngày mai rồi mà 2 người giờ mới đưa thiệp sao ? – Hebe lên tiếng
- Đúng đó ! Tụi này về Đài Bắc mà ko thấy 2 cậu đâu cả ! Nên mới lần mò tới đây ! Hoá ra 2 người ở đây ! – Sel cầm tấm thiệp đung đưa
- Ơ ! Hebe, Sel ?? 2 cậu về đây sớm thế ? – Ella bất ngờ
- Sớm cái đầu cậu ! Nhìn trên tấm thiệp đi ! Cậu in là ngày mai mà ! – Sel cầm tấm thiệp gõ đầu Ella
- Ấy chết ! Tớ nhỡ in nhầm cho 2 cậu rồi ! – Ella và Chun giật mình
- 2 Cậu ! Đúng là…………! – Sel cốc vào đầu Ella và Chun
- Chiều mai party mới bắt đầu ! Vậy tối nay chúng ta mở tiệc ăn mừng mọi người trở về nhé ! – Nha Đầu phấn khởi
- Party này là ai làm thế ? – A Bu nhào ra
- Đừng lo ! Nha Đầu bây giờ là 1 đầu bếp hang đầu đấy ! – Jiro bước vào với tờ báo rơi trước cửa
- Wa !! Vậy thì an tâm rồi ! – all thở phào
- Mọi người nói thế là sao hả ? – Nha Đầu nổi giận
- Ơ ! Hog có gì đâu !! – all cười lấy hên
……………………………………..
- cheer ( cạn ly ) !!
- Hôm nay là 1 ngày rất vui vì mọi người đã trở về sau cuộc sống của bản than mình ! Và mọi người cũng đã có 1 kết thật đẹp ! Ai cũng có hạnh phúc của riêng mình ! Cuộc sống thú vị của riêng mình ! Hãy giữ những ký ức đó cho riêng mình nhé ! Rồi sẽ đến lúc……………chúng ta nhớ lại ký ức đó mà mỉm cười !!!! – Nha Đầu nhìn mọi người rồi mỉm cười mãn nguyện
- Cái con bé này……………! Sao lại khóc ! – các ss lại gần Nha Đầu ôm lấy Nha Đầu
.....1 bữa party trở về, nỗi buồn và niềm vui xen lẫn với nhau như 1 câu chuyện, 2 năm trôi qua ai cũng có cuộc sống và hạnh phúc cho riêng mình !! 1 buổi party ngắn nhưng niềm hạnh phúc thì vẫn dài như dãy ngân hà…………………………
………………………………….
……….Đài Bắc………….
------------------phòng lễ phục cô dâu-------------------
- Ella ! Cậu xinh thật ! – Hebe reo lên
- Thật ! Tớ muốn đc như cậu quá đi ! – Sel nhõng nhẽo
- Thì cậu mau cưới sớm đi ! – Hebe mỉm cười
- Hùm ! Nếu anh ta biết cách tỏ tình thêm chút nữa thì tớ đã đồng ý lâu rồi ! – Sel đổi sang sắc mặt bực mình
- Đúng đó ! A Bu vẫn kon nít ! Nên tỏ tình cũng kon nít ! Dù muốn đồng nhưng cũng ko chấp nhận đc ! – Hebe nổi giận
- Vậy thì đồng ý đi ! Các cậu cũng có thể cưới ngày hôm nay mà ! – Ella quay lại cười nham hiểm
- Hả ?? – 2 ss khó hiểu
………………………………
- A !! Thả tôi ra !! - Hebe la lên
- Đau quá đi ! Ella ! Cậu định ám sát bọn tớ àh ? – Sel la lên
- Ái chà ! Phải trễ 1 chút rồi ! – Ella nhìn đồng hồ rồi đặt nhẹ ly Macchiato xuống
------------------------------Phòng lễ phục chú rể-----------------
- Bảnh quá đi chứ ! – Chun nháy mắt
- Cậu lại định bày trò gì đây ! – Jiro nhìn Chun với ánh mắt nghi ngờ
- Đúng đó ! Khi ko lại bắt tụi tớ mặc áo vest ! – A Bu khó hiểu
- Các cậu ko cần biết đâu ! Chỉ cần hang động như những gì mình nghĩ ! – Chun nháy mắt
- Ơ !............- 2 pro khó hiểu
- Đừng đó làm gì nữa ! Đi thôi ! – Chun kéo tay 2 pro bức ra tiền sảnh nhà thờ lớn
…………………………………………..
----------------------phòng cô dâu-------------
- Xong rồi ! – 2 ss bước ra
- Woa ! 2 cậu cũng xinh thật ! – Ella reo lên
- Trần Gia Hoa ! Cậu có âm mưu gì đây ?? – các ss lại gần Ella
- Sel ! Hebe ! Nghe tớ nói này ! 2 cậu hãy trả lời những gì 2 cậu nghĩ ! Đừng trốn tránh nhé ! – Ella nháy mắt
- Hả ??............- 2 ss nhìn nhau khó hiểu
……………………………………
----------------------Sảnh bên trong nhà thờ------------------
- Sao lâu quá ta ! – Chun nhìn đồng hồ lo lắng
Cành……….cành – cánh cửa nhà thờ mở ra và 3 cô gái với 3 chiếc váy trắng và bản xin wo vang lên 1 cách sinh động
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 She-news-0012
- Ơ ! Ella ! – 2 ss nắm nhẹ váy Ella
- Hãy tin vào trái tim mình ! 2 cậu có thể mà ! – Ella cầm tay 2 ss
- Uhm……..! – 2 ss suy nghĩ 1 hồi rồi tự tin gật đầu cùng Ella bước lên trong tiếng vỗ tay của mọi người
……...............................
- Ella, Hebe, Selina ! 3 con có muốn lấy người con trai đứng trước mặt 2 con đây ! Và đặt hết niềm tin, tình yêu vào người con trai này ko ? – cha nhìn 3 ss hỏi
- Um……………! Con…………đồng ý !! – 3 ss đồng thanh hét to
- Vậy ta và mọi người ở đây sẽ làm chứng và tin tưởng 6 con ! Phải thật hạnh phúc đấy ! – cha nháy mắt rồi mỉm cười
- Ơ ! Cha ơi ! Sao 3 con trai tụi con ko đc hỏi và trả lời ? – A Bu kiến nghị
- 3 con ko cần trả lời ! Vì ta nhìn là đã biết 3 con đồng ý rồi ! – cha phủi tay
- Cha !! Bất công quá đi ! – 3 pro la lên
- 3 thằng nhóc này ! – cha cốc vào đầu 3 pro rồi phì cười làm cho không khí nhà thờ trở nhin vui vẻ và xao động hơn và đây là lần đầu tiên thấy 1 không khí của 1 đám cưới lạ lung
………………………………………
- Cô dâu ném hoa kìa ! – Nha Đầu reo lên
- Hoa ui ! Xin mày đó ! Rơi vào tay tao nhé ! - Đồng đồng nhắm mắt cầu nguyện nhưng vẫn đưa tay ra để hứng hoa
- Hì ! Tiểu Mã ! Nhờ em đấy ! – Hebe mỉm cười rồi đưa cho Tiểu Mã bó hoa của mình
- Chị Hebe ! – Tiểu Mã khó hiểu
- Đưa cho cô gái đó giúp chị nhé ! Và mau kím nửa cuộc đời kòn lại cho mình đi ! – Hebe nháy mắt
- Ơ !...........- Tiểu Mã ngây người
- Mau đi đi !! – Hebe đẩy đẩy Tiểu Mã
- Chào cô ! Tôi tên là Tiểu Mã ! Mong đc làm quen cô ! – Calvin đặt bó hoa vào tay Đồng đồng
- Tiểu Mã ! Ơ ! Chào anh ! - Đồng đồng dần mở mắt ra
- Tôi là nhân viên mới vào làm trong công ty của chị Hebe ! – Tiểu Mã đưa tay ra bắt
- Còn tôi là Đồng đồng ! Chào anh ! - Đồng đồng mỉm cười bắt lấy tay Calvin
- Cuối tuần này chúng ta đi coi phim nhé ! – Tiểu Mã giơ 2 tấm vé ( cũng là Hebe đưa cho )
- Ơ ! Lần đầu tiên có người mời mình xem phim ! - Đồng đồng xúc động nghĩ thầm rồi khẽ gật đầu
- Vậy chúng ta cùng ra ngoài ăn nhé ! – Tiểu Mã nháy mắt
- Uhm……..! - Đồng đồng mỉm cười gật đầu
- Hèy ! Vậy chỉ còn 2 chúng ta cô đơn thôi ! – Meimei thở dài
- Ko đâu ! Chúng ta cũng sắp gặp người đó rồi ! - Tiểu Man rút 1 tầm bài ra
- Ko thể nào ! – Meimei chán nản
- Tôi có thể mời cô ra nhảy 1 bản đc ko ? – 1 chàng trai đưa tay ra mời meimei
- Ơ ! ………….- Meimei bất ngờ rồi nhìn wa Tiểu Man
- Đi đi !! Cố lên ! - Tiểu Man đẩy đẩy Meimei
- Chào cô ! Cô ngồi ở đây 1 mình àh ? Cho tôi ngồi ké 1 chút đc ko ? – 1 chàng trai khác cũng tiến lại gần Tiểu Man
- Ơ ! Anh cứ tự nhiên ! - Tiểu Man mỉm cười gật đầu
- Cô cũng thík bói bài àh ? – chàng trai nhìn bộ bài trên tay Tiểu Man
- Anh muốn bói ko ? - Tiểu Man bộ bài lên
- Đc sao ! Tôi rất thík bói bài ! – chàng trai phấn khởi
- Tất nhiên rồi ! - Tiểu Man nháy mắt và rồi 2 người nói chuyện rất vui vẻ và………mọi người đã biết rồi phải ko ? ^^
…………………………………..
Mọi thứ dường như đã kết thúc ! 1 Happy ending dành cho mỗi người ! Ký ức đã trôi qua 1 cách nhẹ nhàng ! Để lại trong tâm trí mọi người 1 thứ tình cảm, 1 kỷ niệm ko bao giờ lãng quên ! Nhưng vẫn còn 2 người chưa có 1 the end ! Đón xem the end của 2 người đó như thế nào nhé ! ! Thanks all
Về Đầu Trang Go down
be.yu

be.yu


Tổng số bài gửi : 247
Join date : 27/05/2009
Age : 28
Đến từ : Xứ sở hoa anh đào

[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitimeSun Jan 03, 2010 6:47 pm

CUP 42 : NEW SWEET ( FINAL)

---------------------trường Macchiato ( Anh quốc năm 2009 ) ------------------
drừm…………két – xem buýt dừng ngay trước trường
- …………- wangzi cầm sách vở trên bước ra
- Waa ! Anh ấy đẹp trai quá ! – các học sinh nữ reo lên
- Đẹp trai mà nhà nghèo cũng thế thôi ! Ai đời bây giờ đi học trường sang mà đến trường bằng xe bus ! – 1 nữ sinh khác bước ra từ chiếc xe hơi đen sang trọng
- Ko đâu ! Nghe nói anh ta sẽ là người thừa kế tập đoàn Macchiato sau này đấy ! Trường này có nhìu nhất là cổ phần của tập đoàn Macchiato đấy ! – 1 nữ sinh khác bàn tiếp
- Sao ? Người thừa kế àh ? Ko thể nào đâu ! Người thừa kế của tập đoàn này là phải đi xe hạng sang, có vệ sỹ mang cặp giúp chứ ko phải khổ sợ tự cầm như vậy ! – cô nữ sinh ko tin
- Đúng đó ! Mấy lần thấy anh ta tham gia chợ 5 phút ! Đúng là ! Khó tin ! Cả người làm của tôi còn ko them đi chợ 5 phút nữa nói chi vị thiếu gia có thừa tiền để mua cả hang trăm cái chợ ! – 1 nữ sinh nhún vai tỏ vẻ khó tin
- Thôi ! Ko cần bàn luận về anh nhà nghèo kia nữa ! Chúng ta đi thôi ! – mấy cô nữ sinh kéo nhau đi, ko quên để lại cho wangzi 1 cái nhìn phớt lờ
- Có đôi lúc mình cảm thấy tự hào vì họ nghĩ mình là người tầm thường ! – wangzi nghĩ thầm mở long bàn tay ra rồi mỉm cười
……………………….
ở tủ đồ………..
- Wangzi ! Chiều nay chúng ta đi ăn ko ? Tớ mới biết 1 restaurent 5 sao đấy ! – 1 cậu bạn vừa cất giày vào tủ đồ vửa hỏi
- Ko cần đâu ! Hôm nay tôi bận rồi ! – wangzi cất sách vào tủ rồi lắc đầu từ chối
- Biết rồi ! Tớ biết cậu bận ăn pizza rồi ! Mà lạ thật đấy ! Là người kế nghiệp sau này mà sao cậu lại phải tiết kiệm chi tiêu đến thế ? – câu bạn thắc mắc
- Cậu ko hiểu ! Có đôi lúc như thế này tôi thấy rất thoải mái ! – wangzi nhún vai
Tít…tít……..
( Message : Cháu về, qua phòng bà 1 chút ! )
- Pà cậu kêu về àh ? - cậu bạn chồm lại coi tin nhắn
- Thôi ! Tớ về đây ! – wangzi huơ tay tạm biệt rồi cầm sách vở đi ra
……………………………….
--------------------Biệt thự nhà Vương-------------------
- Thiếu gia đã về ! – ôg quản gia cúi đầu chào
- Pà tôi đâu ? – wangzi để cặp sách lên ghế sofa
- Lão phu nhân đang ở trên phòng ! – ông quản gia trả lời
- Vậy phiền ông mang cặp sách lên phòng giúp tôi ! – wangzi quay sang ông quản gia
- Ơ ! Vâng !.........- ông quản gia bất ngờ vì từ trước tới giờ ko bao giờ wangzi nói chuyện mà có thêm chữ “phiền !”
……cộc….cộc
- Vào đi ! – lão phu nhân nói nhẹ nhàng
- Có chuyện gì mà pà nhắn con về ? – wangzi mở cửa bước vào phòng
- Con trở về Đài Loan đi ! – lão phu nhân để lên bàn tấm vé máy bay và hộ chiếu
- Ơ ! Nhưng con vẫn chưa kết thúc 3 năm mà ! – wangzi khó hiểu
- Vì Anna chỉ muốn con như thế thôi ! Phép màu thành hiện thực rồi ! – lão phu nhân mỉm cười
- Phép màu ? – wangzi khó hiểu
- Thật ra Anna ko phải là muốn con học bên đây mà là muốn con thay đổi ! Vì trước khi mất, Anna dường như đã biết đc tính cách của con sau này nên mới sắp xếp cho con gặp guigui ! Đứa con gái nuôi của Anna ! – lão phu nhân kể
- Sao ? Guigui là con gái nuôi của mẹ àh ? – wangzi bất ngờ
- Mọi chuyện bắt đầu từ đêm hôm đó !..........Khi đó các con đều đi pinic với trường và Mike thì đi công tác ! Chỉ có mỗi 1 mình mẹ con ở nhà - lão phu nhân nhớ lại
---------------------------Hồi tưởng----------------
- hộc…hộc…….! – guigui vừa chạy vừa quay về phía sau rồi ngã quỵ trước cổng của 1 biệt thự đồ sộ
- Cô Anna ! Cô có cần phải nghĩ ngơi 1 chút rồi mới làm tiếp ko ? – ông quản gia gõ cửa hỏi
- Ơ ! Chắc tôi nghĩ ngơi 1 chút ! Phiền ông pha cho tôi tách Macchiato nhé ! – Anna vương vai mệt mỏi
- Trơi hôm nay lạnh thật ! - rồi bước ra ngoài ban công hít thở
- Ơ ! Ai thế kia ? – Anna cố nhìn cho kỹ
- Quản gia ! Quản gia ! Mau đưa cô bé ngoài cửa vào ! – Anna vừa chạy nhanh xuống nhà vừa la
…………………………………………
- Cô bé chỉ bị ngợp khói nhẹ thôi ko sao đâu ! Chắc là cô bé mô côi trong cô nhi viện đang cháy kia rồi ! Hôm nay tivi đăng tải cô nhi viện bị cháy ! Đúng là tội nghiệp bọn nhóc thật ! Nhưng cô bé này cũng liều mạng thật ! Từ Đài Trung mà có thể tới Đài Bắc ! Chắc hẳn là 1 kỳ tích ! – ông bác sĩ kể lại cho Anna
- Thật sao ? Vậy cô bé thật tội nghiệp ! – Anna xoa xoa đầu guigui
- Vậy tôi về trước ! – ông bác sĩ cúi đầu rồi đi ra ngoài cùng với ông quản gia
- Hơ !...........- guigui dần mở mắt
- Con có khát nước ko ? - trước mặt guigui bây giờ là 1 người phụ nữ với mái tóc nâu đen uốn lượn và ánh mắt thiên thần nhẹ dịu
- Ơ ! Con đang ở trên thiêng đàng sao ? – guigui ngây thơ ngồi dậy
- Hì ! Con gái ngốc ! 1 cô bé dễ thương như con trở thành thiền thần thì thật là bất công với cuộc đời đấy ! – Anna phì cười vỗ vào trán guigui
- Con vẫn chưa chết sao ? Vậy cô ơi !! Cô cứu mọi người đi ! Mọi người vẫn đang bị mắc kẹt trong đám cháy đó ! Đám cháy rất to !!!! To lắm ! Trong lúc đó có 1 người đẩy con ra khỏi đám cháy đó ! Cô hãy mau cứu các bạn và các sơ đi !! – guigui ôm đầu nhớ lại cảnh tượng cháy rồi gào khóc
- Ngoan nào ! Ngoan nào !! – Anna ôm chầm lấy guigui
- Cô ơi ! Rất nhìu bạn chết ! Rất nhiều đó ! Họ từ từ ngã quỵ dưới chân con ! Lúc đó lửa nóng lắm ! Nóng lắm ! – guigui ôm lấy Anna gào khóc to hơn
- Con bé này thật sự đang rất sợ ! Bị chứng kiến cảnh những người mình yêu thương biến mất trước mặt mình quả thật rất đáng sợ ! – Anna nghĩ thầm chỉ biết ôm lấy, vỗ nhẹ guigui rồi guigui từ từ ngủ thiếp đi
……………………………………..
- Chào buổi sang cô bé ! – Anna mang thức ăn vào trong phòng
- Ơ ! Chào cô ! – guigui mở mắt rồi ngồi dậy
- Con ăn 1 chút nhé ! – Anna để thức ăn lên bàn
- Con ko muốn ăn đâu ! – guigui khẽ lắc đầu
- Vậy con uống thứ này nhé ! – Anna đưa cho guigui ly Macchiato
- Ơ ! Con ko biết uống cà phê ! – guigui lắc đầu
- Đây ko phải là cà phê ! Con cứ dung thử 1 lần đi ! – Anna phì cười
- Um………… ! – guigui nhấm nháp 1 chút rồi nhắm mắt lại trầm ngâm 1 chút
- Thứ này là sự kết hợp hoàn hảo của ca cao, sữa đặc và 1 chút cà phê ! Làm cho vị thêm bùi, ngọt và có 1 chút đắng ở cổ họng ! Nhưng………..cháu vẫn cảm thấy nó thiếu 1 cái gì đó khó giải thík ! – guigui nhắm mắt lại nói về cảm nhận hương liệu của mình
- Woa ! Con đúng là 1 cô bé khác lạ đó ! – Anna bất ngờ vì ko ngờ 1 cô bé 5 tuổi lại có cảm nhận rất đặc biệt về Macchiato
- Ơ ! Con nói gì sai sao ? …..- guigui gãi đầu bối rối
- Ở trong nhà chán lắm nhỉ ! Chắc con cũng quen thuộc ở Đài Trung ! 2 chúng ta ra ngoài chơi nhé ! – Anna nháy mắt
- Hay quá ! Con sẽ dẫn cô tới chỗ này ! – guigui phấn khởi
……………………………………
- Đây là đâu thế ? – Anna nhìn quanh
- đồi địa đàng ! – guigui reo lên
- Sao con lại gọi đây là đồi địa đàng ? – Anna khó hiểu
- Vì ở đây có gió mát và 1 không khí rất tốt ! – guigui giang cánh tay ra
- Con từng đến đây rồi àh ? – Anna hỏi
- Dzạ đúng ! Con từng đến đây cùng với các bạn ở viện mồ côi Đài Trung ! – guigui nhớ
- Ở Đài Trung lận sao ? Vậy sao con lên đây đc ? – Anna bất ngờ
- Con ko biết nữa ! Chỉ nhớ là sau khi thoát khỏi vụ cháy đó con đã chạy đi kím người giúp nhưng ko ai tin con nên con đã mò vào đc xe điện ngầm rồi xuống đại trạm và chỉ biết chạy thôi ! – guigui nhớ lại
- 1 cô bé tội nghiệp ! Chắc hẳn đây sẽ là dấu ấn sâu của nó ! – Anna nghĩ thầm nhìn guigui
- Vậy cháu tên gì thế ? – Anna mỉm cười nhìn guigui
- Cháu tên guigui ! – guigui tươi cười trả lời
- Guigui ? – Anna nhìn guigui bất ngờ
- Kỳ dị lắm phải ko ạ ? – guigui nhìn Anna với vẻ mặt buồn
- Ko ! Rất hay ! Guigui ! Cháu là 1 cô bé tràng đầy sức sống và cá tính đấy ! – Anna mỉm cười
- Thật sao ? Đây là lần đầu tiên có người khen cháu như vậy đấy ! – guigui phấn khởi
- Con bé ngốc ! Từ nay cô có thể coi con là con gái nuôi đc ko ? – Anna mỉm cười trìu mến
- Wa !! Vậy là cháu có mẹ rồi ! Mẹ……….- guigui vừa định nói tới đó thì ngắt quản
- Anna ! Mẹ tên là Anna ! – Anna nối tiếp lời guigui
- Mẹ Anna ! – guigui reo lên rồi chạy vòng vòng Anna
------------------------------------Kết thúc hồi ức-----------------------
- Nguyên 1 ngày hôm đó Anna dành trọn để chơi đùa với guigui nên các cháu về tới nhà mới ko thấy Anna ! Sau đó Anna gửi guigui đến nhà 1 người bạn than rồi mừng rỡ lái xe trở về vì hình như Anna đã biết mùi vị thật sự của nó là gì rồi ! Và…….trên đường Anna đã gặp tai nạn và ra đi…………! Trước lúc ra đi Anna có đưa lại bản hợp đồng cho pa của các cháu và cuốn nhật ký, lá thư để lại cho bà ! – lão phu nhân để lên bàn cuốn nhật ký và lá thư
- Lá thư ? – wangzi từ từ mở lá thư
- Chính là thư này đã thuyết phục guigui đẩy cháu đi ! Qủa thật ! Hệt như lời Anna nói ! Guigui là 1 đứa bé tốt ! Nhất định phải trân trọng nó ! Đó là câu đằng sau thư – lão phu nhân nhắc
Phía sau lá thư có 2 hàng chữ nhỏ : Guigui là 1 cô bé tốt ! Con nhất định phải trân trọng và nó chính là “điều đó” mà mẹ đã nói với con “ Hãy cố lên các con ! Rồi các con sẽ tìm đc điều đó………!!”
- Ơ !......- bỗng nhiên trong bao thư rơi ra 1 tấm hình
- Ơ ! Đây là………..! – wangzi cầm tấm hình lên
- Đó là tấm guigui chụp với Anna lúc họ đi với nhau ! Và sau đó Anna mất, nó đã yêu cầu pà gửi guigui đến tiệm Macchiato – lão phu nhân trả lời
- Sao ?? Cô bé trong đây là guigui àh ? – wangzi bất ngờ
- Đúng vậy ! Có chuyện gì sao ? – lão phu nhân nhìn wangzi khó hiểu
----------------------hồi tưởng 5 tuổi--------------
- hic hic ! – guigui ( còn nhỏ) khóc dưới 1 cái cây
- Này ! Sao lại khóc ! Cậu có biết cậu khóc ồn lắm ko ? Thật phiền quá đi ! Để yên cho người khác nghe nhạc chứ ! – cậu bé đó mở tai nghe xuống, nhăn nhó đưa cho guigui chiếc khăn
- Rõ rang là cậu muốn an ủi tôi sao lại dung những câu nói thô lỗ thế ? – guigui cầm lấy khăn
- Nhiều chuyện ! Tôi chả có thời gian an ủi cậu đâu ! – cậu bé đó nói xong rồi để tai nghe lên tai
- Weee ! cậu đang nghe cái gì thế ? Cho tôi nghe với ! – guigui thắc mắc
- Phiền quá ! Tôi muốn đc yên lặng ! Ok ? – cậu bé đó bỏ đi chỗ khác
- Con người này lạ thật ? cậu ta ở 1 mình ko thấy buồn sao ? – guigui nhìn theo bước chân cậu bé đó đang đi xa dần
…………………….
- Rồi 1 hôm guigui đi ngang qua phòng âm nhạc ! – A Bu kể tiếp
………………………..
- Ơ ! Hay quá ! – guigui nghe thấy tiếng đàn của ai trong phòng âm nhạc rồi guigui bước nhanh vào trong thấy cậu bé đó đang lướt nhẹ những ngón tay trên phím piano
- Silently in love ! – guigui bỗng nhiên thốt ra
- Ơ ! Sao cậu lại ở đây ? - cậu bé đó giật mình quay ra
- Ơ ! Là là tôi nghe có tiếng nhạc rất hay nên vào đây xem thử ! Để tôi đi ra – guigui bối rối
- Cậu đã vào đây rồi thì ngồi nghe chung với tôi ! - cậu bé đó quay mặt lên
- Bài này là bài gì thế ? – guigui chạy lại chỗ cậu bé
- Tôi cũng ko biết ! – wangzi lắc đầu
- Ko phải chứ ! cậu đánh đc bài đó vậy mà ko biết tên nó sao ? – guigui bất ngờ
- Đây là bản nhạc mà mẹ tôi hay đánh cho tôi nghe lúc đến sinh nhật tôi - cậu bé đó cuối gằm mặt xuống
- Òh ! Tiếc quá nhỉ ? – guigui nghiêng đầu tiếc nuối
- Àh ! Mà hồi nãy chả phải cậu biết tên của nhạc này mà ! - cậu bé đó nhớ lại
- Hả ??.....- guigui khó hiểu
- Silently in love ! Cậu đã nói lên mà ! - cậu bé đó nhắc lại
- Àh ! Là do giai điệu bản nhạc này có vẻ khá buồn, nó chỉ dành cho những người biết yên lặng mới nghe đc bài này ! Nên tôi thốt lên bừa bãi thôi ! cậu đừng để ý ! – guigui bác bỏ
- Ko đâu ! Cái tên rất hay ! - cậu bé trầm ngâm
- Vậy chúng ta đặt cho bài hát này là silently in love nhé ! Và đây là bí mật của 2 chúng ta ! Chịu ko ? - guigui chìa ngón tay út ra
- Đc thôi ! - cậu bé đó đưa ngón tay út móc quéo với guigui
-----------------------Kết thúc hồi ức--------------
- Wangzi ! Cháu có sao ko ? – lão phu nhân huơ huơ tay trước mặt wangzi
- Bà nói đúng ! Cháu phải đi tìm điều đó ! Cám ơn bà ! – wangzi giật mình tỉnh lại rồi cầm nhanh hộ chiếu và vé máy bay trên bàn chạy thật nhanh
- Thằng nhóc này !...............- lão phu nhân mỉm cười nhìn theo wangzi đang hối hả chạy
- Vậy là pà đã hoàn thành tâm nguyện của Anna rồi ! – 1 ông lão bước vào
- Vương Nhất Quân ! – lão phu nhân bất ngờ
- Bà còn nhớ tôi sao? Phu nhân Lâm Trân Trân ! – ông lão mỉm cười
……………………………….
- Ông đi đâu mà mấy năm nay biệt tích ? Từ lúc Anna mất ông cũng biến mất luôn– lão phu nhân đưa cho ôg lão ly Macchiato
- Tôi bây giờ đang là chủ tiệm Pizza ở sân ga Đài Trung ! Và tôi tình cờ phát hiện đc điều kỳ diệu mà Anna nói tới ! Vì thế tôi ở lại làm để xem xet tình hình và để thư gian luôn ! – ông lão thì thầm rồi thở phào
- Thì ra mấy năm qua ông thư giãn ! Để lại biết bao nhiu công việc cho tôi ! Ông có phải là đàn ông ko hả ?? – lão phu nhân tức giận cầm gối ném vào ông lão
- …..đc rồi …..đc rồi ! Tôi sẽ đền bù cho bà đc chưa ! Tèn ten ! – ông lão xoè ra 2 vé máy bay
- Ông lại bài trò gì đây ? – Lão phu nhân khó hiểu
- Chúng ta cũng đã hoàn thành tâm nguyện của Anna rồi ! Đã đến lúc chúng ta nên đến Haiwai để hưởng ánh nắng và hưởng…………! – ông lão vừa nói đến đó thì bị lão phu nhân cho 1 cái gối vào mặt
- Hưởng gái đẹp phải ko ? – lão phu nhân chọi gối liên tục vào ông lão ( sung wá ta ! )
- Sao ? Pa má đi hả ? Cho con đi với ! – Mike chạy vù từ ngoài cửa vào
- Hả ? Con đến khi nào vậy ? – lão phu nhân bất ngờ
- Con đến cùng với pa ! ^^ ! Mình đi Haiwai nhé ! – Mike cười tươi
- ÔI trời ! Làm ơn con đừng cười đc ko ? Con cười má lại đồng ý mất ! – lão phu nhân cố né nụ cười của mike
- Ye ! – ông lão và mike ye tay
…………………………………………
----------------------công ty Macchiato (Đài Bắc năm 2009)----------------
Tít…………..Bạn có 1 tin nhắn
Message : Guigui ! Chị bắt đền em đó ! Sao em ko đến dự đám cười của chị ?
Tít…………..
- ÔI ! Mỏi thật ! Mình quên mất hôm wa là lễ cưới của chị Ella ! Đúng là nhìu việc thật ! – guigui đặt tấm thiệp cưới xuống bàn rồi lắc lắc cổ tỏ vẻ mệt mỏi
Tút..tút…….
- Có gì ko Kelly ? – guigui nói với giọng mệt mỏi
- Đổng sự trưởng ! Ngày mai đổng sự trưởng có buổi họp báo vào lúc 7g, rồi có buổi ăn trưa với bên tổng công ty Canon , sau đó đi ký kết hợp đồng với công ty LG…! #@$#$@%@%@...........! Và cuối cùng là chụp mẫu quản cáo đồ cưới cho công ty Sunsy ! Nhưng………– Kelly ( thư ký riêng ) liệt kê toàn bộ lịch trình kín mích của guigui
- Đc rồi ! Tôi biết rồi ! Cô ngủ sớm đi nhé ! – guigui nói xong rồi cúp máy ko để Kelly nói tiếp
- Alo…alo ! Sao Đổng sự trưởng lại cúp máy vậy nhỉ ? Mình chưa nói hết mà ! Những công việc ngày mai cô Hebe đã kêu huỷ hết rồi ! Còn nói là đổng sự trưởng chỉ cần tham gia chụp mẫu quảng cáo áo cưới là đc rồi ! – Kelly thở dài lắc đầu rồi cúp máy <= pà này rảnh dzữ ! Nếu đã huỷ bỏ rồi mà còn nói long vòng ! Poá tay
- Mệt thật ! Ngày mai có cả khối công việc muốn nghỉ ngơi một lúc cũng ko đc ! – guigui nằm dài ra trên ghế sofa, thở dài rồi ngủ thiếp đi
- Guigui ! Em về rồi àh ! Ơ……..! Con bé này ! Mệt đến nỗi có ai vào nhà cũng ko biết sao ?...........- Hebe mang chăn ra đắp cho guigui rồi nhìn guigui thở dài
…………………………………
-------------------------8g sang tại biệt thư nhà guigui----------------------
- Hơ !! ………….- guigui lờ mờ tỉnh dậy rồi nhìn lên đồng hồ
- Aaa ! Chết rồi !! Đã 8g rồi sao ? – guigui chợt la lên khi thấy đồng hồ lớn điểm 8g rồi tức tốc chạy vào trong phòng để sửa soạn ( vì đang ở phòng khách)
- Không cần phải gấp gáp đâu ! – Hebe đứng chặn trước cửa
- Ơ !..........Chị……..Hebe !!!!! – guigui ngước đầu lên rồi la lớn ôm chầm lấy Hebe
- Ay ! Ay ! Lớn rồi mà còn như vậy àh ! – Hebe giật mình
- Em nhớ chị quá !! Cho em ôm chị một chút đi !! – guigui ôm chặt Hebe nhảy cẫn lên
…………………………………..
- Sao chị lại về đây ? – guigui vừa ngốn thức ăn vừa hỏi
- Ăn từ từ thôi ! Em đói đến vậy sao ? – Hebe nhắc nhở
- Từ hôm qua tới giờ mặc dù có đi ăn với khách nhưng toàn món tây, khó ăn chết đc ! – guigui than thở
- Đồ ngốc ! Vậy lúc về sao ko kêu đầu bếp làm vài món ăn lót bụng ! – Hebe cốc vào đầu guigui
- Lúc về thì hết hứng thú rồi ! Lúc đó em chỉ muốn lăn ra ngủ thôi ! – guigui thở dài
- 2 năm qua em sống như vậy sao ? – Hebe lo lắng nhìn guigui
- Chị 2 àh ! Như vậy em cũng quen rồi ! Chỉ đừng lo lắng đến thế chứ ! – guigui đẩy nhẹ đầu Hebe ra
- Con bé này ! – Hebe phì cười
- Chị chưa trả lời câu hỏi của em ! Sao chị lại về đây ? – guigui chồm lên hỏi
- Chị đi dự lễ cưới của chị Ella ! – Hebe trả lời
- Vậy còn……….! Cái gì đây ? – guigui cầm ngón áp út bên phải của Hebe lên hỏi
- Ơ !........ Là chị đã cưới rồi ! – Hebe phì cười
- Hả ??? Thế này là thế nào ?? Sao cưới mà ko báo em ! – guigui la lên
- Vậy chị hỏi em sao ko đi dự lễ cưới chị Ella ? – Hebe nhìn guigui chằm chằm hỏi
- Ơ ! ……………Hôm đó em bận phải đi ký một số hợp đồng và xử lý 1 số hồ sơ ! – guigui thở dài
- Vậy là em ko đi đc lễ kết hôn của chị rồi ! – Hebe nhún vai
- Là sao ?? – guigui khó hiểu
- @$@@$@% $@%........ - Hebe ngồi kể 1 tràn
- Hả ?? Chị, chị Ella và cả chị Sel cùng cưới 1 ngày àh ! Đáng ghét thật ! Vậy mà em ko đi đc ! – guigui thở mạnh tiếc nuối
- Còn chị nghĩ ! Hôm nay chị sẽ ko tiếc những việc chị làm đâu !!.......... - Hebe mỉm cười nhìn guigui nghĩ thầm
………………………………………….
- Wangzi ! Wangzi ! Ở bên đây ! – các pro la lên
- Ơ ! Sao các người biết tôi ở đây mà ra nghênh đón ? – Wangzi bất ngờ
- Cậu nghĩ sao cậu về mà bà ko gọi cho chúng tôi ! – Ngao Khuyển đánh vào vài wangzi
- Chào mừng cậu ! Wangzi ! – A Bu đưa tay ra bắt
- Làm gì mà khoa trương thế ! – Wangzi nhăn nhó cũng đưa tay ra bắt rồi bị A Bu giật người lại, các pro khác chụp bao bố vào wangzi, bịch miệng wangzi rồi cột lại khinh đi
- Um….um !! – wangzi vùng vẫy
- Ngồi yên đi cậu bé ! ^^ - các pro cười nham hiểm
…………………………………………� �…
- Chị Hebe ! Sao lại đưa em đến nơi này ? – guigui khó hiểu
- Hôm nay em quên là lịch trình của em có phần chụp ảnh quảng cáo áo cưới àh ! – Hebe quay sang guigui hỏi
- Ơ ! Đúng vậy ! – guigui nhớ lại rồi gật đầu
- Vậy thì ! Đi thôi ! – Hebe kéo guigui vào siêu thị áo cưới Sunsy nổi tiếng khắp thế giới
……………………………………..
- Chào em ! Guigui ! – các ss đứng thành hàng ngang mỉm cười
- Ơ ! Chị Ella, chị Sel, chị Apple………..và các chị nữa ! Sao lại ở đây ? – guigui bất ngờ
- Giúp em thôi ! Bắt đầu ! – Apple mỉm cười rồi búng tay
- Aaaaaaa ! Chỉ là chụp ảnh quảng cáo thôi mà !!!! – guigui la lên
…………………..phòng Massage
- Wa ! Phòng này đc đấy ! – guigui phấn khởi bước vào trong
- Ko hẳn đâu ! – Ella cầm miếng giật long chân lên
- Hả ? – guigui đơ người
- Aaaaaaaaaaaaa ! Giật nhẹ nhẹ thôi !!! – guigui la lên
………………………phòng make up
- Kéo ! Kẹp tăm ! Máy uốn….– Apple đưa tay ra
- Mái tóc của em !!!! – guigui la lên
- Phấn và son môi ! Apple đưa tay ra tiếp
- Haxì ! Em ko quen son môi đâu !! – guigui la lên tiếp
- Macara ! – Apple đưa tay ra tiếp
- Lông mi của em !! – guigui la lên
- Phần còn lại là……………nhíp ! – Apple trầm ngâm rồi đưa tay ra tiếp
- Áaaaaaaa ! Nhổ nhẹ thôi !!! – guigui la lên thảm thương
………………………….phòng thay đồ
- Em chọn 1 bộ cho mình đi ! – Hebe mỉm cười
- Tại sao ? Đáng lẽ mấy cái này phải do designer làm chứ ! – guigui khó hiểu
- Đừng hỏi nhiều nữa ! Hãy chọn 1 bộ ưng ý nhất ! Nhớ đấy ! Phải ưng ý nhất ! – Hebe nhấn mạnh
- Um………! Em chọn bộ này ! – guigui chỉ
…………………………………..
- Wa !!! Hơkaiwai !!!! – các ss reo lên
- Thật ko ? – guigui quay qua cái gương bất ngờ, 1 cô gái với mái tóc đen uốn lượn nhẹ nhàng và bộ váy cưới trắng xóa tạo cho guigui 1 cảm giác hệt như cảm giác được nhìn thấy mẹ Anna thứ 2
- Nhanh lên ! Chúng ta đi thôi ! – Ella kéo tay guigui
- Khoan đã ! – Hebe níu tay guigui lai
- Sao thế Hebe ? – Ella quay lại
- Guigui chưa cài thứ này lên mà ! - Hebe giơ tấm voan lưới trắng lên
- Ko cần phải khoa trương thế đâu ! Chỉ là chụp ảnh quảng cáo thôi mà ! – guigui phủi tay
- Em cứ ngồi yên đi ! Thứ công việc này chị ko muốn bỏ lỡ đâu ! – Hebe kéo guigui ngồi xuống
- Ơ !..............- guigui khó hiểu
- Guigui ! Em có biết là chị đã cài thứ này lên 2 người mà chị yêu thương nhất ko ? – Hebe vừa cài tấm voan lên tóc guigui vừa hỏi
- Là ai ? – guigui quay lại thắc mắc
- Là dì ( mẹ guigui) và em đó ! Cảm giác này đúng là ko khác chút nào ! – Hebe mỉm cười !
- Chị ko cần phải thế đâu ! Mà hôm nay các chị lạ thật ! Chỉ là chụp quảng cáo thôi mà ! Các chị làm như em cưới thật đấy ! – guigui phì cười
- Guigui ! Hãy nhớ là ! Hãy trả lời những gì trái tim mình nghĩ nhé ! – Sel nháy mắt
- Hả ? – guigui khó hiểu
Ring……….ring – bỗng nhiên tiếng điện thoại guigui reo
- Alo ! Sao ?...................- guigui bắt máy
…………………………………………� �…
- Mấy người sao thế ? Tự nhiên bắt cóc tôi về rồi bắt tôi mặc áo vest là sao ? – wangzi nhăn mặt
- Nhăn nhó gì ! Rồi cậu sẽ phải cám ơn các anh đấy ! – các pro cười nham hiểm
- Các anh bị nhiễm trò quỷ của guigui rồi sao ? – wangzi nhìn các pro nghi ngờ
- Đến giờ rồi ! Đi thôi ! – Ngao Khuyển búng tay, lập tức các pro kia tròng bao bố vào người wangzi rồi khinh đi
- Um…..um ! – wangzi cố giãy giụa
…………………………………………� �…….
- Sao thế guigui ? – các ss hỏi
- Wangzi bị 1 đám người của Larda bắt rồi ! Em phải đi giải thoát cho anh ta đây ! Phiền các chị nói với nhiếp ảnh gia là đổi ngày đi nhé ! – guigui tức tốc xách váy lên chạy
- Hả ?? Larda ko phải là cô bé giả ma để làm cho khách sạn ở gần bờ biển phá sản để thầu lại đất sao ? – Đại Nha nhớ lại
- Ơ ! Nhưng mà wangzi đang ở cùng với nhóm A Bu mà ! – Hebe khó hiểu
- Gọi điện thoại hỏi họ thử xem ! – Sel hối
- Uhm ! – Ella tức tốc lấy điện thoại ra bấm lia lịa
……………………………………..
Ring………..ring
- Ai gọi thế ? – Ngao Khuyển hỏi Jiro
- Là nhóm con gái ! – Jiro trả lời
- Hạ wangzi xuống cái đã ! – A Bu lên tiếng
- Uhm ! – các pro từ từ hạ wangzi xuống để Jiro nhấc máy
- Có chuyện gì àh ! – Jiro nhấc máy
- Jiro ! Bên anh có giữ wangzi ko ? – Sel hỏi gấp
- Tất nhiên là………..- Jiro phì cười rồi quay qua nhìn thì đã thấy cái bao bố trống rỗng còn các pro thì đang cố đuổi theo wangzi
- Ko !...............- bây giờ mới đúng là câu trả lời của Jiro
- Sao ??????? Các anh làm lạc wangzi rồi àh ??? – Sel la lên
- Em ko cần phải la vậy đâu ! Các anh đang cố đuổi theo cậu ấy đây ! Bye em ! – Jiro nói xong dập máy ngay
- Alo ! Alo !.....
- Sao thế Sel ? – Các ss vây quanh Sel
- Wangzi bỏ trốn rồi ! – Sel trả lời
- Sao ?? Wangzi bỏ trốn rồi àh ?? – Các ss đồng thanh
- Chết rồi ! Kế hoạch tác chiến của chúng ta thất bại rồi ! Guigui giờ bỏ đi gặp Larda còn wangzi thì bỏ chạy ! – Nha Đầu lo lắng
- Có lẽ đây là ý của dì ! – Hebe trầm lặng ngồi xuống ghế
…………………………………………..
- Wangzi ngốc ! Về mà ko báo cho mình ! !!! Tôi mà gặp anh thì tôi sẽ đánh anh tơi tả ko còn quần áo mò về ! – guigui tức giận tháo giày cao gót ra chạy tiếp
……………………………………..
- Đứng lại wangzi ! Uả câu ta đâu rồi ! – các pro ngó nghiêng
- Hướng này đi ! – A Bu chỉ
- Uhm ! – các pro lần lượt chạy theo hướng đó
- Phù ! – Wangzi thì lại ở lùm cây gần đó
- Ko biết mình đi đâu đây ! – Wangzi nghĩ thầm
………………………………………..
- Larda ! Trả Wangzi lại cho tôi ! – Guigui đùng đùng bước vào 1 quán cà phê
- Wa !! Hiện tượng gì đây !! Cô đang giả làm cô dâu àh ? háhá ! – Larda cười lớn chọc quê guigui
- Larda ! Cô ko biết mệt sao ? Từ lúc tôi tha cô trong khách sạn đó ! Rồi cô gặp lại tôi lúc nào cũng thík đấu với tôi là sao hả ??? – guigui nổi giận đập bàn làm mọi người xung quanh nhìn chằm chằm guigui
- Lần này tôi ko muốn đấu với cô nữa mà có chuyện muốn nhờ cô ! – Larda dịu dàng đến kỳ lạ
- Ko cần biết ! Cô trả lại wangzi cho tôi ! – guigui kiên quyết
- Cô tin là tôi giữ vị hôn phu của cô thật àh ? Chỉ là 1 trò đùa để cô chịu ra gặp tôi thôi ! Tôi tìm hiểu mãi mới biết đc vị hôn phu của cô là wangzi đấy ! – Larda phì cười
- Sao ?? Còn………còn…….. lâu nhé !! Wangzi và tôi ko có quan hệ gì đâu ! Cô đừng đắc ý ! – Guigui đỏ mặt bối rối khi nghe đến từ “hôn phu”
- Ko có quan hệ gì mà cô lại lo lắng và đỏ mắt thế kia àh ? – Larda mỉm cười nhìn thẳng mặt guigui
- Ko có ! – guigui quay mặt qua chỗ khác
- Có mà !! – Larda cố ép làm guigui càng đỏ mặt thêm
- Aaaaaaaa !!!!!! Tôi ko có mà ! – Guigui la lên rồi chạy ra ngoài
- Hì ! Cô ta cũng dễ thương quá chứ !.......Ơ ! Nhưng tôi vẫn chưa nhờ cô mà ! – Larda phì cười rồi giật mình nhớ ra
………………………….
- Đã nói là ko có mà ! Bực mình ghê ! – guigui cứ đi trên đường mà miệng lúc nào lảm nhảm mà ko để ý mình đang đi đâu
………………………………….
- Đáng ghét thật ! Bây giờ mình phải chạy trốn cứ như 1 tên trộm ! Ko biết nên đi đâu đây ! – wangzi thì mặt mày nhăn nhó nên cũng ko để ý mình đang đi đâu
=> và 2 người đang đi ngang qua nhau mà ko biết, chỉ cách nhau bởi hàng cây xanh dọc theo đường……..pó tay ! Sao ko ai chịu nhìn qua hết thế !!!
………………………………….
- Ơ ! Sao đi lòng vòng rồi mình cũng đến đây thế này ! – sau khi phục hồi lại tin thần guigui mới phát hiện mình đang ở thảo nguyên ( chỗ mà lúc trước all đến đây chơi và cũng là chỗ guigui dẫn mẹ Anna tới…)
- Đến đây cũng tốt ! Không khí thoáng mát ! Đúng là lâu rồi mình ko tới đây ! – guigui nhắm mắt lại hít thật sâu
- Đúng là chỗ này vẫn là nơi trốn tốt nhất ! May mà lúc trước cô ta dẫn mình tới chỗ này ! – wangzi cũng mò tới thảo nguyên nhưng lại ngồi sau cái cây
- Hùm ! Mình đúng là có vấn đề rồi ! Tự nhiên về Đài Loan lại còn bị mấy anh trong nhà truy lung ! Đồ con quỷ muốn nói với cô khó vậy sao ?? – wangzi tự đánh vào đầu mình
- Hì ! Thế này cũng tốt ! Nhân lúc ở đây chả ai nghe thấy mình giải toả chút ! – wangzi nghĩ thầm cười nham hiểm rồi chạy ra giữa đồi lâý hết sức hét thật lớn ( còn guigui ở gần bên trong đồi chút xíu )

- GUIGUI !!!......... WO…… SHI AI NI !!!! ……………………………

- Ơ !........Wangzi ??? Thật đáng ghét ! Cuối cùng con người như băng đó cũng nói ra rồi !..........Mình phải trả lời sao đây !!......- guigui giật mình mở mắt ra rồi nhìn wangzi từ đằng sau nghĩ thầm
- Guigui !
- “Guigui ! Hãy nhớ là ! Hãy trả lời những gì trái tim mình nghĩ nhé !” – Guigui bỗng nhớ lại câu nói của Sel
- Hì ! Mình biết mình nên trả lời ra sao rồi !... – guigui cười nham hiểm rồi lấy hết sức la lên
- 傻傻 !! 傻傻 !! 傻傻 !!
- Ơ ! …………Giọng nói này là …….!...Guigui – wangzi giật mình quay lại
- 傻傻 ! ĐỒ NGỐC WANGZI !! Cuối cùng cục đá cũng chịu tan rồi ! – guigui chọc
- Hì ! NGÔ ÁNH KHIẾT ! Cô đừng tưởng tượng nhé ! Tôi ko bao giờ chịu thík 1 con quỷ như cô đâu ! – Wangzi lè lưỡi chọc guigui xong rồi bỏ chạy
- WANG ZI ! Đồ đáng ghét !! Đừng để tôi bắt đc anh !!!! – Guigui xách váy lên rượt theo
[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 1_resize
Ở trên 1 thảo nguyên xanh, có 2 thế giới rượt nhau ! 2 thế giới này cách biệt nhau hoàn toàn nhưng mọi thứ cứ như 1 điều kỳ diệu nào đó xảy ra !.............. Điều kỳ diệu gì nhỉ ? Phép màu nào thế ?...............Thật chất trên đời này ko có phép tiên từ chiếc đũa thần nào cả ! Mà phép màu đó ở trong tim ta ! Trong suy nghĩ của ta và trong chính cuộc sống của chúng ta ! Chúng ta có thể tạo ra chiếc đũa thần mà ! Ko khó đâu ! Chỉ cần cố gắng là đc ! Mở cánh tay ra 1 chút để đón nhận những gì mình yêu thương ! Và ……………..đó chính là NEW SWEET…………………………….
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic]New sweet(Taiwan)   [Long fic]New sweet(Taiwan) - Page 2 Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[Long fic]New sweet(Taiwan)
Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
 Similar topics
-
» [Long fic]Baby - liên kết 2 tâm hồn(Taiwan)
» [Long fic]Tiểu thư nghịch ngợm zà hoàng tử ngổ ngáo(Taiwan)
» [Long fic]Truờng nam vs truờng nữ(Taiwan)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
A6's homee !~ :: Truyện :: Fiction-
Chuyển đến